GiangPhan209888
Khó cưỡng cầu

Khó cưỡng cầu

1 0 1

Nước mắt hoen mi, cô hỏi : - Trần Ca Huynh không thể quay lại nhìn ta một lần được sao ? Y lạnh lùng, khinh bỉ :- Hứ ! Cô mà cũng xứng! Y bỏ đi để lại mình cô lệ tuôn rơi, cười trong đau đớn, tức tưởi :- Ha ha ha ! Ta vì huynh mà mang tội phản quốc, vì huynh mà mang danh bất hiếu cả đời. Huynh đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa.…