0 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   

  

Khaotung kéo sụp mũ lưỡi trai xuống, cúi thấp đầu lách người đi vào lớp học rộn rã tiếng cười đùa, chọn chiếc ghế trong cùng ở dãy bàn cuối lớp để ngồi như hằng tuần và nóng lòng chờ đợi.

À đây rồi đây rồi, công việc chính của cậu mỗi khi đến lớp học này, lý do khiến Khaotung đăng ký môn xã hội học chẳng có tí liên quan gì đến ngành hiện tại cậu đang học cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

First Kanaphan - aka tình yêu của đời cậu, mặt trời của cậu, chồng tương lai của cậu, ba của các con cậu, lớp bơ đậu phộng thơm ngon trên lát bánh mì của cậu, trái trứng cút quý giá trong bịch bánh tráng trộn của cậu.

Ui vãi lạc đề rồi.

Nói tóm lại, chàng trai hoàn hảo có một không hai trên đời và là crush của Khaotung - First Kanaphan đăng ký môn tự chọn này. Vì thế nên cậu đã dùng hết mọi thủ đoạn từ mưu hèn đến kế bẩn, không từ mọi cách thức để giành giựt được slot cuối cùng của môn học được dạy bởi một trong những vị giáo sư nổi tiếng nhất trường để có thể đến lớp mỗi tuần và dành trọn thời gian để ngắm crush cho đã con mắt.

Thầy mà biết chắc thầy sẽ buồn lắm...

Mà thôi kệ, ai quan tâm chứ?

Hãy nhìn đi kìa, người vừa bước vào lớp mang theo vầng hào quang lấp lánh ánh kim First Kanaphan, đi cùng Mark Pakin - một thành viên khác trong nhóm F5 nổi tiếng.

Phải nói là không ai theo học ở ngôi trường đại học này mà không biết đến nhóm F5 nổi danh toàn trường cả. Nhóm bạn thân thiết từ lúc còn học cùng nhau ở trường cấp ba mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười vẫn luôn là chủ đề bàn tán ở khắp mọi ngóc ngách.

Khỏi phải đề cập đến First Kanaphan nam thần của đời Khaotung, thủ khoa đầu vào khoa Đổi mới truyền thông xã hội học vừa ngon giai vừa tài giỏi người đúng như tên làm cái khỉ gì cũng đứng nhất, anh đúng chuẩn hình mẫu soái ca lạnh lùng băng giá trăm năm có một mà hàng ngàn anh chị em theo đuổi trong đó có cả cậu.

Khaotung trúng tiếng sét ái tình với First từ lúc cả hai còn học năm nhất khi cậu tham gia giúp đỡ câu lạc bộ kịch của anh chuẩn bị đạo cụ để biểu diễn trong lễ hội giao lưu văn hóa giữa các khoa. Có thể nói First là người thu hút nhất trong số những người Khaotung từng gặp, anh hài hước, nhiệt tình, giỏi giang và tốt bụng, cậu chỉ tiếp xúc với anh đúng một lần hôm chạy chương trình thôi mà về nhà là nhớ thương hết cả một ngày, à đến hôm nay là hơn một năm chứ nhỉ...

Mà thật ra thì cậu cũng không rõ lắm về các thành viên còn lại của nhóm F5 đâu, chỉ biết rằng ngoài First ra nhóm còn có P'Force hội trưởng hội học sinh và P'Book là con trai thầy hiệu trưởng đều đang học năm ba, bằng tuổi cậu và First là Mark Pakin vận động viên đội tuyển cầu lông quốc gia và cuối cùng là Neo Trai tuy nhỏ tuổi nhất nhóm nhưng đã là thành viên cốt cán trong đội bóng rổ của trường.

Nói là biết không rõ vậy thôi nhưng Khaotung dám tự tin khẳng định rằng trên đời này không ai hoàn hảo hơn năm người bọn họ đâu. Người nào người nấy cao ráo đẹp trai chân dài vai rộng hệt như người mẫu diễn viên, học hành thì cũng toàn đứng top, thành tích chót vót tài năng đầy mình, nhà mặt phố bố làm to tiền chất thành đống xài mãi không hết, nổi tiếng là vậy nhưng lại vô cùng hòa đồng tốt bụng già yêu trẻ quý. Đù má sao con người lại có thể hoàn hảo đến thế nhỉ?

Chẳng bù cho cậu, vừa lùn vừa mờ nhạt, học hành thì lẹt đẹt top dưới, nhà thì chẳng khá giả gì mấy, thêm cái tính tình nhút nhát, lại chẳng có lấy một người bạn nào.

À ngoài Firfir ra, thằng bạn duy nhất quen qua mạng mà cậu có, người mà cậu vô cùng tin tưởng để có thể tâm sự cho nhau nghe về mọi thứ và cũng là người duy nhất có đủ kiên nhẫn ngồi nghe cậu kể lể về crush của mình mấy tiếng đồng hồ trong một ngày. Nhắc mới nhớ hình như sáng nay quên nhắn tin cho nó rồi, lát phải cà khịa mấy câu mở đầu ngày mới mới được.

