Dyanee - ÂM 13 ĐỘ

Dyanee - ÂM 13 ĐỘ

2 2 2

Tên truyện: ÂM 13 ĐỘTác giả: DyaneeSố chương: 13+ ( tác giả chưa quyết định được)Nội dung: Nữ chính cường x Nam chính thâm tình, truyện này ngược tâm nam ngược hoàn cảnh nữ. Nữ chính văn phòng x Nam chính trai quê chân chất.Sẽ có H, chủ yếu sẽ nói về tình cảnh của nam nữ, nội dung cũ.Tác giả viết với tâm thế luyện não và văn phong, nên chỗ nào sai sót xin quý đọc giả nhẹ nhàng góp ý, góp ý mạnh qué tim tác giả vỡ vụn mất.Spoil...Gửi Hạ Mạc,...Anh trải qua 1825 ngày đêm mang nỗi nhớ em đeo bám tâm trí, anh đã viết 1825 bức thư trong từng tế bào thần kinh, nhưng tiếc rằng anh không có can đảm để gửi một bức nào.Anh biết khoảng cách giữa anh và em không phải không gian, lẫn thời gian hay bất cứ thứ gì khác...Anh cho rằng anh đã hiểu tường tận mọi thứ về em, em thích mùa đông ngắm hoa hồng trên nền tuyết trắng, thích chồi non trên núi nhiệt đới khi vào xuân, thích sưởi nắng thu ở Paris...Mãi sau này anh mới biết, em thích tất cả mọi thứ trên thế giới này, chỉ là em không thích anh....Người yêu em,Mục Viễn.…

Tam Sinh Nhất Thế Hoan

Tam Sinh Nhất Thế Hoan

10 0 4

Tam Sinh Nhất Thế Hoan - Thượng : Nhất Kiến Khuynh Vân- Hạ : Huyền Thế HoanTác giả : Thương Mẫn DiThoải mái re-up nhưng nhớ ghi tên tác giả giúp mình nhé, xin cám ơn.Ấn tượng đầu tiên có thể khiến bạn cảm mến một người nhưng nó không thể làm bạn yêu một người, chỉ có những điều người đó làm vì bạn mới khiến bạn thực sự động lòng.Nhân sinh có rất nhiều chuyện bạn phải trải qua, không nên quá vội vả nếu không bạn sẽ bỏ lỡ mất người thật sự vì bạn mà bỏ lại cả thế giới.Truyện :Đường Vân Nghiên thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, năm đó Hoàng Cung ân điển cho các tiểu thư, công tử của quan lại nhập cung cùng học với vương tôn, quý nữ. Cũng tại nơi đó nàng gặp được những người bạn cùng nàng lớn lên, buồn vui có nhau và cũng lúc đó Vân Nghiên gặp được hai vị Hoàng Tử, hai nam nhân mà cả đời Vân Nghiên phải khắc cốt ghi tâm trong kiếp này.Lăng Hiên Vũ người luôn làm cho nàng vui vẻ, yêu chiều nàng đem lại sự ấm áp cho nàng.Lăng Diệp Phong dù luôn lạnh lùng nhưng chàng luôn âm thầm bảo vệ, làm tất cả mọi việc vì nàng chỉ mong nàng được hạnh phúc. Hắn không chỉ hy sinh tất cả vì nàng ở kiếp này mà còn...…

[Draco Malfoy] Mật Ngọt Chết Ruồi.

[Draco Malfoy] Mật Ngọt Chết Ruồi.

206 27 2

"Ô, nay trời lạnh quớ bây ơi.."Theodore buông tóc Juliet ra, ôm người co rút vào một góc vì lạnh. "Làm gì lạnh, ông già mày nghe mùi chua lè chua lét nè Theo." Blaise liếc mắt nhìn qua Draco Malfoy. Rồi nhìn sang Juliet Hiddleston. Da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun. À, ra là cô Bạch Tuyết này là mẫu người lý tưởng của thiếu gia sao? Pansy nhìn Juliet một lúc lâu."Sao nhỏ này nhìn giống Bạch Tuyết trong Bạch Tuyết với bảy chú lùn vậy?"Blaise cười phá lên, thông não cho Pansy Parkinson."Con trai chú Lucius Malfoy thích cô bạn Bạch Tuyết này mà Pan."Draco Malfoy câm nín. Giờ mà chối thì tụi nó sẽ nhất quyết không chấp nhận, mà đồng ý với ý kiến này thì hơi sai..______________Draco Malfoy thầm thích Juliet Hiddleston đã lâu nhưng chẳng dám ngỏ lời. Tụi rắn nhỏ phải làm thế nào để thiếu gia gạc bỏ đi cái lòng tự trọng cao như núi?…

