nho_xinh
chồng , ngoan ngoãn nghe lời !

chồng , ngoan ngoãn nghe lời !

47,400 895 77

Tô Tử chính là tác giả mang đến người đọc tuyệt phẩm ngôn tình sủng vô cùng hấp dẫn mang tựa đề Chồng, Ngoan Ngoãn Nghe Lời!, được ra mắt trong tháng và hứa hẹn tiếp bước "đàn anh" chinh phục đông đảo đọc giả theo dõi.***" Em có thai rồi." trong bụng đang dần hình thành một sinh linh nhỏ bé, để cô thành công bóp chết tình yêu của anh. Sáu năm kết hôn, anh lạnh nhạt hờ hững, ngoảnh mặt làm ngơ cô và con trai. Sự nhiệt tình duy nhất chỉ có khi ở trên người cô. Đêm đến, đối với anh chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý, còn đối với cô đó là ấm áp, là tình yêu, là hy vọng..... " Tối qua tôi và Vũ Đồng ở bên nhau." Anh tàn nhẫn nói, có lẽ mục đích là muốn ép cô chủ động li hôn, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt bình tĩnh của cô, không sao nói rõ được. " Cả một đêm." " Ồ."Câu trả lời không thể điềm nhiên hơn được nữa, quay người đi, móng tay bấm vào trong da thịt...... Một tháng sau, " Vũ Đồng có thai rồi, con của chúng tôi." Cô nhìn anh vui mừng phấn khởi, tim như bị dao cứa. " Tư Đồ Thận, kết hôn sáu năm, anh......đã bao giờ yêu em?" " Yêu em đậm sâu, yêu cơ thể của cô." Cô bình tĩnh nghe, bàn tan run rẩy chạm nhẹ trên phần bụng, ở đó cũng có một sinh mạng mới. Khi anh chọn lựa tình yêu đã từng có, còn cô mất đi đứa con...Mời bạn thưởng thức truyện hay từ Tô Tử....truyện này viết về để đọc cho tiện. có gì cứ đọc thì biết…

Trường kiếm cười đuổi nấm

Trường kiếm cười đuổi nấm

5,156 147 39

Thể loại : xuyên không , huyền huyễn , ngôn tìnhNhân giới có một Thiên Diễn sơn, trên núi có một Vực Đoạn hồn, bên bờ có một đống đất nhỏ, trên đống đất có một gốc cây xanh bình thường, dưới tàng cây có một gốc Linh chi.Mới vừa có được một chút thần thức, vừa khô, vừa quắt, lại là một linh chi nhát gan. Mỗi ngày khi nhìn thấy người đều nhắm mắt lại mà mặc niệm: Đừng bắt ta hầm canh, đừng bắt ta về hầm canh."Cũng chỉ là nấm mà thôi." Người nhíu mày, rời đi.truyện kể rằng một lần đó tiểu linh chi đã trở thành trò cười cho các linh vật khác ở Vực Đoạn hồn, mãi cho đến một ngày, một luồng ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp giúp nàng lược bớt năm trăm năm đạo hạnh mà trưởng thành ngay lập tức, hoá thành một đứa trẻ sơ sinh trắng nõn nà, bị người ôm lấy."Sao Vực Đoạn Hồn lại có trẻ con nhỉ?" Người cảm thấy rất kỳ quái, không rõ nguyên do, thoáng nhìn xuống phía dưới thì lại không thấy gốc nấm xấu xí kia đâu, cười nói: "Đã như vậy , tiện thể gọi ngươi là Cổ Tiểu Ma đi."Cổ Tiểu Ma? Tiểu Ma Cô? ( cây nấm nhỏ)Con bà nó, thì ra vòng vo một vòng, nàng vẫn là một gốc nấm khô quắt.…