milly_star18
Người là ai...?

Người là ai...?

4 1 3

Tôi nhìn vào người phụ nữ trước mặt, người có khuôn mặt vừa xán lạn như ánh mặt trời nhưng cũng vừa dịu nhẹ như ánh trăng đêm. Đôi mắt người trong suốt, phản chiếu lại chiếc hồ và bầu trời sao đêm kia.Không.Chúng không chỉ phản chiếu, mà còn phát sáng trong khu rừng âm u thiếu vắng hơi thở người.Khung cảnh này... như lần đầu gặp vậy.Tôi chớp mắt. Nhận ra rằng mình chưa hề thở.Nhìn lên, người vẫn nhìn tôi với ánh nhìn như lần đầu gặp, hiền hậu và đầy yêu thương."Người là ai...?" Vẫn là câu hỏi đó. Vẫn là tôi, nhưng đã không còn là đứa trẻ tội nghiệp sợ hãi xưa kia nữa."..."Và người vẫn chọn cách im lặng, như lần đầu gặp...…