NguynMinhHnh9
Chap 1 : Cơ hội

Chap 1 : Cơ hội

5 0 3

Ừ có thể nói cuộc sống của tôi khá nhàm chán. Chán đến nỗi tôi chỉ muốn ngâm mình rồi chết lặng trong cái bồn tắm đầy nước.Và thứ đã biến tôi thành thế này không gì khác gọi là *tình yêu *Một con bé nghịch ngợm nhất nhì lớp không có khái niệm hay kinh nghiệm gì trong chuyện tình cảm. Công việc thường ngày của nó là học và chơi hết mình. Để rồi bọn ở lớp hay gọi nó là con điên mồm to :(( khá buồn ... Một ngày thứ 6 bình thường , con bạn thân của tôi chạy đến với vẻ mặt ủ rũ , nước mắt chảy đầm đìa. Tôi khá lo cho nó nên dẫn nó ra một chỗ vắng trong trường để tâm sự. Tôi : - Mày làm sao đây ? Ai làm mày ra nông nỗi này con nhỏ kia ?Nó : - Mày ạ , tao cảm thấy như mình là đứa bị bỏ lại , ảo tưởng vì những cái có định nghĩa là yêu thương.Tôi : - à ờ. M lúc nào mà chẳng thế Nó : -T thực sự rất buồn đấy và m ko an ủi t được tẹo nào. Đồ bạn đểu !Tôi : - Ai bảo m ko vào vấn đề chính cơ , tao là tao không đợi được. Nói bố ra đii.Nó : - vậy thôi được. Chính nó (T cái thằng cha hơn nó 1 tuổi đã làm cho nó bị suy sụp )Tôi sẽ nói sơ qua về anh chàng này. Có thể nói, anh này nhà giàu, tính cách cx khá hiền lành , cởi mở và có chút thú vị. Con bạn tôi thích nó từ hồi lớp 4 và đến giờ đã được 4 năm tròn. Do cách nói chuyện của anh ta làm người khác dễ hiểu lầm nên con bạn tôi đã vô tình sống trong một khoảnh khắc mơ tưởng. Và cũng chính cái mơ tưởng hão huyền đó đã làm cho tình cảm anh em bao lâu nay sụp đổ chỉ trong chốc lát. Nó buồn và khóc. Nó chỉ nhờ tôi gửi 1 lá thư dài với những từ ngữ mang t…