nanan282
Nếu như có nếu như thì có thể trọn vẹn ?

Nếu như có nếu như thì có thể trọn vẹn ?

76 5 14

Chỉ 1 câu nói của đứa trẻ chưa hiểu chuyện mà cô bé đã yêu thầm cậu nhóc thanh mai trúc mã suốt mấy năm. Ở nước ngoài ngày đêm luôn xoay quanh không gian cậu bạn thơ ấu. Đến lúc tình cảm đơn phương không chịu được nữa mà bùng nổ, cô quyết định trở về giành lấy tình yêu.Đem hết dũng khí mà theo đuổi tình yêu nhưng khi đối diện lại thất bại, người cô yêu lại yêu người khác.Cô vẫn không từ bỏ, bởi từ xưa đến giờ cô rất nhát gan, chưa bao giờ làm quá mọi chuyện lên, có thể nói là tùy cho số phận, dù có đưa cô vào hoàn cảnh khó khăn cô cũng cố thích nghi với chúng. Đây là lần đầu cô hạ quyết tâm từ bỏ tất cả mà quay về theo đuổi tình yêu, không cho phép từ bỏ, cố sức chạy theo, chỉ mong rằng vận may sẽ đến với cô.…

Đàn anh cùng khóa rồi lại đến sếp tôi !!!

Đàn anh cùng khóa rồi lại đến sếp tôi !!!

852 22 22

Lâm Hạ Vũ, nhan sắc có, tài năng có, một cuộc sống bình yên nơi đất khách nhưng ở quê nhà có thứ gì đó làm cô lưu luyến. Rời xa gia đình, cô về trở về làm nhân viên bình thường lại được cấp tốc thăng làm thư kí, cuộc sống đảo lộn làm cảm xúc cô thăng trầm điên đảo. Đoạn kí ức lãng quên dần hiện ra rõ nét hơn, nhưng càng hiện ra rõ bấy nhiêu tâm cô lại bất ổn bấy nhiêu. Tình cảm phai rồi có đậm lên lần nữa ? Tình cũ với tình mới đều làm cô đau lòng, ai mới thật sự yêu cô, ai mới là người cô yêu sâu đậm nhất ?..." Nếu như anh thích mùa xuân nhất vì đó là mùa đầu tiên của năm, nó đẹp và khó quên như tình đầu thì em lại thích mùa đông nhất, bởi nó là mùa cuối của năm như tình cuối của em"…

Đoản

Đoản

17 1 2

tập hợp truyện đoản…

Oải hương

Oải hương

57 1 8

Buổi chiều hôm ấy thời tiết có chút nhạt nhẽo, làm cho con người ta có chút thiếu sức sống a~ Lúc ấy tiếng trống như thức tỉnh tôi, tôi liền mang cặp sách mà chạy thẳng về nhà mà quên mất Bạch Sương Sương đang chờ tôi về cùng. Về nhà - tắm rửa- ăn cơm xong thì tôi liền chạy lên phòng nhưng có tiếng gọi lớn với giọng rất có chút đáng sợ: " Sắp phải thi đại học rồi cô còn tính chơi bời, có tin tôi không nhận cô là con gái không " , mẹ nhìn tôi mà nói, thật sự rất đáng sợ nhưng có chút buồn cười. " Con biết chứ mẫu hậu, con đang tính lên ôn bài mang vinh hoan về cho mẹ đây ", tôi nhanh miệng đáp trả. " Được rồi bà nó, nào Tiểu Nguyệt của bố, đi lên phòng đi nào", bố hiền hậu mà nói, thật sự rất ấm áp a~Mẹ liền nhìn bố với ánh mắt làm con người ta run sợ, thế là 2 người lại cãi nhau ... vì tôi Lên đến phòng, tôi liền nằm dài lười biến, nằm một lúc thì lại lấy điện thoại ra nghịch. Bỗng nghe thấy tiếng bước chân, cánh của liền hé mở. " A! Mẹ" " Thì ra là học hành thật à, liệu hồn đấy, sắp thi rồi lo mà học hành nghiêm túc vào ", mẹ vừa nói vừa đóng cửa rồi đi xuống.May là lúc ấy tôi nhanh trí ngồi ngay ngắn ở bàn học, vơ đại cuốn vở, vớ đại cây bút giả dáng vẻ học hành nghiêm túc. Nhưng có điều làm tôi bất ngờ là trong cuốn vở lại kẹp 1 nhánh hoa oải hương, lúc ấy có chút xao động xen lẫn bất ngờ.Cả buổi tối không ngủ,cả một đêm thức trắng, cả bầu trời suy tư, suy tư về một người không biết, suy tư về một cành oải hương.…