PhngNhnVnTh
Lối Thoát

Lối Thoát

69 5 7

Dã Quang là một pháp sư đã bỏ nghề 6 năm, vì một biến cố trong quá khứ mà anh mất đi tai mắt âm dương, cũng như niềm tin và lẽ sống của mình. Cho đến khi, Huỳnh Vy - cô chủ của nhà họ Huỳnh giàu có tìm đến anh giải quyết những linh hồn chết oan chết ức trong ngôi nhà không ngừng làm phiền cô. Sau khi giúp đỡ Huỳnh Vy, anh mới biết được rằng cô mang trong mình một nửa dòng máu của Tôn gia - dòng họ có thể nhìn thấy ma quỷ. Cô chính là người bạn đồng hành có thể trở thành đôi mắt của anh. Sau sự kiện ở nhà họ Huỳnh, Dã Quang nhận ra rằng có rất nhiều linh hồn cần anh giúp đỡ, anh không thể cứ mãi vất vưởng như cái xác không hồn, anh phải phấn chấn lên. Dã Quang lần nữa quay trở lại tâm linh giới, ngoài ra, anh còn có thêm ba người bạn đồng hành nữa, âm dương nhãn - Huỳnh Vy, âm dương nhĩ - Mỹ Kim và Hòa Quân - người thừa kế của Hòa gia - một gia tộc trời phú cho khả năng có thể cho hồn mượn xác mà không tổn hại nguyên khí. Họ đồng hành cùng nhau trên mọi nẻo đường, vượt qua không biết bao nhiêu gian nan, trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm, diệt trừ bao loại quỷ ma...Rồi họ chợt nhận ra, ma quỷ có đáng sợ bao nhiêu, cũng chẳng thể đáng sợ bằng lòng dạ con người. Chẳng ai biết được đằng sau chân trời kia là thứ gì, cũng chẳng ai biết được, đâu mới là lối thoát thật sự cho những linh hồn tội lỗi, những trái tim bị vấy bẩn, những lòng dạ tanh tưởi. Sau tất cả, kẻ nào vẫn giữ được sự thiện lương trong tâm hồn, kẻ đó mới là người chiến thắng, mới là người tìm được lối thoát thật sự cho tâm hồn củ…

Mợ Thảo

Mợ Thảo

126 1 4

Mợ cả nhà phú hộ Giang ở làng Thượng tên Thảo. Người ta nói mợ từ chim sẻ một bước lên phượng hoàng. Nhà mợ thuộc hạng cùng đinh trong làng Hạ, ba mợ thì bài bạc, u mợ bệnh tật ốm đau, một mình mợ lam lũ vất vả nuôi gia đình. May sao trời cho mợ cái đẹp, lại được cái số vượng phu. Nghe lời bà đồng nên phú hộ Giang cưới mợ cho con trai cả của ông ta - cậu Huy. Bao nhiêu đứa con gái trong làng nhìn mợ với ánh mắt đầy ghen tị, cậu Huy cao ráo đẹp trai lại giỏi giang, nhà phú hộ Giang lại giàu có, sướng nhất mợ. Lấy nhau được một năm thì mợ có mang, hẳn là mợ còn được quý hơn nữa.Nhưng mà...người ta thấy được cái hào nhoáng, sung sướng bên ngoài chứ nào thấy được sự cơ cực của mợ bên trong. Em chồng chua ngoa, thầy u chồng lạnh nhạt, chồng đi biền biệt, đối với mợ như người dưng. Trời hẳn là thấy mợ còn chưa đủ khổ, hồng nhan như mợ số đã định là phận cũng bạc bẽo...Chồng mợ mất, cơ ngơi nhà chồng lụi tàn. Cái nghèo cái khổ buộc mợ tha hương cầu thực, để lại đứa con trai bé bỏng cho nhà chồng...Thân gái dậm trường nơi đất khách quê người, phận hồng nhan rồi sẽ trôi dạt về đâu đây....…