Sủng Vật Tình Nhân 999 Ngày

Sủng Vật Tình Nhân 999 Ngày

25 1 1

Nguồn: Sàn TruyệnHổ dữ còn không ăn thịt con, thế mà mẹ của cô chỉ vì tư lợi, lại đem cô bán cho tổng tài của Lục thị.Lục Thiên Mặc, kẻ quản lý Lục thị, ôm trùm giới tài chính thế mà chấp nhận ra giá mười triệu Đài tệ để mua cô về.Hắn nói: "Cô không có tư cách mang thai con của tôi."Nhiều lần cô chịu sự hành hạ từ hắn, tâm vốn nghĩ đã chết thì cô lại phát hiện mình có thai, đau khổ cùng bất lực, cô đã chọn cách bỏ đi. Đó cũng là lúc cô biết được, cô đã động tình với hắn.Hắn cho người bắt cô lại, hành hạ cô tàn bạo làm cho đứa bé trong bụng chưa kịp hình thành kia chỉ còn lại một vũng máu.Hắn nhìn cô đang ngồi bệt dưới sàn nhà từ trên cao xuống, nhẫn tâm phun ra lời nói cao ngạo: "Muốn bỏ đi, trước hết hãy đợi tôi chơi chết trước cô, còn không, cô tuyệt đối đừng nghĩ đến điều đó."Khi dòng máu đỏ tươi từ chân cô chảy ra, kinh hoàng cùng căm hận, cô gào lên thảm thiết giữa màn đêm yên tĩnh."Cầm thú! Anh đã giết chết con của mình rồi anh có biết không?"Hắn sựng người, nhìn vũng máu trên sàn, rồi lại bật cười...…

MƯỜI TÁM, HAI MƯƠI TÁM

MƯỜI TÁM, HAI MƯƠI TÁM

4 1 1

Cố Hi bước vào một quán cafe vì một buổi xem mắt do gia đình sắp đặt . Vừa vào trong bóng lưng người đàn ông lịch lãm khiến Cố Hi hài lòng. Khi cô bước đến chào hỏi đối phương thì chợt nhận ra đối tượng xem mắt lần này là bạn học cũ , nam thần thời cấp 3 của cô Trình Thanh"Cậu..." - Cố Hi ngập ngừng"Cậu là đối tượng xem mắt lần này của tớ sao?" "Cậu cũng bị gia đình giục cưới à..."Cả hai cười khổ nhìn nhau Cố Hi bất giác hỏi thăm đối phương"Cậu dạo này thế nào rồi... có phải đã làm nhà khoa học nghiên cứu thiên văn rồi không?""Tớ đang là giảng viên đại học môn Thiên văn - Vật lý học""À ra là vậy...""Còn cậu thế nào? Đã làm hoạ sĩ vẽ truyện tranh chưa"Cố Hi mỉm cười tươi vui vẻ đáp " Đương nhiên rồi"Được một lúc cả hai im lặng lại chẳng biết nói gì. Cố Hi không chịu được bầu không khí này liền hỏi "Sao đến giờ vẫn chưa kết hôn? Cậu và Tịnh Nghi... vẫn ổn chứ?""Bọn tớ chia tay cách đây tám năm rồi..""Vậy đây là lý do khiến cậu chưa kết hôn ư?""Không. Chỉ là sau khi chia tay tớ không còn cảm giác muốn yêu đương nữa""Vậy sao...""Còn cậu Cố Hi tại sao vẫn chưa kết hôn?"Cố Hi trả lời nữa đùa nữa thật "Tớ cảm thấy tớ yêu vẽ hơn là một người đàn ông."Trình Thanh bật cười . "Cậu vẫn như thế vẫn hay nói đùa như vậy."Cố Hi khựng lại một lúc "Làm sao tớ có thể nói là vì cậu đây chứ . Trình Thanh .""Bỏ lỡ em ở tuổi 18 , tôi nhất định nắm chặt tay em ở tuổi 28"…

Lê hoa lạc tẫn dạ vị ương - Đà Điểu Sa.

Lê hoa lạc tẫn dạ vị ương - Đà Điểu Sa.

