Chap 100: Chênh lệch thể lực (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Dương bịt miệng, kinh ngạc nhìn Đào Xử ngậm lấy dương vật cậu. "Anh...sao thứ đó có thể...a...cho vào miệng? Dơ lắm!"

"Không sao. Ra rồi sẽ cảm thấy tốt hơn, bé cưng à."

Dưới động tác thuần thục của Đào Xử, Tiêu Dương cảm tưởng máu nóng trên người đều dồn hết về cái đó. Cậu tê dại, cuối cùng không nhịn được bắn hết vào miệng anh.

"Á! Em xin lỗi! Hu hu! Kinh lắm anh mau nhả đi!"

Tiêu Dương nhìn chiến tích mình gây lên, tái mặt ngồi dậy chìa tay hứng, muốn Đào Xử nhổ ra. Nhưng anh lại mỉm cười, nuốt xuống cái ực...

"Anh...ăn nó hả?"

Tiêu Dương và cú sốc đầu đời. Đào Xử nhìn gấu nhỏ hoá đá, vỗ vỗ đầu cậu. "Chỉ cần là của bé cưng, anh sẽ không chê."

"Anh này thấy ghét quá đi!"

Đào Xử thủ thỉ. Tiêu Dương ngượng chín mặt, đánh yêu anh. Ra được một lần, Tiêu Dương vừa mới thoải mái chút thì cơn nóng lại ập đến. Lúc này hơi thở của Đào Xử cũng bắt đầu nhiễu loạn. Vì đã có kinh nghiệm, nên anh đoán ra ngay vấn đề. Đào Xử nghi ngờ. "Anh nhớ là động dục kì của mình chưa đến? Tại sao lại phát tình nhỉ?"

"Anh ơi...em...em vẫn nóng quá..."

Tiêu Dương quằn quại, người cậu như muốn nổ tung. Đào Xử giữ cổ tay Tiêu Dương, tránh cậu quơ quạng lung tung làm bản thân bị thương. Tiêu Dương khó chịu đến phát khóc. "Anh Xử...cứu em...em sắp chết...sắp chết rồi...a..."

Đào Xử cũng không khá hơn Tiêu Dương bao nhiêu, mồ hôi lấm tấm trên trán, pheromone Alpha nồng đậm trong không khí dần tản ra khắp phòng, Tiêu Dương là Beta nên không cảm nhận được, bằng không chắc cậu sẽ bị doạ khóc to hơn nữa. Tuy vậy, Đào Xử vẫn dịu dàng trấn an người yêu bé bỏng. "Ngoan, để anh giúp em, sẽ nhanh hết thôi."

Tiêu Dương đã lớn, chỉ là Beta và Alpha khác biệt, Đào Xử sợ mình không kiềm chế được tổn thương cậu. Nhưng giờ không còn lựa chọn nào khác, vì anh cũng đang khó chịu muốn chết!

Đào Xử toan đi lấy dầu bôi trơn thì tia được bàn đựng đèn ngủ có một chai và rất nhiều "ba con sói" xung quanh. Anh nháy mắt nhận ra ngọn nguồn mọi chuyện. Đào Xử cắn răng cầm lấy cái chai mở ra, thầm nhủ. "Tiểu Ly, em không xong với anh đâu!"

"Hắt xì!"

Đào Ly đang nằm lướt điện thoại thấy lạnh sống lưng. Cô có cảm giác...không ổn lắm! Ha ha...

"Ha...anh ơi..."

Tiêu Dương đầu óc quay cuồng, mất đi hơi của Đào Xử thì lần tìm khắp giường. Đào Xử nhìn bé gấu khổ sở, đau lòng tiến lại ôm hôn trán cậu. "Anh đây. Bé cưng đừng sợ!"

"Giúp...giúp em..."

Nãy Đào Xử làm xong, Tiêu Dương vừa thích vừa đỡ hơn rất nhiều, cậu muốn anh giúp cậu nữa, chứ cứ thế này cậu sẽ nóng chết mất!

Đào Xử cởi áo ném sang một bên, Tiêu Dương mơ màng thấy thân thể cường tráng của người yêu, thèm đến chảy dãi. Anh Xử mãi soái, mãi ngon!

"Bé yêu ngoan, mở chân ra nào."

"Vâng..."

Đào Xử cởi quần ngủ và quần lót của Tiêu Dương, đưa tay vào khe mông cậu. Tiêu Dương mải mê ngắm anh, nên nói gì cũng nghe. Cửa huyệt truyền đến mát lạnh, cậu nhíu mày tận hưởng, ngón tay Đào Xử dần đi sâu vào cũng không bài xích.