Vô sắc

Vô sắc

844 150 3

Những năm tháng trước kia, Trái Đất chưa từng có màu. Những chiếc máy ảnh hay máy quay phim vốn dĩ không biết nói dối.Câu chuyện xoay quanh Peter - một chàng hoạ sĩ mười chín tuổi vô danh. Peter thích vẽ, nhưng dần dần, cậu chàng cũng cảm thấy chán chường khi các tác phẩm nghệ thuật của nhân loại quanh đi quẩn lại chỉ có hai màu đen và trắng. Peter ghét điều đó. Cậu ghét một xã hội tầm thường chỉ biết đổi trắng thay đen, ghét lũ người mạt hạng bán rẻ tài năng của mình để đổi lấy những lời khen ngợi hoa mỹ của công chúng. Sâu thẳm trong suy nghĩ, Peter tin rằng bên cạnh hai màu đen và trắng, sẽ vẫn còn có những sắc màu khác. Xã hội, người thân, gia đình, hay thậm chí cô bạn gái Juliete của cậu cũng đều cười nhạo và cho rằng đó là điều viển vông. Nhưng Peter sẽ không bao giờ từ bỏ, mặc cho mọi người có nói thế nào đi chăng nữa. Cậu sẽ khởi sắc lại nhân loại, để rồi biến những điều tưởng chừng như không thể thành hoàn toàn có thể.Bookcover by Objektiv @maeTcelfer…

[Harry James Potter] Vòng Lặp.

[Harry James Potter] Vòng Lặp.

28 3 1

Joel Schumacher, cô phù thủy nhỏ nhà Slytherin bị mắc kẹt trong ngày 25 tháng 3 năm 1998 đã hai tuần. Và nó dù đã đọc hết máy cuốn sách của thư viện, vượt mặt cả con Granger thì vẫn là không thể tìm cách thoát ra.Trích đoạn :"Trông cưng hôm nay hệt như xác sống, Joe."Joe kinh ngạc ngước mắt lên tìm kiếm xem ai đang nói. Nó thật sự chưa có bất kì kí ức nào về việc có một thằng đực rựa nào đó chạy lại và nói rằng nó nhìn như mấy con zombie ngu ngốc. "Draco Malfoy?"Draco và mấy đứa đi theo nó tỏ ra ngạc nhiên khi thấy biểu cảm xa lạ của Joel. Gì đây? Chúng nó thay nhau nói."Đêm qua mày đọc cuốn tiểu thuyết gì đó.""Xong khóc sướt mướt tới bốn giờ sáng.""Bây giờ thì sảng rồi à?""Hay hôm nay bọn gia tinh chết tiệt kia lại say xỉn rồi bỏ cái gì vào đồ ăn à?"Đáp lại vô số câu hỏi kia chỉ là một không gian yên tĩnh lạ kì.Đùng! Joel Schumacher lăn đùng ra xỉu. Draco ra lệnh cho thằng Vincent nhanh chóng ẫm Joel tới bệnh xá. Joel Schumacher hoảng rồi. Nó tỉnh lại đã thấy cảnh vật xung quanh khác hoàn toàn hai tuần nó bị mắc kẹt.Bỗng Joel bị deja vu, nhìn thằng Potter nó lại thấy thân thuộc lạ kì. Cảm giác rất thân thiết với Đầu Thẹo nhưng nó chỉ nhớ được cái tên.Harry James Potter.______________________Cùng Joel Schumacher đi tìm cách thoát ra nhé.…

[Oliver Wood] That girl is mine

[Oliver Wood] That girl is mine

157 31 2

Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…