520 7 2

Hắn là minh quốc đệ nhất công tử, niên thiếu tể tướng, phiền khanh công chúa ái tử, mười bảy tuổi thì danh khắp thiên hạ, nhưng cưới không đúng tý nào, dốt đặc cán mai nàng, đêm tân hôn, hắn ngủ lại thư phòng, ngày thứ hai nàng chạy đi nói cho hắn, không ngủ cùng một chỗ không có cách nào khác sinh hài tử.Vì vậy như nguyện cùng hắn ngủ một đêm, ngày thứ hai nhưng biết được hắn bị nàng thích xuống giường, về nhà thăm bố mẹ thời, mẫu thân nói cho nàng, muốn-phải cởi sạch quang cùng nhau ngủ tài năng sinh hài tử,Vì vậy của nàng tân kế hoạch chính là lấy hết hắn, thế nhưng lấy hết hắn vì sao biến thành nàng? Hơn nữa biến thành của nàng nàng vì sao còn muốn bị nhiều như vậy nữ nhân mơ ước, một cái nữ hoàng, một đại bang thế gia tiểu thư, oanh oanh yến yến, cuối cùng còn một tướng quân, có nam có nữ, dạ vị ương nghĩ bản thân gần bắt đầu trạch đấu, thế nhưng nàng lại bị bản thân nữ nhân sủng đắc trạch lời sẽ không viết.Bài này ở tại bảy tháng hai mươi hai nhật nhập v.Nội dung nhãn: điềm vănTìm tòi then chốt tự: diễn viên: kinh ly, dạ vị ương ┃ phối hợp diễn: Âu Dương phỉ sương, sở dụ dỗ, chiêu hoa, bạch hề uyển ┃ cái khác: sủng văn, mất quyền lực, ông trời tác hợp cho…

Vật Đáng Giá

Vật Đáng Giá

0 0 1

Mo-tip xoay quay chàng trai mang tên Lãnh Dạ , là một đứa trẻ mồ côi không ai cần , tuổi thơ tươi đẹp là 1 thứ xa xỉ đối với Lãnh Dạ , vào năm 14 tuổi cậu và đám trẻ trong cô nhi viện được 1 tổ chức thu mua , bọn họ hoàn toàn không được tiếp xúc với ánh sáng . Ở nơi đó còn tồi tệ hơn trong cô nhi viện . Mọi người phải chém giết nhau chỉ để sống !! Cậu cũng vậy , cảm giác lần đầu tiên giết người như thế nào hả ?? Tội lỗi vô cùng tội lỗi ...- Muốn sống sót trong thế giới này , thì phải dẫm đạp lên nhau thật tàn nhẫnCho dù là người thân đi chăng nữa !!câu nói này đã in sâu vào tâm hồn của 1 đứa bé 14t . Từ một đứa yếu đuối , kém cỏi.. tự dẫm đạp lên mọi thứ , ăn thịt uống máu , chưa có việc nào tàn nhẫn mà cậu chưa làm cả . Một ngày 1 việc xảy ra.... Lãnh Dạ Chết.......!! Cậu đã chết . Khi tỉnh dậy tên cậu là Hạ Minh Lâm ... hắn là ai ?? Sao lại dịu dàng với cậu ? Sao lại đối tốt với cậu ? Hắn cho cậu biết ấm áp là gì .. cậu không biết cười hắn dạy cậu cười . 1 nụ cười thực tâm chưa không phải là giả tạo , nhưng rồi hắn rời đi tim cậu như thiếu vắng thứ gì đó ? Hắn kết hôn !!!…

(208) Ta dựa vào rút thẻ làm nữ đế

(208) Ta dựa vào rút thẻ làm nữ đế

106 2 1

Một khi xuyên qua, Tống Dao Quang trở thành mạo mỹ tôn quý công chúa, nhưng là của nàng dựa vào sơn thái tử ca ca rơi đài, huynh muội hai người bị tiến đến đất phong.Toàn kinh thành quý nhân đều đang chờ xem này đối huynh muội chê cười khi, Tống Dao Quang tùy tay rút một trương SSR thẻ bài."Công chúa, đất phong rất cùng ."Tống Dao Quang: "Rút thẻ! Tống ứng tinh! 【 thiên công khai vật 】 "Tống Dao Quang muốn làm xây dựng cơ bản, xúc sinh sản, bần cùng đất phong biến dồi dào chi hương, truân tài đóng quân thực lực tăng nhiều"Công chúa, có người nói ngài không có sắc đẹp."Tống Dao Quang: "Rút thẻ! Tống từ! 【 khám nghiệm tử thi xử án 】 "Tống Dao Quang phong quốc nội không một lệ oan giả sai án, thu nạp nhất phương dân chúng dân tâm.Phong quốc hấp dẫn vô số hiền tài đến tìm nơi nương tựa, Tống Dao Quang vô sự tự thông 【 lời ngon tiếng ngọt 】 kỹ năng.Cà lăm kết ba kỹ thuật thiên tài đến tìm nơi nương tựa, Tống Dao Quang ôn nhu chấp khởi thủ: "Ta phải ái khanh, như tần vương ứng hầu."Tuấn lãng trung thành vương tá chi thần, Tống Dao Quang tự mình phụng trà: "Có thể được Tạ khanh vì tướng, là Dao Quang tam sinh chi hạnh."…

