MyTho3053
Đường Hai Ngả, Người Quen Thành Lạ

Đường Hai Ngả, Người Quen Thành Lạ

159 5 14

Chúng tôi, là những thế hệ hiện đại nhất trong thời đại này. Chúng tôi sống trong giới thượng lưu khác hoàn toàn với những con người ngoài kia. Và rồi một ngày anh gặp cô - người con gái anh hằng nhung nhớ vàCô khác một trời một vực với những . Cô thuộc khoa Âm nhạc còn anh ... Anh thuộc khoa Kinh doanh ! Cô là một cô gái bình thường . Còn anh thì có quá nhiều rắc rối tại chính bản thân anh ! Hằng ngày , anh đến trường , đứng tán chuyện với bạn bè đến lúc cô đến thì anh đi ngay đằng sau cô nhưng với khoảng cách xa vời không thể phát hiện , giống y như bức tường ngăn cản anh đến bên cô. Cô không hề hay biết , cô chỉ biết đằng sau mình lúc nào cũng có một hình bóng ai đó nhưng chẳng thể quay lại dù một lần ! Và rồi sau đấy anh lại có thể quang minh chính đại đi bên cạnh mà bảo vệ người anh yêu...…

Một Kí Ức Đã Từng Đẹp

Một Kí Ức Đã Từng Đẹp

2 0 2

_ Chỉ đơn thuần là một tình yêu. Yêu nó không dễ đâu nhưng nếu như bạn gây dựng nên một mảng kí ức đẹp đẽ đến khó quên trong đối phương chắc gì đối phương không lay chuyển vì bạn. Bạn có thể bắt đầu bằng một bước đi không ngoan, đúng ! Bạn đã đi đúng đường nhưng... con đường mà bạn chọn để tiến tới tình yêu, xây dựng con đường đó như thế nào là cách của mỗi người. Kí ức không chỉ đơn thuần là để khơi gợi những gì vui buồn mà con người đã trải qua mà nó còn dùng để "loạn nhịp" con tim của đối phương....…

Anh Về Lúc Nào ? Rồi Đi Từ Bao Giờ !?

Anh Về Lúc Nào ? Rồi Đi Từ Bao Giờ !?

5 1 1

_Anh đến với cô một cách bất ngờ... rồi lại bất ngờ ra đi để lại cho cô sự đau khổ. Anh xuyên qua hàng thế kỉ để về lại bên cô. Nhưng tình yêu đó chẳng kéo dài được bao lâu thì anh lại phải quay trở về. Một bức rào chắn giữa thế giới của anh- một nơi yên bình, nhẹ nhàng và thuần khiết. Làm bạn cùng với hoa và cỏ. Hàng ngày có hoa anh đào rơi, những cảnh đẹp nên thơ. Còn thế giới của cô thì - quá nhộn nhịp, cô sống với những tòa đô thị cao ngút trời mây, đứng từ trên nóc có thể nhìn bao quát mọi thứ xung quanh. Hằng ngày, họ đợi nhau, cứ đợi mãi rồi đến một lúc lại vô tình thấy xuất hiện hình bóng của nhau? Liệu có cánh cửa nào có thể mở ra để cho họ gặp được nhau.? Kết thúc của họ sẽ là một kết thúc có hậu, nên thơ như bao cặp tình nhân _hay_ một kết thúc buồn mỗi người một nơi, cô tiếp tục sống một cách nhộn nhịp còn anh thì sống theo cách yên bình, lặng lẽ... Họ sẽ đi về đâu? Một cái kết đẹp hay một cái kết buồn để mở ra một câu chuyện mới?…