|NOMIN| - ENCHANTÉ
21 lượt thích / 177 lượt đọc
Khoảnh khắc Đế Nỗ nhìn thấy La Tại Dân lẻ loi ngồi dưới thánh đường, ánh nắng chiều của Dung Thành phủ lên bả vai gầy nhỏ đến đáng thương kia, hắn biết trái tim chằng chịt vết sẹo đã được hắn chôn sâu dưới đáy lòng một lần nữa bị con người kia đào lên
Tại Dân rốt cục không kìm được, cả thân thể gầy bé run rẩy không thôi
"Có Chúa làm chứng. Em yêu anh. Vẫn luôn yêu anh"
Cậu vô lực buông thõng hai tay, cúi đầu xuống thật thấp, giọng nói nghẹn ngào hướng đến Chúa cầu xin, Chúa chính là niềm hy vọng duy nhất, sợi dây vô hình duy nhất để cậu bám víu vào trong những năm tháng cách xa hắn nửa vòng trái đất
" Xin Chúa hãy lắng nghe con, xin Chúa hãy để anh hạnh phúc"
Lý Đế Nỗ âm thầm nhìn một màn này
Thua rồi. Hắn thua triệt để.
Tại Dân rốt cục không kìm được, cả thân thể gầy bé run rẩy không thôi
"Có Chúa làm chứng. Em yêu anh. Vẫn luôn yêu anh"
Cậu vô lực buông thõng hai tay, cúi đầu xuống thật thấp, giọng nói nghẹn ngào hướng đến Chúa cầu xin, Chúa chính là niềm hy vọng duy nhất, sợi dây vô hình duy nhất để cậu bám víu vào trong những năm tháng cách xa hắn nửa vòng trái đất
" Xin Chúa hãy lắng nghe con, xin Chúa hãy để anh hạnh phúc"
Lý Đế Nỗ âm thầm nhìn một màn này
Thua rồi. Hắn thua triệt để.
Có thể bạn thích?