Tam Thế Kỳ Duyên - Tuyết Mị Duy Ảnh. (Ngụy Inc_XK_Huyễn Huyền_Giả Trai_Not End )

Tam Thế Kỳ Duyên - Tuyết Mị Duy Ảnh. (Ngụy Inc_XK_Huyễn Huyền_Giả Trai_Not End )

4,145 68 2

Ta đổi bút danh Ca Thư Tuyết Ảnh thành Tuyết Mị Duy Ảnh!Ba ngàn năm trước, hắn là ca ca ruột của nàng, một Đương kim Thái Tử, còn nàng là một Công chúa. Do chiến tranh loạn lạc làm cho nàng và hắn thất lạc. Mười năm sau, nàng được đưa vào Cung tuyển tú nữ và được lọt vào mắt xanh của hắn. Nhưng giờ đây, nàng đã mất đi trí nhớ, quên đi thân phận của mình, còn hắn cũng không nhận ra nàng là muội muội.Khi phát hiện được sự thật trớ trêu này thì đã quá muộn, nàng và hắn vốn đã không thể nào dứt ra được nữa, không có nàng__hắn sẽ chết, không có hắn__nàng cũng sống không nổi. Vì vậy, hai người đã bỏ đi Ngũ lý luân thường, bỏ đi thân phận quá khứ cùng nhau thề nguyện "Chấp tay quân_Cùng tử giai lão" Chiến tranh lại một lần nữa xảy ra, hắn phải đích thân ra chiến trường, nàng ở lại trong Cung chờ đợi hắn khải hoàn trở về. Nhưng Trời cao không thương xót, hắn ra trận đã bị người âm mưu hãm hại, cho nên mãi mãi cũng không trở về. Ngày xác hắn được đem về Hoàng Cung, chưa kịp mai táng, nàng đã ôm xác hắn cùng nhau nhảy xuống vực sâu, cùng hắn giữ trọn lời thề. Nơi xác của hai người mọc lên một loài hoa, ngày ngày vẫn hướng về phía Mặt Trời, đó là hoa Hướng Dương.Ba ngàn năm sau, nàng cùng hắn chuyển kiếp lai sinh làm chị em song sinh. Hắn thương nàng, sủng nàng, bảo vệ nàng từ nhỏ đến lớn và rồi__hắn yêu nàng. Nàng cũng yêu hắn nhưng vì sợ người đời chê trách hắn, cho nên nàng đã dấu kín tình yêu đó.…

Tuổi Xuân Của Mẫn Tịnh Di !!!

Tuổi Xuân Của Mẫn Tịnh Di !!!

9 1 1

Đầu xuân, bên cạnh khung cửa sổ, từng khóm hoa lưu ly nở thơm ngát hương. Nắng đan xe lồng qua cửa kính, bừng lên sức sống thanh khiết cho cả căn phòng. Trên tay cầm một phong thư nhỏ màu xanh lam, Mẫn Tịnh Di nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tròn đầy. Ánh mắt đượm buồn đối lập hoàn toàn với khung cảnh mùa xuân ngoài kia. "Triệu Phong, anh đi thật sao? Nói đi liền đi, anh muốn tôi đợi anh đến bao giờ?"Mùa xuân năm Bính Dần, Mẫn Tịnh Di một thân cô đơn trong căn phòng. Một mình đau đớn khóc. Một mình gục ngã trong sự chia xa. "Triệu Phong, anh sẽ rời khỏi tôi được bao lâu?""Triệu Phong, tôi sẽ đợi anh, đợi anh quỳ gối dưới chân tôi nói lời xin lỗi.""Triệu Phong ... "…

