hoahuongduong12442
Nhật Kí Mùa Hè

Nhật Kí Mùa Hè

255 7 2

Năm nay tôi đã lên lớp mười một, tính đến nay chúng tôi đã không gặp nhau năm năm. Trong năm năm ấy có vài cuộc gọi qua lại giữa phụ huynh của chúng tôi; năm đầu tiên mới lên thành phố, bọn họ gọi điện cho nhau rất nhiều, nhưng những năm sau đó, các cuộc trò chuyện trở nên ít dần. Cho đến một ngày tôi không còn nghe thấy ba mẹ nhắc đến tên của gia đình Minh Tuệ trong những bữa ăn nữa. Tôi chưa từng tham gia vào bất kì cuộc gọi điện thoại nào giữa ba mẹ tôi và ba mẹ Minh Tuệ, tôi nhớ Minh Tuệ. Nhưng tôi sợ, sợ rằng khi tôi áp tai vài chiếc điện thoại nhỏ nhắn kia, âm thanh phát ra từ nó sẽ không phải là âm thanh mà tôi muốn nghe, xa mặt thì cách lòng. Tôi thà giữ lại kí ức tốt đẹp về thời tuổi trẻ như hình với bóng, sau đó tự lừa dối bản thân rằng cô ấy vẫn sẽ luôn như vậy, còn hơn phải nhấc chiếc điện thoại lên nghe giọng nói dần dần trở nên xa cách.…

Ẩn QC