meomykool
Gặp Lại

Gặp Lại

8 0 1

Mỗi con người từ khi sinh ra đã mang cho mình một số phận riêng và em cũng vậy. Có lẽ số phận của em là dõi theo từng bước chân của anh, lúc anh vui, lúc anh buồn, lúc anh hạnh phúc cũng như lúc anh đau khổ, em đều ở cạnh bên anh và muốn cùng anh chia sẻ những câu chuyện ấy. Nhưng cuộc sống này là một dòng thời gian trôi mãi, nó như một đại dương bao la với đầy ắp những bất ngờ. Có khi nó êm ả với những con sóng nhỏ gợn lăn tăn, trông nó thật ngoan hiền. Nhưng có khi nó lại nỗi giận, không còn cái vẻ dịu dàng, đầm thắm ấy nữa, mà nó trở hung tợn với những con sóng lớn cứ ồ ạt tắp vào bờ cát như đang muốn nuốt chửng tất cả. Liệu một người đó có thể đoán được tương lai của bản thân sẽ đi về đâu. Là những cơn sóng nhỏ nhẹ nhàng hay là những con quái vật của biển cả. Đến em, em cũng thật bất ngờ khi có ngày tự bản thân mình lại chọn con đường đi đầy đau khổ, đó là rời xa anh.…