ChanBaek[Two short]Nửa đời yêu,Nửa đời chờ đợi

ChanBaek[Two short]Nửa đời yêu,Nửa đời chờ đợi

90 14 2

Phác Xán Liệt chậm rãi đẩy chiếc xe lăn mà Biện Bạch Hiền đang ngồi hướng về phía bãi biển. Chiếc khăn choàng của cậu bởi gió biển mà bay bay tựa có thể bay mất bất cứ khi nào,nhìn đến mỏng manh cũng giống như sinh mệnh cậu chấp chới không biết lúc nào sẽ đi. Phác Xán Liệt gập người ôm chọn lấy cậu trong lòng, từng giọt nước mắt nóng hổi rơi trên khuân mặt lăn xuống tay áo cậu thấm vào da thịt cậu bỏng rát. "Bạch Hiền anh xin lỗi,xin lỗi em ,thật sự rất xin lỗi..."giọng anh vốn trầm nay lại khàn khàn càng thêm phần ấm áp. Nhưng Biện Bạch Hiền nghe xong lòng lại càng nặng nề,cậu đặt tay lên tay anh cười cười" Sao lại xin lỗi chứ,anh đã làm gì đắc tội với em" Phác Xán Liệt không thay đổi tư thế mà ngược lại còn ôm cậu chặt hơn" Anh xin lỗi,xin lỗi trước kia đã để em chịu khổ rồi,nhưng đến cuối cùng vẫn không thể cho em một ngày hạnh phúc."Biện Bạch Hiền vỗ vỗ tay anh" Không khổ, không khổ,ngày ngày đều được nhìn thấy anh thật lòng em đã hạnh phúc lắm rồi." Nghe được lời này của Biện Bạch Hiền cậu nói ra một cách mãn nguyện như vậy anh lại thấy bản thân thật ngu xuẩn, cả đời thông minh sắc sảo trên thương trường nhưng lại đui mù không nhân ra tình cảm của cậu,còn hại cậu sống dở chết dở" Anh rất hận bản thân mình." Cậu ngước lên nhìn anh mỉn cười xoa xoa mặt anh như đang dỗ trẻ con"Ngốc sao phải hận,em chưa hận anh hận cái gì" Nói đoạn câu nhướn người lên môi áp môi anh,anh cảm nhận được môi cậu rất lạnh.Long anh dấy lên cảm giác muốn chôn chặt người này trong lòng để ủ ấm mãi…

Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

34 0 1

Tác giả Anh Vũ Phiêu LinhThể loại Ngôn TìnhMột truyện khá thú vị và đặc sắc. Tác giả Anh Vũ Phiêu Linh đã chuyển tải đến với bạn đọc những gì gần gũi và thân thuộc nhất, đôi lúc ta có thể bắt gặp mình đâu đó trên đường đời. Những lời thổn thức, những ngóng trông, tất cả nỗi mong chờ, dần dần được gởi mở qua từng chương truyện, mời bạn đón đọc truyện ngôn tình thú vị này.Bảy năm trước, một cuộc giao dịch, cô ngoài ý muốn mang thai, ra khỏi nước sống chật vật... Bảy năm sau, mang theo một đôi song sinh trở về tham gia vào giới giải trí, rồi lại bị xấu xa xếp đặt lên giường với anh, xui xẻo chồng chất, cô chật vật không chịu nổi, từ đó biến thành mẹ sắc bén, hung hăng giáo dục hai đưa con trai biến thái, vật lộn với con sói lớn hắc ám bên người, muốn trụ vững tim mình, ai ngờ, trái tim cũng cự tuyệt lý lẻ của bản thân...Mà hai đưa con trai bảo bối còn lập mưu bán mẹ, "Bán mẹ đại hạ giá, mua một tặng hai nữa, mua rất có lời, cha, không mua rất uổng phí à... ". An Tâm Á, "..."Là lỗi của mình, nuôi dưỡng hai đứa con trai, một bụng xấu xa , bán đứng cô... Nhìn phía sau cánh cửa hôn nhân là thấy ngay , nam mạnh mẽ.... Nữ sắc bén.... Một đôi song sinh bảo bối bụng thật đen tối, gặp một lần là không không yêu thích, xin về để nuôi dưỡng....…

