có anh có em
"Nhà tao đang có hai em bé đợi rồi""Ai thế""Vợ tao với con tao"…
"Nhà tao đang có hai em bé đợi rồi""Ai thế""Vợ tao với con tao"…
Chúng ta chưa bao giờ có cơ hội để nói với nhau, rằng mình đã đau như thế nào...Anh biết đau thương là gì không? Không phải là khi tình yêu kết thúc, mà là mọi thứ đều kết thúc trừ tình yêu...Em và anh, cùng lắm bây giờ chỉ có thế xem nhau là tình cũ!…
Quá thích hai bạn trẻ này và vì không tìm được fic nào hợp gu cả nên đành tự viết thôi =)))))))…
Hai kẻ điên, càng yêu nhau lại càng đau... Đến mức không thể chịu đựng được những vết sẹo rỉ máu, muốn dừng lại cũng không tìm thấy điểm kết thúc.Hwang EunBi chưa từng nghĩ bản thân lại trở thành tình nhân của anh. Jung Ho Seok cũng chưa từng nghĩ bản thân lại "ngoại tình" với cô bé của mình.…
Đến bây giờ Yerin vẫn không hiểu vì sao bản thân lại chọn ở bên một người quá đỗi ưu tú như thế. TaeHuyng có mọi thứ, điển trai, nổi tiếng, giàu có, tài năng,... Là ước mơ của mọi cô gái. Xung quanh anh là hàng trăm cô gái khác, trong số họ có rất nhiều người tốt hơn cô, xinh đẹp hơn cô, tài giỏi hơn cô, nổi tiếng hơn cô, xứng với anh hơn cô. Rốt cuộc là vì sao anh lại chọn ở bên một Yerin bình thường nhỏ bé này chứ?…
Ngay khi anh nhận ra, bản thân mình thật lòng muốn cho chị cảm nhận được hạnh phúc chân thành, cảm nhận được tình yêu lớn lao của anh thì cũng là lúc, những giọt lệ trên ánh mắt long lanh ấy rơi ra, lăn dài trên gương mặt xinh đẹp, yêu kiều.Sowon mỉm cười diễm lệ, nói trong nghẹn ngào: - Em mệt rồi! Mình chia tay đi!Rồi chẳng đợi sự đồng ý hay níu kéo nào nữa, chị lạnh lùng quay lưng bỏ đi. Giây phút đối diện với tấm lưng gầy gò, cô đơn ấy, trước mắt anh như hiện ra hình ảnh cô con gái nhỏ của hai người, được đưa đến nhà tình thương, đứng ở cửa nhìn theo ba mẹ mà bật khóc nức nở.…
Đọc đi là biết…
Min Yoongi cảm thấy rất có lỗi, đáng lí ra anh phải giải quyết ổn thoả mọi chuyện rồi mới có thể nói thích cô. Vậy mà trong một phút không kiềm lòng được đã vội vàng tỏ tình, kéo cô vào tình thế khó xử...Umji đến một phương trời mới, quên các chị, quên các anh, quên cả người từng nói với cô "Yewon, nếu anh nói anh thích em, em có đồng ý không?"…
Mối quan hệ giữa họ là gì thế? Ai cũng lắc đầu, người không hiểu, người hiểu lại không biết diễn tả thế nào. Có gì đó lạ lắm... Jung EunBi mỗi ngày đều chạy trốn, mệt mỏi và tổn thương đến mấy cũng chỉ vì muốn bảo vệ người đóJeon Jung Kook ngày nào cũng đi tìm, loay hoay trong sự vô định, tự hỏi rốt cuộc là người ấy vì sao lại đối xử với cậu như vậy…
cho những ngày cảm hứng dạt dào để viết nên những câu chuyện nhỏ...Note: đây không nằm trong bất kì series truyện ngắn nào, chỉ là một góc nhỏ để mỗi khi đầu mình bật ra plot nào đó, or cảm hứng dạt dào muốn tuôn văn ra ngoài…
Sẽ thật may mắn nếu tìm được một người yêu bạn hơn cả tất thảy mọi thứ người đó có, phải không?…
- Ad thích đồ ngọt, nên truyện ngọt.- Đoản thui nha, có ý tưởng ad mới up hehe.…
Fancyyyyyy dúuuuuuuuuuuMời các cháu đến với fanfic của bà Straw Vê lốc…
Hán Việt: Mạt nhật lưu oanhTác giả: cyyyThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , Tương lai , HE ,Tình cảm , Kinh dị , Khoa học viễn tưởng , Mạt thế , H văn ,Dị năng , Trọng sinh , NPNguyên cho rằng trùng sinh, dự đoán biết mạt tới đi về hướng nàng có thể tránh kia sỉ nhục nhân sinh, nhưng vì sao kiếp trước mấy cái không có gặp qua nam nhân từng cái quấn lên tới?Nàng chỉ là muốn mượn cái chủng, yên lặng ẩn cư tại trên núi nuôi lớn chính mình hài tử thế thôi.Này quá mức tính phúc nhân sinh, nàng khả không chịu đựng nổi a.…
Những mẩu chuyện mà giả sử... họ không phải những người chúng ta biết với những phút giây đam mê trên sân khấuHọ chỉ là những người bình thường, chẳng ai biết chẳng ai hay, sống cuộc đời của riêng họ…
Truyện dành cho BangChin shipper, sẽ là câu chuyện có rất nhiều cảm xúc đấy.…
Showbiz, nơi ấy tuy hào nhoáng nhưng lại ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm. Người sống trong chốn K-Pop mới là khắc nghiệt hơn cả, đối với một idol mà nói, hẹn hò chính là thị phi lớn nhất trong sự nghiệp.…
Ở đâu đó, 52 BLUE sẽ gặp được PLUTO của đời mình.Có lẽ, chúng ta đều là những kẻ cô đơn trong ngân hà lấp lánh này.Nhưng, cậu vẫn luôn khẽ cất tiếng hát dù chẳng có ai nghe thấy,còn tôi sẽ mãi mãi hướng về phía nhật tâm của mình mặc cho khi được công nhận khi lại ruồng bỏ.…
Đã bao năm rồi, người ta không còn thấy nụ cười vô tư chân thật từ cậu nữa. Cậu trở nên trầm lặng, yên tĩnh, lãnh đạm. Chẳng ai có thể khiến cậu quay về là cậu của ngày trước, trừ cô gái ấy. Nhưng thật tiếc, người ấy lại từ chối quay trở về bên cậu...…
Có vài điều vốn hữu hình chỉ là chúng ta không nhận ra. Hoặc chúng ta chỉ chấp tin những thứ bản thân muốn và phủ nhận những thứ không muốn tin bởi vọng tưởng, mê lầm và tham luyến trần tục. Nó che lấp tâm trí lằn ranh mong manh để phân định rõ ràng. Ba thứ độc vi tế ẩn tàng sâu xa, đang len lỏi và chực chờ nuốt chửng tôi, cậu ấy và cả họ. Giống như một ao nước đục, chúng ta dễ dàng nhận thấy bọt nước đã nổi lên bề mặt còn những bọt từ dưới đáy ao đang từ từ cố nổi lên mặt ao. Liệu chỉ đứng bên ngoài, chúng ta có thể nhận thấy rõ ràng?…