worddissector
[KhunBam] trăng gieo nỗi rầu

[KhunBam] trăng gieo nỗi rầu

2,553 341 7

Canh năm đêm ấy. Trời đổ mưa liu riu.Có chú chim mang đôi cánh màu chiêm bao, đậu lại bên bệ cửa sổ phòng cậu thiếu niên nọ (cậu thiếu niên, với đôi mắt màu tơ nắng khâu chắp dăm vạt hướng dương; và giọng cười trong lảnh như tiếng trăng gieo nỗi rầu.)Có cánh trậm điểu, nhuốm tràn từng giấc mơ hoang thành cái màu bải hoải chơi mòn.- • - • -Note:- Bối cảnh fic phỏng theo manga "Zhen" (mangaka Monzen Yayohi) - ừ gọi nó là zhen AU luôn đi XD- Ảnh bìa lấy từ ss3 - webtoon "Tower of God" - tác giả SIU- Đã đăng tải lần đầu trên Facebook vào ngày cuối cùng của tuần lễ KhunBam.- Cốt truyện mơ hồ. Mỗi chương truyện đều rất nhỏ và vụn. Văn phòng thì nhở nham và ờmmmm về căn bản là vừa phèn vừa thọt. Xin hãy, cân nhắc kĩ trước khi đọc? ;;; w ;;;(- Mình yêu KhunBam.)…

[KhunBam] you are the only star i ever want to chase after;

[KhunBam] you are the only star i ever want to chase after;

1,168 191 4

(even though minnows can't swim with shark forever.)"Sao? Giờ thì em trông giống 'của anh' chưa?"Bam thoáng nghiêng đầu, cười toe như một đứa trẻ. Đôi mắt màu vàng kim sáng bừng lên - như vành hướng dương trái khoáy, trĩu tụ ánh trăng loang. Và chiếc khuyên tai, khi ấy, lại nom tựa một cánh chim xanh lả lướt - đủng đỉnh làm dáng, ra đò muốn tán tỉnh vầng trăng.Người ta vẫn bảo, chú chim xanh, là biểu tượng cho hạnh phúc.Và nếu như hạnh phúc là cái cảm giác chỉ muốn bản thân có thể chết đi ngay khắc này đây: để ôm lấy lát cắt kí ức nào kia, mà vùi mình vào vĩnh cửu câm lặng. Nếu như hạnh phúc là cái khát khao muốn trở thành "mãi mãi" của một ai kia - mãnh liệt và vị kỷ và hoang đường quá đỗi, vì trên thế gian này vốn đâu tồn tại cái gọi là "vĩnh hằng".Nếu như hạnh phúc đơn giản là những thứ tầm thường, ngu muội và vô vọng như thế - thì, ừ, có lẽ, người ta đã đúng. Vì chưa bao giờ, Aguero hạnh phúc như khoảnh khắc này...[Note: ảnh bìa lấy từ Season 2 - webtoon "Tower of God" - tác giả SIU. Mặc dù bối cảnh fic là Season 3. XDĐã đăng tải lần đầu trên Facebook vào ngày thứ ba của tuần lễ KhunBam.]…

Vĩ độ âm;

Vĩ độ âm;

102 9 1

« Luật chơi:• Đầu mỗi lượt, GM sẽ ngẫu nhiên chọn một chữ cái.• Những người có chữ cái đó trong tên sẽ buộc phải tham gia "Battle Royale".• Thắng, giữ lại chữ cái đó trong tên.• Thua, mất đi chữ cái nêu trên (trong tên), kèm với một mảng kí ức.• Bảng tên trắng đồng nghĩa với việc đã hoàn thành quá trình tẩy não. ».[Tiếp tục chơi?• Có• Không]…

artifact

artifact

214 10 2

"The hunger might not kill you,but the loneliness will."..[Nguồn ảnh bìa: manga "Smokin' Parade" - Kazuma Kondou và Jinsei Kataoka]Warning: Plot rush. Phi logic (nguyên nhân chính là do các nhân vật nói dối quá nhiều). Rất nhiều gore (căn bản là máu, thịt, xương ráo, nội tạng và một cái bọc nhớp nháp toàn những thứ như thế, mở phanh ra như chiếc hộp mà nàng Pandora đã bỏ quên đâu đó nơi trần thế này). Đề cập siêu nhiều đến việc ăn thịt người và những thứ tương tự. Mọi người xin hãy cân nhắc thậtttt là kĩ trước khi đọc nhé. uwu9…

