nnghidinh
Cuốn tiểu thuyết đời anh - Nghi Đình (Nguồn: vnkings.com)

Cuốn tiểu thuyết đời anh - Nghi Đình (Nguồn: vnkings.com)

78 0 23

Cô được sinh ra trong tình yêu thương của cha mẹ, trong sự đùm bọc che chở của anh trai. Một cô gái nhút nhát, hiền dịu, thuần khiết cũng rất mong manh, yếu đuối. Trong mắt cô, anh là chàng trai hoàn hảo, điển trai, giàu có, thành tích học tập lại rất tốt. Anh dường như không khiếm khuyết, như gần lại như xa. Dù rất sợ thương tổn, cô vẫn luôn hướng trái tim chân thành về phía anh. Vượt qua bao nhiêu sóng gió cô lại càng hiểu về anh hơn, hiểu rằng anh đã trải qua một quá khứ bất hạnh thế nào, hiểu rằng anh cô đơn biết bao nhiêu, hiểu rằng anh cần tình thương đến nhường nào... Ẩn sau nụ cười cợt nhả hằng ngày của anh là bao giọt nước mắt. Nhìn vẻ bất cần của anh cô lại càng muốn xé bỏ cái mặt nạ giả dối ấy xuống, thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy anh không còn vẻ vô tư kia nữa, cô lại cảm thấy đau đớn hơn ai hết...…

Gửi cậu khúc tình ca - Nghi Đình (Nguồn: Vnkings)

Gửi cậu khúc tình ca - Nghi Đình (Nguồn: Vnkings)

56 2 8

Năm mười ba tuổi, tôi cùng bạn bè đến cổ vũ văn nghệ cho trường tại nhà văn hóa tỉnh. Có một tiết mục khiến tôi nhớ mãi không quên. Khi ấy, giữa lúc mọi người đang mệt mỏi vì cái nóng khó chịu ở hội trường, tiếng nhạc du dương ấy vang lên như một dòng suối êm dịu tưới mát tâm hồn mọi người. Tôi nhận ra đó là một bài hát về biển đảo quê hương. Từ cánh gà, một đôi nam nữ trang phục trắng uyển chuyển bước từng bước như lướt đi trên mây. Không có tiếng hát, chỉ có mỗi thanh âm du dương của chiếc đàn violin. Tôi say sưa thưởng thức và ngắm nhìn hai vũ công trên sân khấu như đôi chim bồ câu trắng quấn quýt lấy nhau. Bạn học huých nhẹ tay tôi rồi chỉ về phía xa. Tôi hướng mắt theo ngón tay của bạn ấy. Bên phải sân khấu, cậu học sinh kia cùng với cây đàn của cậu ấy mới đẹp làm sao. Tôi không biết tên cậu ấy, không biết cậu ấy học trường nào, có bằng tuổi mình không, chỉ là tôi có một linh cảm... rằng một ngày nào đó không xa chúng tôi sẽ lại gặp nhau.…