🍭

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn có thể rời đi nếu đây là NOTP của bạn
đăng dương: cậu, em lớn
đức anh: anh, anh bé
Trong fic xưng hô có rối quá cho mình xin lỗi nha
———————————————————

- oa... chán quá đi

đức anh nằm cuộn tròn mình bên trong chiếc mền chỉ thò mỗi đầu ra ngoài với biểu cảm hờn dỗi. rõ ràng bản thân có biệt danh là thỏ nhưng hành động không khác gì mèo con. em lớn đi công tác đã hơn 2 tháng rồi chưa về, bỏ anh bé ở nhà buồn tiu nghỉu

đã cô đơn thì chớ còn gặp mấy đứa kia anh anh em em ngọt xớt, tình tứ phát cẩu lương gai cả mắt

lăn lộn một lúc bụng sôi réo lên, anh chui ra khỏi chăn. cầm điện thoại chạy một mạch xuống nhà tìm đồ ăn lót bụng, tiện tay nhắn tin cho bên kia

from🐰 cute phô mai que to 🌊🐺
21:03

dương ơi
dương đâu ời?

ơi ơi em đây
sao thế anh?

bao giờ về?

tầm gần cuối tuần em về
em nhớ anh lắm luôn

anh cũng nhớ lắm lắm luôn
hai tháng rồi🥺

mà anh ăn gì chưa?
không được nhịn đói
đau bao tử em xót

*gửi 1 ảnh đang cầm đĩa salad*

ông tướng khéo lo
đang ăn đây

*thả tim*
đúng là thỏ con
suốt ngày toàn rau củ
ốm vậy ai ôm nựng cho được
mất luôn cái má bánh bao

cũng tại mày đó
lúc nào cũng ép anh ăn
tới lúc béo ị ai coi?

cần gì
mình em coi được rồi


về nhanh nha
ở nhà chán lắm

anh không đi đâu chơi
hay rủ mấy anh kia đi cùng sao?

có rủ nhưng chúng nó đi

có đôi có cặp
anh đi mình ên🥺
*gửi sticker*

không sao hết nhé
em sắp về rồi
anh bé của em ngoan không khóc
về em có quà cho anh

yeah
yêu dương nhất

hì hì
anh ăn đi nha
rồi ngủ sớm không được thức khuya
em đi làm báo cáo cho xong đã

oke
bái bai
moah moah

*thả tim*

🌊🐺 đã offline

xong việc, em dự tính về sớm hơn để tạo cho anh bất ngờ. nhưng người bất ngờ lại là em, anh bận đi đâu mất không có ở nhà. dương chỉ biết chẹp miệng một cái

"về không đúng lúc rồi"

[...]

đức anh về đến vừa lúc trời đã tối. anh mở cửa vào trong chưa kịp bật đèn đã bị bóng đen của ai đó ôm từ phía sau. theo phản xạ anh giãy giụa cố gắng thoát khỏi vòng tay to lớn kia

- thả ra! dương ơi, dương! cứu anh, có kẻ muốn bắt cóc anh

"mình quên mất, em ấy chưa về..."

bất lực, anh bé đành tung chiêu cuối để thoát ra

*phập*

anh cắn một phát rõ đau vào tay kẻ kia không chịu nhả. đối phương cuối cùng không chịu được phải lên tiếng

- ui đau, là em. đăng dương đây, anh nhả ra đi

xác nhận đúng giọng và mùi hương của em anh bình tĩnh lại mà nhả ra, dương với tay tới công tắt gần đấy mà bật điện lên. thấy cái bóng dáng ấy anh liền òa khóc, không quên đấm vào ngực người kia mà trách móc

- oa.... mày quá đáng lắm...mày trêu anh, hức...làm anh tưởng ai bắt cóc anh

dương phì cười, một tay cầm bịch quà to đùng. tay còn lại lau đi giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp kia

- em xin lỗi, anh đừng khóc nữa em có quà cho anh nè

không đợi em kịp phản ứng, đức anh chụp lấy bịch quà phi thẳng lên sopha ngồi

- ơ? còn tay em

- kệ, coi như là hình phạt anh dành cho mày. ai bảo trêu người ta

nhìn vết cắn có phần rướm máu, dương để lộ bộ mặt hờn dỗi nhưng đáp lại anh bé nhà mình chả thèm quan tâm

- đừng bày ra bộ mặt đó, không dỗ đâu

mở bịch quà em tặng, không quan trọng bên trong có gấu bông hay bất cứ thứ gì chỉ cần có kẹo mút vị dâu sữa là anh thích lắm. dương lén lút chụp lại vài bức ảnh rồi đi lại ngồi xuống cạnh anh

- anh đức anh này

anh đang mút kẹo say sưa quay sang nhìn đăng dương rồi "hửm" một tiếng

- nhìn anh em muốn "chups" quá

- lại bày trò gì nữa hở dương?

- không có, lại đây. em không trêu anh đâu

tuy bán tính bán nghi nhưng đức anh vẫn xích lại gần

- rồi nè nói gì nói đi

đăng dương nhắm chuẩn thời cơ kéo đức anh lại chiếm lấy đôi môi anh đào ngọt vị dâu sữa kia. anh không biểu hiện của sự chống đối mà còn rất hợp tác. đến sắp hết dưỡng khí anh vỗ vào vai cậu mới chịu buông. thấy anh thở hổn hển, cậu nở nụ cười đắc ý, ghé sát tai trêu anh

- sao mặt anh đỏ quá vậy?

anh chu môi hờn dỗi quay sang chỗ khác

- sơ hở là đè anh ra hôn, ghét

cậu quay mặt anh sang, tiện tay bẹo má một cái

- thôi mà em dỡn. đừng dỗi

- trước giờ anh là trò đùa của mày?

- hong có mà anh, ai nỡ đùa với người yêu mình thế. xem đây như món quà anh tặng em sau hơn 2 tháng xa cách đi

- khôn như mày quê anh đầy. giờ thì xê ra, đồ dương sói lưu manh, xấu xa!

note: thực ra từ "chups" này vốn dĩ đọc đã nghe thoang thoáng như tiếng hôn rồi. lúc đó trong đầu mình lại nghĩ tới từ "จูบ" (hôn) trong tiếng thái phát âm cũng na ná vậy. hơi vô tri nhưng chính nó là nguồn cơn để viết fic này keke😉

fic này trả req cho ngw_teyutphwg , cảm ơn em đã tin tưởng đặt req. xin lỗi một lần nữa khi không thể viết như mong muốn ban đầu của em và ngâm quá lâu giờ mới trả được

01.06 - 10.08.23
1038 từ
@Xunii💙


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net