"Chỗ này còn trống phải không?"

Hả?

Khaotung mãi ngẩn ngơ suy nghĩ, tập trung đến độ chỗ bên cạnh có người ngồi xuống từ lúc nào không biết.

Cậu lấy lại tỉnh táo trừng mắt quay ngoắc lại nhìn, quái lạ bình thường có ma nào thèm ngồi chỗ này đâu, thằng khỉ nào lại dám làm phiền không gian tia crush của bố mày đấy?

Ủa đụ má?

F-

F-

F-

First Kanaphan???????

First Kanaphan và Mark Pakin đang định ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Khaotung.

Xin nhắc lại một lần nữa là đcm First Kanaphan và Mark Pakin đang định ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Khaotung Thanawat đấy ạ.

ỦA VÃI MÈO CÁI CHÓ GÌ VẬY??????

"Chỗ này chưa có người ngồi phải không?"

First hỏi lại một lần nữa.

First vừa nói chuyện với cậu.

Crush của cậu vừa nói chuyện với cậu.

Anh hỏi chỗ trống bên cạnh cậu đã có người ngồi chưa.

ÔI MÁ NÓ 500 ANH EM ĐÂU RA ĐÂY MÀ XEM

ÔI VCL HIT YOU WITH THAT DDU DU DDU DU

ÔI ĐCM CAUSE' I I I'M IN THE STARS TONIGHT

ÔI CLM CHEER UP BABY CHEER UP BABY.

ÔI ĐẢNG ĐÃ CHO TA MỘT MÙA XUÂN ĐẦY ƯỚC VỌNG

Đm lại lạc đề.

Má nó giờ phải làm sao đây??? Ủa alo lúc crush bắt chuyện thì nên trả lời thế nào vậy??? Bảo là "HUHUHUHU FIRST ƠI EM LÀ BIA ĐIA EM THÍCH ANH ANH MAU CƯỚI EM ĐI!!!!" à???

ĐCM MAU TỈNH TÁO LẠI VÀ BẮT CHUYỆN TÁN TỈNH VỚI CRUSH NHƯ MỘT THẰNG ĐÀN ÔNG ĐI KHAOTUNG CMN THANAWAT.

"Đ- đúng r- rồi c- chỗ này v- vẫn còn trống."

Cậu lắp bắp trả lời như cá mắc cạn, lưỡi xoắn lại như đống bùi nhùi và mắt thì láo liên như đang đi ăn trộm.

First nhìn cậu hành xử như đang phê lá đu đủ cũng không bày ra vẻ khinh bỉ. Anh mỉm cười gật đầu, kéo Mark xuống ghế bên ngoài và bản thân thì ngồi xuống vị trí bên cạnh Khaotung, khoảng cách cả hai gần đến mức trong cả quá trình chưa tới năm giây mà đầu gối anh đã huých vào đùi cậu đến tận hai lần.

Đệt, cấn bầu rồi.

Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời Khaotung.

Cả nhà đâu???

500 anh em đâu???

Mau ra đây cất tiếng ca hát mừng hòa bình dân tộc nào!!!

VÀ EM MUỐNNNNNN HÉT LÊN CHO THỎA NỖI NHỚOOOOOO

Ủa mà khoan-

H- hình như cái áo hoodie trên người cậu đã ba ngày không giặc rồi thì phải-

H- hình như sáng này gấp quá quên cạo râu-

H- hình như lúc đi không có lăn nách-

Chúa ơi, người làm ơn hãy giết chết con ngay bây giờ đi, hoặc là tạt một thau nước thánh vào người con cũng được, con cần thứ gì đó để gột rửa cả người con, con không thể đặt cơ thể dơ bẩn này bên cạnh First Kanaphan được!!!!!

Quá xấu hổ và hoảng loạn, Khaotung gấp rút kéo mũ áo trùm kín đầu lại, dồn hết sức bình sinh bật dậy như mấy con zombie trong Train to Busan và lao thẳng ra khỏi cửa lớp.

Kệ mẹ hết đi, thà cúp một tiết còn hơn lây lan vi khuẩn của người ở bẩn sang cho nam thần. Rút kinh nghiệm lần sau đi học môn này phải tắm rửa xịt nước hoa cẩn thận từ đầu tới chân mới được. Cỡ anh phải được ngồi cạnh những người xài nước hoa Chanel và tắm bằng sữa tắm Thebol em tắm anh yêu chứ không phải một đứa xài xà bông cục như Khaotung.

Thôi thì hôm nay cứ coi như là không có số được ngồi cạnh crush vậy. Dù sao thì First cũng xứng đáng với người sạch sẽ hơn cậu, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net