21Jaydenn
Tôi và 21

Tôi và 21

1 0 2

8 a.m Việc đầu tiên là với tay tới chiếc điện thoại đang sạc pin và cố tắt tiếng chuông báo thức với âm lượng sánh ngang chiếc còi xe cứu hỏa đi. Cố nhổm dậy trong sức lực yếu ớt của một người mới ngủ dậy, tôi vớ được cắp kính dày cộp của tôi và ngồi nhổm dậy cố định thần được thời gian đây là sáng, chiều hay tối.Có lẽ với đa số người bình thường thì tất cả bọn họ sẽ nghĩ tới việc tiếp tục nằm vào giường nhưng vẫn sẽ có những con người nghị lực biết bao khi họ thoát được ra khỏi được những cám dỗ ấy. Còn về phần mình, thực sự mà nói tôi cũng không rõ mình thuộc dạng nào nữa. Tôi không có ý định qua lại với giấc ngủ nhưng tôi lại phát nghiện cái cảm giác được nằm dài cùng với những ý nghĩ vơ vẩn trong đầu.…