DaoHuyKien
The days after she went away

The days after she went away

2 0 1

I still remember the day we broke up. It was when the second wave of coronavirus broke out in our country. I was working from home so that I could pick her up early. Normally, I often had to finish my work early then drive as fast as a bullet from my office to hers through crowded streets so that she would not have to wait long. Now I did not have to rush but was still anxious as she had texted me that she wanted to talk to me the day before.…

Disappear

Disappear

1 0 1

"One day, when you don't love me anymore, I will erase all my traces and disappear as if I never existed in your life", she told me with a strange attitude.…

Chúng ta là của nhau

Chúng ta là của nhau

12 0 1

Thực ra, lí do quan trọng hơn khiến Mai vui mừng vì người vừa ghi bàn chính là người cô yêu. Cô vốn chẳng biết một đội bóng có mấy người vậy mà hôm nay lại đi cổ vũ bóng đá chính là để gặp anh. Linh ở Hà Nội còn Mai ở Sài Gòn. Họ quen nhau qua những lần Linh xin số liệu của Mai. Nghe chất giọng Sài Gòn ngọt ngào của Mai, Linh đã thấy lòng xao xuyến. Rồi qua những buổi họp Dual Brand giữa hai hãng, anh lại càng cảm mến vẻ dịu dàng và tận tình với công việc của cô. Sau một buổi họp, anh rủ cô đi ăn và thăm thú Hà Nội. Cô đã rất vui khi ở bên anh. Anh kể những câu chuyện thường ngày vặt vãnh nhưng lôi cuốn như thể một bộ phim Holywood.…

Những điều đã qua, những điều còn lại

Những điều đã qua, những điều còn lại

2 0 1

Anh lặng im. Anh định nói xin lỗi nhưng một lời nói sáo rỗng thì có ý nghĩa gì. Anh biết mình nợ cô và mặc dù sau đó luôn cố gắng giúp đỡ cô như một cách trả nợ nhưng anh cũng biết rằng món nợ ân tình ấy anh trả cả cuộc đời này cũng không hết. Anh đã hứa sẽ yêu thương và che chở cô suốt cả cuộc đời. Cô đã ở bên anh trong lúc anh khó khăn nhất, khi có những lúc họ cùng nhau ngồi gặm bánh mì cho bữa tối. Nhưng rồi khi bình yên, con người ta thường quên những lời thề trong giông bão. Thời gian trôi qua, tình yêu phôi phai, rồi anh yêu một người con gái khác, một thứ tình yêu sét đánh mà anh bất chấp tất cả để theo đuổi.…

Ngày mai em đi

Ngày mai em đi

11 0 1

Dường như chiếc ipod thấu hiểu tâm trạng tôi lúc này nên đã chọn đúng bài hát ấy. Tôi nhìn ra bên ngoài cửa kính. Không gian đang trôi ngược lại. Thời gian đang trôi ngược lại. Ca khúc ấy như chiếc chìa khoá mở cánh cửa thời gian đưa tôi về lần đầu gặp em. Cái ôm ấy như còn mơn man trên da thịt tôi, nụ hôn ấy như còn xôn xao trên bờ môi tôi. Em đang tựa đầu vào vai tôi ngủ. Tôi nhớ lại tất cả những gì đã cố chôn vùi. Nỗi đau mất em như còn nóng hổi trong lòng, nước mắt của ngày hôm ấy giờ chảy ngược vào trong tim tôi. Tôi quay lại ngắm em. Dường như em là điều bí ẩn cuộc đời đã mang đến cho tôi. Em là ai mà khiến tôi như vậy?…

Tuyết có rơi ở Chicago

Tuyết có rơi ở Chicago

20 2 1

Đó là một bức ảnh hiếm hoi chúng tôi chụp riêng với nhau. Về sau mỗi khi nhớ nàng, tôi lại lôi bức ảnh đó ra ngắm. Khi giờ đây trong lòng trống rỗng, tôi tin rằng tôi đã từng yêu nàng. Nhưng tôi cũng tin rằng không có thứ tình yêu vĩnh cửu. Ngọn lửa kia dù bùng cháy dữ dội rồi cũng sẽ tự thiêu rụi tất cả mọi thứ xung quanh nó cho đến khi chẳng còn gì. Khi ấy nó sẽ lụi tàn và chỉ còn tro bụi...…

Một đám cưới, một cuộc tình

Một đám cưới, một cuộc tình

41 4 1

Nhưng khi bắt đầu đặt chân vào sảnh khách sạn, tôi bắt đầu cảm thấy hối tiếc vì hành động đó. Ở đó, tôi nhìn thấy những người bạn chung của tôi và nàng. Họ đều biết tôi đã từng yêu nàng say đắm đến thế nào. Tất cả đều nhìn tôi với ánh mắt ái ngại và thương cảm. Và khi tôi bước đến phòng tiệc thì một hình ảnh khiến tim tôi đau nhói. Nàng đang đứng đó, trong bộ váy cưới lộng lẫy, nắm tay một gã lạ hoắc mà người ta gọi là chú rể. Chưa bao giờ tôi thấy nàng đẹp đến thế...…

Con đường đã chọn

Con đường đã chọn

16 0 1

Khi Quang tuyên bố mình sẽ đi theo nghiệp văn chương, tất cả mọi người trong gia đình đều cười nhạo anh. Hàng xóm trong khu biết chuyện cũng coi anh như một gã dở hơi. Khi gặp Quang, bọn thanh niên trong khu thường hỏi đểu:- Thế nào, nghe nói mày sắp thành nhà văn nổi tiếng hả? Chúng cười cợt sau lưng anh và lấy anh làm đề tài ưa thích để tán dóc. Dường như đối với những người xung quanh anh lũ trộm cắp đĩ điếm còn danh giá hơn là nhà văn.…

Mọc cánh

Mọc cánh

55 4 1

Một ngày nọ, khi không thể chịu được nữa, tôi bỏ nhà ra đi. Tôi để lại một mảnh giấy cho bố mẹ. "Con có cánh, con phải bay. Con sẽ đi đến một nơi rất xa, nơi con được tự do bay trên bầu trời. Xin bố mẹ đừng tìm con nữa"Tôi rất buồn nhưng biết làm sao được. Tôi đã cố gắng nhưng không thể sống như một người bình thường, điều mà bố mẹ tôi mong muốn, bởi vì ông trời đã trao cho tôi một đôi cánh. Tại sao lại là tôi cơ chứ? Và tại sao chỉ có mình tôi có cánh?…

A wedding, a love affair