mon0109
Trầm lặng và nhạt nhẽo.

Trầm lặng và nhạt nhẽo.

12 1 1

Anh - một con người trầm lặng, kín đáo, nhạt nhẽo và vô vị... Nhưng ẩn sâu bên trong là cả một câu chuyện không lời kể hết. Cô - một người có ngoại hình xinh xắn, tích cách vui vẻ, hòa đồng nhưng lại nhút nhát, tự ti. Hai con người - hai đường thẳng song song tưởng chừng như không bao giờ gặp mặt. Trải qua 2 mối tình dang dở, ngày khai trường năm ấy anh gặp cô - cũng đúng vào thời khắc đẹp đẽ nhất của những năm tháng thanh xuân cuối cùng thời học sinh... Nhưng lâu dần cô không hiểu nổi thứ tình cảm anh dành cho mình là gì? Nó nhàm chán đến vậy sao cô còn cố gắng tiếp tục, sự mong chờ câu nói từ anh sao mà khó khăn đến vậy... Phải chăng đó chưa phải là thứ gọi tình cảm? ...P/s: Đây là một câu chuyện có thật về một người bạn của mình, rất mong sau khi đọc xong các bạn có thể đóng góp ý kiến xem ví dụ như: cô gái nên làm gì? và anh có tình cảm với cô không?... Trân thành cám ơn.…