[Oneshot collection] Bỏ ngỏ

[Oneshot collection] Bỏ ngỏ

2,806 141 10

Có lẽ, tôi đã trót đánh rơi quá nhiều thứ;Có lẽ, tôi đã trót đánh rơi cả chính bản thân tôi.Vậy, vì cớ gì, tôi vẫn chưa thôi níu giữ,Những mầm mống vô vọng người gieo trồng trong tôi?..(Hay chuyện về những cái hố sẽ không bao giờ được lấp đầy. =)))…

thằn lằn giấy

thằn lằn giấy

144 14 1

"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…

[Yoshida Yuki x Satou Mafuyu || Oneshot collection] điểm mù

[Yoshida Yuki x Satou Mafuyu || Oneshot collection] điểm mù

1,084 77 2

Bản nháp đầu tay của mọi ca khúc mà Mafuyu sáng tác, đều sẽ bắt đầu bằng chữ "yu".(Như cái cách mà cậu từng nói "tớ yêu cậu" thay cho mọi lời "cảm ơn", hay cách mà Yuki vẫn thường ấn hờ những cái hôn vụng dại lên vành tai cậu thay cho lời khẳng định giản đơn - mà nay chỉ còn là dối trá trắng trợn - rằng gã sẽ luôn ở đó, bên cậu, chẳng đi đâu nữa cả; Mafuyu bắt đầu học cách khóc bằng những khúc ca và gói ghém những giọt lệ, những tiếng nấc nghèn nghẹn vụn vỡ mà cậu vốn chẳng thể bật ra vào đôi ba câu hát và từng cái lướt tay trên những sợi dây đàn.)....Note: Mọi hình ảnh được sử dụng trong fic đều lấy trực tiếp từ manga "Given" của tác giả Gusari.Tui không sở hữu chúng, không sở hữu mọi nhân vật hay setting gốc; chỉ có những xúc cảm ứ nghẹn mà đến tận bây giờ, tui vẫn không biết phải nhồi nhét sao cho trót vào cái khuôn ngôn từ này mới là của tui thôi. uwu9…

Dystopia: may God be with us

Dystopia: may God be with us

161 20 1

Con số trên cổ tay đột ngột nhảy ngược từ 17155 về 1.Một ngày. Chỉ còn một ngày. Một ngày nữa thôi, và rồi tôi sẽ được chết đi. Hoàn toàn...(Linh hồn tôi bị cầm tù trong từng con chữ. Thân xác tôi mắc kẹt ở đây. Và trái tim tôi ở với nàng, với chị.Tôi chỉ muốn nhanh lên và trả lại hết thảy cho nàng.)…

[Real Account x Danganronpa] thiên thần đá

[Real Account x Danganronpa] thiên thần đá

558 41 1

Có một bức tượng giống hệt người sống trong bảo tàng, và nó biết động đậy.Có một bức tượng mọc ra lông vũ mỗi lần Shuichi gọi nó bằng tên.Có một bức tượng đã tự xưng mình là Thiên thần hộ mệnh của Shuichi.Có một bức tượng đã nói nó yêu cậu hơn bất cứ thứ gì...("Vậy, chính xác thì, anh yêu tôi hay yêu [sự thực] đang ẩn náu bên trong tôi?"Rantarou chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng mà buốt lạnh. Một nụ cười, rõ ràng chẳng có chút gì là giả tạo, nhưng lại trát lên đôi mắt gã cái đắng chát đến chạnh lòng. Như thể biết bao xúc cảm, biết bao câu từ ứ nghẹn chôn sâu bấy lâu đều theo cái nhếch môi nhẹ tênh ấy, lan tràn.Gã chậm rãi, run rẩy áp tay mình lên gò má Shuichi."... Xin lỗi em."Shuichi không nói gì thêm.)…

