ThanhLong333
Vô Tựa

Vô Tựa

42 4 4

Gã vốn dĩ là một kẻ bình thường. Thế nhưng độ một tháng gần đây đêm nào gã cũng mơ về một giấc mơ kì lạ. Trong giấc mơ đó gã là một gốc cây khô. Trong gốc cây ấy là những con nhím, những con chồn cùng vài chú gõ kiến.Đông qua xuân về, những con nhím cũng già đi, chim chóc cũng bao lần làm tổ, chỉ có gốc cây già cỗi khô khốc là chẳng hề thay đổi, gốc cây cô độc với thời gian.Gã tỉnh dậy nhưng cảm giác cô độc vẫn còn ám ảnh gã,khiến gã tò mò. Cả ngày gã chỉ mộng mơ về những con nhím những con chim trong giấc mơ ấy. Rồi một ngày gã quyết định đi hỏi một vị cao tăng đắc đạo về giấc mơ ấy. Nghe gã kể xong vị cao tăng thở dài mà rằng " Vạn năm trước vì sống chung với sinh linh lâu năm mà con có linh trí. Vì yêu quý sinh linh ấy, vì không chịu được cô độc mà con cầu xin ta thành người để tiếp tục luân hồi cùng sinh linh. Cớ sao giờ lại chìm vào mộng mị xưa? Mộng là huyễn, tỉnh rồi cớ sao còn nặng lòng? Kiếp trước là ảo,kiếp này cớ sao vì ảo mà sân si ?" Gã nghe vị cao tăng nói xong cho rằng không phải. Giấc mơ tuy buồn nhưng cuốn hút tâm trí gã lắm. Gã lại tiếp tục chìm đắm vào giấc mơ của riêng gã. Để rồi một ngày tỉnh dậy, gã không còn phân biệt được gã là gốc cây mơ thành người hay là một gã người mơ rằng mình là gốc cây. Vạn năm ngỡ tỉnh - vạn năm mơ Một giấc chiêm bao - một kiếp khờ Hỉ nộ ái ố ngân bài hát Tham sân si dục hóa khúc thơ.…