thaotton
Đừng im lặng với em, tình yêu

Đừng im lặng với em, tình yêu

4 0 12

Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống của bạn. Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi " cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa? " Phàm Hữu Túc đã có cảm giác những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô lên đã qua đời. Rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cứ như thế, giận rỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng đã 2 năm, cô cũng loay hoay rửa ảnh kiếm tiền duy trì cửa tiệm của ông qua ngày. Cho đến khi gặp được anh, anh như một cơn mưa rào ùa đến làm cuộc sống cô tươi mới hơn.…