[NoéVani] I slept well

[NoéVani] I slept well

3,353 430 2

Có lẽ, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều nếu Noé bớt thích Vanitas đi một chút - tốt hơn cho cả anh và cả gã, cho cả Dominique và Jeanne, cho tất cả mọi người xung quanh, cho cái bản tính ngô nghê thẳng thắn quá mức của Noé và những ô uế mà Vanitas lúc nào cũng giấu nhẹm trong nụ cười ngọt xớt đạo mạo của gã. Tốt hơn rất nhiều, rất rất nhiều.Nhưng mà, điều đó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.Bởi vì anh trót thích gã nhiều quá mất rồi...(Ngày xửa ngày xưa, có một con quái vật - một thiếu niên vô tình bị tước đi cái quyền làm người, quyền đau đớn, quyền chết. Anh mải miết đi tìm cái thứ gọi là "sự cứu rỗi" từ một kẻ mà vốn chẳng hề đáng tin cậy chút nào.Vanitas bleue Lune. Pháp sư bất tử phía Tây, tay luôn ôm theo một cuốn sách bìa xanh dày cộm, quyền năng khủng khiếp chôn sâu dưới những lời cứng đanh tàn độc và cái cười giả lả bâng quơ.Nghĩ lại thì, Noé đáng lẽ ra không nên lại gần gã mới phải.)…

[Chuudaz] hoa báo tử

[Chuudaz] hoa báo tử

833 76 1

Gã vung kiếm lên, điêu luyện và dứt khoát. Nhát cắt rất ngọt. Xoẹt một tiếng, như ánh chớp chợt loé, rồi tắt lịm. Đầu Chuuya rơi bịch xuống nền đất, lăn long lóc như một quả bóng bowling.Dazai cúi người xuống, thanh kiếm kêu keng một tiếng chói tai khi gã không do dự ném nó sang bên. Rồi, bằng đôi bàn tay bọc kín trong đống băng gạc trắng phớ lốm đốm mấy vệt máu khô nâu sậm cáu bẩn, gã cẩn thận nâng cái đầu ấy lên - với ánh mắt ngây dại đầy thành kính si mê như thể đang được chiêm ngưỡng thứ tạo vật hoàn mỹ nhất trên thế gian này. Những ngón tay xương xẩu luồn sâu vào mái tóc cam rực màu hoàng hôn bên bết đầy máu tươi; gã giơ cao nó lên, và xoay vòng như đang khiêu vũ.Tiếng cười điên dại vọng mãi vào màn mưa. Khoé miệng gã cong vút lên, một vết rạch xấu xí đầy cay nghiệt trên khuôn mặt thanh tú nên thơ đến đáng thương hại."Quả nhiên, Chuuya như thế này mới là đẹp nhất mà."Chuuya không do dự gì phỉ ngay một ngụm nước bọt vào mặt gã:"Thả tao xuống ngay, thằng đần.".(Hay chuyện về một thế giới nơi mà Đức Chúa trót ban cho con người cái khả năng hiện thực hoá mọi suy nghĩ chỉ với một vết cắt trên da.Hỡi ôi, nực cười siết bao, ngài chẳng nhận ra mình đã sai lầm tới độ nào.)..[Note: Món quà sinh nhật muộn một ngày dành cho chế @-_Fuyuki_- yêu dấu. Mong rằng chế sẽ thích nó. ;;; w ;;; Mà nếu không thích thì cứ hú tui một tiếng nha, tui sẽ cấp tốc đi viết bộ khác cho chế liền hà. Ụ v ỤNói chung là, sinh nhật vui vẻ nhé. ๑•̀ㅂ •́)و ✧* Btw, TUI SHIP DACHUU KHÔNG PHẢI CHUUDAZ-]…

