Tình yêu của chúng ta
Đọc đi r biết nha…
Đọc đi r biết nha…
Duyên chưa tận, hoa chưa tànChuyện xưa mơ hồ còn trước mắtÁi bất hối, tình bất oánCớ sao mị ảnh hoá khói mâyTa nguyện u mê trường miênTiếu ngữ luyên huyên mộng tương kiếnNgàn năm luân hồi dệt mộng thuyền quyên- Tôi nghĩ, tôi sẽ nhớ Trang đến chết mất...…
Trả lại em tuổi xuân đầy nắng hạ dấu yêu…
Chỉ có h, mỗi chương không có sự liên kết. Mục đích để thỏa mãn bản thân,thoả mãn cái địa ngục sau lưng, ngôn ngữ nặng vía cân nhắc khi quyết định đọc.…
Nguồn: Mi_2Na_YuFic gốc: Từ Ghét Thành Yêu [Minayeon][Twice]unreal…
nữ phụ ác độc yêu tiền như mạng? thật ra là nữ nhân yêu tiền như mạng nhưng có vấn đề về đầu óc @@[ fic cover được bạn nhỏ chỉnh sửa, thêm thắt cho phù hợp với đôi trẻ ]…
Có những thứ những tưởng đến với chúng ta chỉ như vô tình. Nhưng thật ra, nó chỉ diễn ra theo cái cách mà hành tinh của chúng ta vẫn đang vận hành…
Dù có là sống lại thì kết cục vẫn như vậy...…
những chiếc oneshot linh tinh của chị nho💬 dựa trên một số sự kiện từ thực tế🐶🍇-🐻🍇-🍓🍇-....…
"Nhiều năm sau nữa, khi quãng đời còn lại tàn như tro đốt, thứ tưởng như thiên cổ của bản thân lúc sinh bình dần bị thời gian và những ký ức mới cũ khác nhau dồn đi đâu, cuối cùng mất dạng. (...) Thế cuộc thành dĩ vãng, tên người thành mực trên giấy. Cho dù tồn tại để bắt đầu hay kết thúc một triều đại, tồn tại để thương để ghét, để đuổi kịp hay bỏ lỡ điều gì thì nương theo thời gian trôi chảy mới là sứ mệnh chính của con người."Về những phận người sau cuộc chuyển giao Lý - Trần, qua góc nhìn của một chiếc bóng. Ngoại trừ nhân vật "tôi" trong truyện là hư cấu, các nhân vật được nhắc nhiều còn lại (Trần Cảnh, Chiêu Thánh, Trần Liễu, Lý Oanh, Trần Hải...) đều là nhân vật lịch sử thật. Tuy nhiên, mạch truyện đan xen giữa sự thật chính sử và hư cấu, số chi tiết hư cấu chiếm phần đa, nên độc giả không nên đồng nhất truyện với chính sử.Cảm ơn ảnh bìa của em bé @oakdara siêu đáng yêu!!!…
Vào fandom sớm nên hàng ít mà vã hàng quá thì tự cung tự cấp .…
Isagi không thể nói, cũng không ai muốn lại gần làm quen với cậu .Họ cho rằng cậu không hề có giá trị cho đến khi sắc xanh lượn lờ trên sân cỏ , suy nghĩ và tài năng của Isagi được bộc lộ , tất cả ngơ ngác khi bàn thắng không thuộc về ai ở hai đội ngoại trừ kẻ đang thở dốc vì phấn khích kia.- .. .' làm ơn đừng nhìn nữa... ngại lắmmmm'…
Tên truyện : [ MileApo/KP] Yêu hận truyền kiếp - nam nhân ngư và chàng trai đặc biệt.________________- Porsche, em đang làm gì..mau trả ngọc hồn trở lại...Porsche nhìn người trước mặt đầy ngơ ngác, nhịp thở dần trở nên không đều..vội vàng nắm chặt lấy bảo ngọc trong tay rồi vụt chạy biến đi. Cùng với dòng nước mắt chảy dài của chàng trai ấy, trái tim theo đó cũng khắt lên một nỗi đau đớn tột cùng.- Không, em chỉ là lấy lại những gì thuộc về mình._____________Sống dậy ở một kiếp khác, đôi mắt thơ ngây của đứa trẻ đột ngột mở ra. Lạ thay, đứa bé ấy không khóc lấy một tiếng...sự uất hận nào đó làm đôi mắt bé nhỏ ấy trở nên đục ngầu với những tia máu màu đỏ thẫm...Porsche, chờ đó - ta sẽ giết chết ngươi.______________Một câu chuyện yêu hận dắt nhau qua dòng thời gian, một người hận...một người đau, đến cuối cùng sẽ là như thế nào ?Đây là fic mới của mình, có lẽ sẽ ko có H vì mình chú trọng vào nội dung hơn, mong mn ủng hộ ạ.Và yêu cầu ko reup dưới mọi hình thức, chân thành cảm ơn.…