Có duyên không có phận

Có duyên không có phận

13 2 2

"Nhan Nhi,ta sai rồi..nàng tỉnh lại đi.Năm đó ta không nên phong Lộ An làm hoàng hậu.Ta chỉ nghĩ khi ta củng cố được địa vị,ta sẽ có một đời bảo vệ nàng bình an.Năm đó ta phong nàng làm phi,mong nàng đợi ta nhưng ta lại thấy Lộ An chèn ép hành hạ nàng,ta đã muốn chạy ra che chở nàng nhưng Nam Duệ tướng quân lại khuyên ta phải nghĩ về tương lai,ta đành chạy đi,ta trốn tránh mọi thứ.Hằng ngày ta cố gắng nắm về mình mọi quyền hành,ta dần dần quên mất đi nàng đang như thế nào.Đến một ngày khi mọi thứ trở nên ỗn định,ta liền nghĩ về nàng..Ta cố chạy báo cho nàng biết nhưng khi ta đến nơi thì...thì nàng đã mang sắp lìa xa ta...Đức Hoà công công đã nói ta nghe thời gian qua nàng bị Lộ An chèn ép như thế nào...Khi trời lạnh nàng không có lò sưởi,khi bị bệnh không có thái y thăm,nô tỳ bên cạnh coi nàng không ra gì,bữa cơm không bằng cả một thường dân,nàng bị đánh bị đày đoạ mà ta vô tâm không biết...Hai mươi năm qua ta không làm gì cho nàng,ta chỉ cho nàng những lời hứa,ta chỉ là một con rùa...Ta biết hết rồi Nhan Nhi,ta đã phế nàng ta,ta đã chém hết cả nhà nàng ta...Nhưng có phải mọi thứ đã quá trễ rồi không.Ta trở thành hoàng đế chỉ mong cho nàng một đời bình an,bây giờ thì ta cần gì nữa...Nhan Nhi nàng đừng hận ta, làm ơn quay về đi,làm ơn..."Đêm đó người ta thấy thân ảnh hoàng đế cao cao tại thượng gục đầu bên giường Nhan Phi.Cung Ngọc Bạch một đêm không ngủ.Cảnh vệ bên ngoài không biết đó là lần cuối họ gặp vị chủ nhân của mình…

điều ta cần nói

điều ta cần nói

3,563 107 3

+H+ thô tục :)))) nhẹ nhàng cáo già Top × kẻ trộm khốn khổ song tính Bot Tuấn × cường :)))) ( tui hong nghĩ được cái tên nào nữa , lấy đại he :'lll ) nơi mà ánh mặt trời luôn chiếu vào , ấm áp và chói lọi . tận sâu trong cánh rừng ấy là một ngôi nhà hoàn mỹ , cũng là nơi trú ngụ của một con người đầy tàn nhẫn nhưng được đấng tạo hóa chau chuốt thật tinh xảo , xảo quyệt và lươn lẹo là cách mà hắn sống dẫn hắn đến sự giàu sang tiền bạc . Ấy vậy hắn vẫn chưa thỏa mãn , hắn cần thứ gì đó thú vị hơn , để hắn chơi đùa đến mức nát bấy nhưng vẫn có thể sử dụng được , món đồ chơi hình người mà hắn luôn muốn có , bỗng một ngày mọc cánh suất hiện ngay trong nhà hắn .ngày ngày rót tinh vào chiếc bím hồng đo đỏ :333 đủ mọi trò chơi tình thú mới zui :33 ( à quên về sau top biết bot là kẻ hồi bé bắt nạt mình nên càng điên cuồng trừng phạt bot bằng cái dùi cùi giữa hai chân làm chiếc bím hồng chảy đầy nước ve vẩy hột le không ngừng nghỉ :))))) )…

NT(1906)_Thiên tai chạy nạn! Cùng bàn tay vàng tìm được thất lạc người nhà_FULL

NT(1906)_Thiên tai chạy nạn! Cùng bàn tay vàng tìm được thất lạc người nhà_FULL

2,873 39 4

(không gian + thích văn + sủng thê + ngự thú) béo nữu Kim Dục thấy việc nghĩa hăng hái làm thân tử, xuyên thành nhu nhược nông nữ đang lẩn trốn hoang trên đường thiếu chút nữa bị nạn dân phân thực.Cũng may ông trời dài mắt, làm cho tay nàng cơ đi theo xuyên đến , còn có được thần kỳ công năng, có thể mua sắm, có linh tuyền không gian, lượng điện vĩnh viễn mãn cách.Không chỉ như thế, nàng còn có một chắc chắn oa nhi thân vị hôn phu, có thể văn thiện võ, dưỡng gia nấu cơm giặt giũ sủng thê mọi thứ hội.Tay cầm di động, mang theo vị hôn phu, tìm được thân nhân, chạy nạn trên đường, bởi vì mảnh mai, Kim Dục bị nuông chiều thành đoàn sủng.Khóc bao lão cha: "Tiểu Dục, sinh ý làm cho cha đến làm, ngươi nằm sổ bạc là được."Khôi ngô lão nương: "Khuê nữ, đồ ăn nương đến làm, ngươi ngồi ăn là được."Hàm hậu đệ đệ: "Đại tỷ, chủng giao cho ta, ngươi xem rồi là tốt rồi."Hung hãn muội muội: "Đại tỷ, người xấu đến đây, ngươi trốn ta phía sau, ta đến đánh bay."Lời nói ác độc tháo hán: "Nương tử, cực phẩm ta đến đỗi, tra tra ta đến ngược, tể tể ta đến, ngươi phụ trách xinh đẹp như hoa."Kim Dục: "..."…