[DaChuu || School AU] bitterly sweet

[DaChuu || School AU] bitterly sweet

1,707 189 2

Và Chuuya những tưởng mình có thể nếm thấy trên đầu lưỡi hắn chút dư vị còn sót của những lời giả dối đon đả - những câu chữ được dệt nên từ khoé môi cong cong đầy giả tạo và ánh mắt thẳm sâu lạnh lẽo tựa sương đêm.Nó đắng chát và ngọt ngào, kinh tởm và dễ chịu. Như thể tất cả mọi xúc cảm nghẹn ứ nơi cuống họng bấy lâu đều vỡ hết ra, tan vào trong cái hôn đầy suồng sã ấy.Rồi, chẳng hiểu sao, anh bỗng dưng lại muốn khóc...Năm lần Dazai cúi xuống hôn Chuuya. Và anh chẳng buồn đáp lại lấy một lần.Bởi vì anh không yêu Dazai. Và sẽ không bao giờ có thể yêu hắn cả.(Không. Bao. Giờ.)…

[KHR - All27] Pristine

[KHR - All27] Pristine

7,610 702 6

Chỉ còn lại một sắc trắng thuần, sạch sẽ đến chói mắt.…

[Kaizaku x Makizaku || textfic] breathing underwater

[Kaizaku x Makizaku || textfic] breathing underwater

711 45 1

"Có một người mà tôi thật sự rất thích.Nhưng người đó lại ghét tôi hơn mọi thứ trên đời."- Từ Zakuro, đã gửi lúc 00:17 -..Ảnh bìa và tất cả những hình ảnh được sử dụng trong fic đều lấy từ manga "Naka no Hito Genome [Jikkyouchu]" của Osora.Warning: Extremely OOC. Non-death game AU. Văn phong lẫn cách lên cốt đều cực kì nhạt nhẽo và tệ hại. Xin vui lòng cân nhắc kĩ trước khi đọ-- mà thôi, tốt nhất là khỏi đọc đi ha. I w I…

[IwaOi] Đá cuội

[IwaOi] Đá cuội

251 35 1

Chào cậu, Iwaizumi Hajime.Tôi là Oikawa Tooru, là kẻ đã hai mươi ba lần tự tay giết chết cậu - hai mươi ba lần cậu mắc công hồi sinh chuyển kiếp, cuối cùng đều do tôi phá cho hỏng bét hết cả, thật lòng xin lỗi ha.Ồ, không, đừng lo mà, tôi sẽ không làm hại cậu đâu. Chí ít là không phải bây giờ. Thề luôn đấy!Đừng nhìn tôi với ánh mắt đáng sợ như vậy chứ, đau lắm đấy nhé! Tôi chỉ đến đây để đưa đồ thôi mà! Đây, cầm lấy này.Đẹp lắm đúng không?Nhớ giữ gìn nó cẩn thận vào nha! Báu vật của chúng ta đấy...Vậy,gặp cậu sau nhé, Iwa-chan.- - -Disclaimer: Tôi không sở hữu Haikyuu!!, cũng như mọi hình ảnh được sử dụng trong bộ fic này (bao gồm cả ảnh bìa).Warning: Demon AU. Khá nhảm. Và một chút OOC nữa. Xin hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc. =)))…