[Tầm công ký] Lương thê hiền phụTác giả: Phương Mộc ĐảnThể loại: Phản xuyên, đam mỹ, quân hôn, sinh tử, mặt than tự bổ não quân nhân công x dịu dàng tự suy diễn công tử thụVăn ánChương Sở Kha từ nhỏ đã không có phụ mẫu, sống nương tựa ở nhà bá phụ, bá phụ bá mẫu nhân từ, biểu ca ôn nhu phóng khoáng, biểu đệ biểu muội đáng yêu hiểu chuyện, tuổi thơ của y trôi qua thật yên bình. Chiến loạn diễn ra, con tàu buôn hàng của biểu ca gặp phải thủy tặc, biểu ca may mắn được ngư dân cứu sống. Đi dạo một vòng quỷ môn quan trở về, biểu ca càng thêm tài giỏi, khí thế càng thêm bức người. Nhưng... tại sao ánh mắt của hắn nhìn y lại mang đầy vẻ thù hận chán ghét như vậy?Chương Sở Kha từ khi sinh ra đã được nâng niu mà lớn, muốn mưa được mưa, muốn gió được gió, không có thứ gì cậu muốn mà không có được, kể cả người đàn ông kia. Cậu muốn người đàn ông kia, và phải có được bằng mọi giá, từ ý muốn chuyển thành chấp niệm, rồi hóa thành thù hận. Người đàn ông kia... khiến cậu hiểu rằng, không phải thứ gì cậu muốn đều có thể có được, anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn, cho đến khi cậu chết, anh cũng không quay đầu nhìn lại một cái, rốt cuộc cậu trả giá đắc như vậy để được cái gì? Kha Kha: "Ông xã, chúng ta mau dọn đi thôi, tên Tần Dữ Hào kia sắp đến bắt em rồi, hu hu..."Tần Dữ Hào: ... "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."Kha Kha: "Anh sẽ đi đánh anh ta sao?"Tần Dữ Hào: "Khụ, có thể."Kha Kha: "Vậy anh có đánh lại anh ta không, em và con có thể giúp anh một tay nha."Tần Dữ Hào bị vợ và con muốn đánh…
Mới viết truyện nên mong mọi người thông cảm bỏ qua cho sai sót của mình❤Cảm ơn vì đã đọc truyện…
Fic là những câu chuyện nhỏ về couple Ngọc Ngân.…
Haruka Sakura ấy hả? Một cậu nhóc bị kì thị bởi ngoại hình và vẻ bề ngoài lại đáng thương không thể nói được .Ấy thế mà lạc quan lắm đáng yêu lắm còn rất mạnh mẽ nữa.Vì vậy cho nên bé cần được yêu quý nhiều hơn. Và xứng đáng được yêu thương nữa.…
Tác giả: Phương Mộc ĐảnThể loại: Đam mỹ, phản xuyên, ác bá biến trung khuyển công x nhút nhát, ngây thơ thụ, sinh tửVào sinh thần 8 tuổi, Phương Huyên không hiểu vì sao mọi người đều đột nhiên thay đổi, mẫu thân lãnh đạm, phụ thân cay nghiệt, huynh muội tàn độc, hạ nhân cậy quyền ức hiếp.Cậu không biết mình đã làm sai chuyện gì, không phải chỉ vô ý dìm chết một con chó thôi sao, tại sao phụ thân lại đánh y, y đau quá, nhưng không ai xin tha giúp y cả, ngay cả mẫu thân yêu thương y nhất cũng lạnh lùng không thèm nhìn y một cái.Phương Huyên cũng không ngờ, đó chỉ là bắt đầu của những chuỗi ngày đau khổ về sau. Y bị nhốt vào nhà củi, phải làm việc thật vất vả, không được ăn no, còn luôn bị hạ nhân đánh đập. Nhưng y không thể phản kháng hay tố giác, bởi vì phụ thân sẽ không tin lời y, sẽ dùng roi quất y vì tội nói dối.Ngồi co ro vào một góc, y không biết tại sao lại thế này, chẳng lẽ y thật sự làm sai việc gì rồi sao, nếu vậy y nhận lỗi là được, đừng bán y đi có được không?Mệt quá, thật muốn ngủ, y ước gì mọi chuyện xảy ra trong mười năm qua chỉ là một giấc mơ, chờ khi y tỉnh lại, phụ mẫu, huynh muội đều vẫn yêu thương y, y hứa, lúc đó mình sẽ thật ngoan ngoãn, sẽ thật nghe lời.Mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy người đàn ông kia, y thật sự không biết có người lại đẹp đến vậy, nhưng dù là mỹ nhân, thì cũng thật đáng sợ. Y sợ hãi co người nhìn người đàn ông kia, trong đầu nghĩ mình sắp lại bị đánh nữa rồi, chẳng lẽ suốt đời suốt kiếp y đều phải chịu dằn vặt, đau khổ như thế này hoài sa…