[Laven || Linkllen || Yullen] louder than words

[Laven || Linkllen || Yullen] louder than words

515 47 1

Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen.Một đóa hoa với bộ rễ dài bén nhọn, túa rộng tua tủa như một cái mạng nhện khổng lồ, từng sợi tơ dính dớp quấn chặt không chừa một mạch máu trên cơ thể cậu, y như dây mây bám dàn hay một loài kí sinh kì lạ. Một đóa hoa với những cái cánh nhỏ xíu trắng muốt tựa tuyết đầu mùa, chưa kịp nở bung đã vội vã xa lìa thân mẹ, kéo theo những trận ho dai dẳng dữ dội và từng cơn đau tê rần xé ruột như thể có một bầy thú hoang đang mài móng vuốt vào cái vách thịt trong yếu ớt mong manh nơi cuống họng cậu vậy.Một đóa hoa, đáng lẽ ra phải là kết tinh của những xúc cảm cô độc và vô vọng nhất, của những chữ "thương" trĩu nặng hoang hoải chẳng bao giờ được thốt trọn thành lời, của những tháng ngày đơn phương mải miết đuổi theo một bóng lưng không thể chạm tới.Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen. Và cậu thì chẳng biết phải làm sao với nó cả.Bởi vì cậu, ngay chính lúc này đây, vốn dĩ đang không hề đơn phương bất cứ ai...[nguồn ảnh bìa: chap 231 - manga D.Gray-man - Hoshino Katsura]..Warning: Plot rush và văn phong lồi lõm tệ hại như đường làng Việt Nam ấy. Một rổ angst không đến nơi đến chốn với khả năng bad-ending cực cao. À, đấy là nếu nó end được. 〒▽〒NÓI CHUNG LÀ ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC CÓ CHẾT CŨNG ĐỪNG CÓ ĐỌC CÁI THỨ CỦA NỢ NÀY XIN CẬU ĐÓ HÃY CLICK BACK VÀ CÙNG ĐI LÀM VIỆC GÌ ĐÓ CÓ ÍCH CHO NHÂN LOẠI HƠN THÔI NHÉ NHÉ NHÉ- QwwQ…

Once upon a time

Once upon a time

396 60 2

Em có thích nghe kể chuyện cổ tích không?…

[Oneshot || KiyoYachi] Em biết không

[Oneshot || KiyoYachi] Em biết không

394 57 1

Người ta bảo tôi đánh vần hai chữ "tuổi trẻ"; tôi bâng quơ đặt bút, viết nhầm thành tên em.…

[Oneshot || 7227] Liar Liar

[Oneshot || 7227] Liar Liar

517 76 1

"Cậu có thích chơi nối từ bằng tranh vẽ không?Tớ thì thích lắm.Hay là tụi mình cùng chơi nha?Nửa kia của tớ ạ."- - -Disclaimer: Tôi không sở hữu Katekyo Hitman Reborn, cũng như toàn bộ các hình ảnh được sử dụng trong bộ fic này (bao gồm cả ảnh bìa)..Note: Món quà sinh nhật siêu muộn cho bạn @yukine7227. ;;; v ;;;Key°tan, xin lỗi cậu vì đã tặng quà muộn như thế này nha. Nếu cậu không thích món quà này thì cứ hú tớ một tiếng nhé, tớ sẽ đổi cho cậu bộ khác liền hà. QwQ Anyway, sinh nhật vui vẻ nha!!! \\(^0^)//…

[KuroKen] Call my name

[KuroKen] Call my name

503 56 1

Cũng như cái cách mà Kenma luôn gọi người kia bằng họ (được rồi, thật ra là biệt - danh - xuyên - tạc - từ - họ) thay vì tên thật - dầu cho cả hai đã quen nhau từ cái thuở miệng còn hoi sữa, và khách quan mà nói thì đã thân thiết vượt qua mức độ có thể gọi thẳng tên nhau từ lâu; việc luôn có một khoảng cách vô hình nho nhỏ giữa hai người họ vẫn luôn được coi là nghiễm nhiên. Chẳng cần một lý do rõ ràng chính đáng, hay thậm chí là lời giải thích bao biện nào.Mặc dù cái khoảng không vốn chẳng đáng để tâm ấy cứ ngày một dài hơn, rộng hơn, như thể đôi cánh của một con đại bàng đang kì phát triển vậy. Và nó cứ thế vươn ra như một nhành cây khổng lồ, đẩy hai người họ ra xa thật xa, tới hai cực tận cùng của mặt đất, gọi tên chẳng tới, với tay theo cũng chẳng kịp.Cho đến một ngày nọ, khi Kuroo đột ngột quay đầu lại, thì cái dáng bé nhỏ gầy gò thân thuộc kia đã chẳng còn ở đó nữa rồi..."Đừng đánh thức tôi dậy."…