"A...a..."

Động tác càng ngày càng nhanh, Đào Xử khuấy đảo ngón tay, làm tràng đạo thấm ướt mềm ra không ít. Tiêu Dương thoải mái rên rỉ. Không có vẻ gì không thích.

Đào Xử cũng sắp nhịn hết nổi, bên dưới Tiêu Dương đã tiếp nhận được ba ngón tay của anh. Dương vật rỉ ra dịch trắng dường như sắp bắn. Thấy đã đủ, Đào Xử rút tay ra, đeo bao, chuẩn bị đưa cậu em của mình vào. Tiêu Dương chưa kịp tiếc nuối thì đã được nhận lấy thứ to lớn hơn. Cậu có hơi sợ hãi, bấu chặt ga giường. Anh vỗ vỗ lưng cậu xoa dịu. "Đừng căng người! Thả lỏng chút, nếu không cả em và anh đều đau."

"Vâng...a..."

Tiêu Dương bám lấy tay Đào Xử, nghe lời thả lỏng cơ thể đang căng chặt. Anh hôn má, hôn môi phân tán sự chú ý của cậu. Bên dưới dần dần trượt vào một cách dễ dàng. Đến lúc Tiêu Dương nhận ra, chỉ thấy hơi trướng bụng, không hề bị đau. Chứng tỏ Đào Xử đã chuẩn bị rất tốt, lượng gel vừa đủ.

Đào Xử đỡ đầu Tiêu Dương nằm xuống, kéo gối nhỏ đặt dưới eo cậu, khiến cho mông cao lên, hậu huyệt đỏ hồng đang ngậm côn thịt lớn phơi bày. Quả là một cảnh sắc đẹp tuyệt vời!

"Đau thì bảo, anh sẽ dừng lại!"

Đào Xử thở hồng hộc, thuốc đã ngấm quá nửa, ý thức anh sắp không xong, nếu còn nhịn nữa, chỉ sợ đến lúc không khống chế được mà điên cuồng sẽ làm Tiêu Dương bị thương. Tiêu Dương ngoan ngoãn gật đầu, cậu cũng ngứa ngáy nãy giờ, còn đang định mở miệng kêu anh động.

"A...a...ư..."

Từ chậm đến nhanh dần, Tiêu Dương bị làm cho khoái cảm đầy đầu, thêm tác dụng của thuốc càng mãnh liệt. Đào Xử vuốt ve tai gấu, hùng hục đẩy hông, cự vật chôn sâu vào người cậu đỉnh đúng điểm G.

"Bé cưng...ha..."

Đào Xử yêu thương sờ má Tiêu Dương, cậu đắm đuối nhìn anh thở gấp.

"Anh...anh ơi...a...hư..."

Tiêu Dương không biết diễn tả cảm giác lúc này ra sao? Cậu sướng không nghĩ được gì, chỉ biết ê a gọi Đào Xử, bám anh không rời. Đào Xử ôm Tiêu Dương, hôn môi đáp lại lời mời gọi. Cả hai ngọt ngào quấn lấy nhau. Lần đầu cùng nhau trải nghiệm chuyện đó!

Lăn lộn một hồi, thử một vài tư thế đơn giản, Tiêu Dương dần hiểu ra thể lực của cậu và Đào Xử khác nhau một trời một vực. Cậu đã ra không còn gì, mà anh mới chỉ đổi bao có 3 lần. Thuốc cũng giải hết, Tiêu Dương tỉnh rồi mới thấy đau eo. Nhìn Đào Xử vừa thay bao mới, chuẩn bị vào lại lỗ nhỏ đáng thương đau rát. Tiêu Dương cắn môi ủy khuất. "Anh ơi...tha cho em đi mà...em không được nữa!"

"Nốt lần cuối được không bé cưng? Anh còn hơi nóng...nhưng nếu em không muốn thì..."

Đào Xử rũ mắt buồn bã, Tiêu Dương sợ nhất là thấy anh khóc, cậu mồm nhanh hơn não. "Được anh! Vài lần nữa vẫn được!"

Đào Xử nháy mắt tươi tỉnh, anh vồ lấy Tiêu Dương, hôn má cậu, đẩy côn thịt vào trong hậu huyệt ẩm ướt. "Anh yêu em, bé cưng!"

"Em...em cũng yêu anh...a...chậm chút...nhanh quá...anh ơi..."

Đào Xử cắn cắn, hôn liếm gáy Tiêu Dương, tay anh đan vào tay cậu, ra sức thâm nhập từ phía sau. Mông Tiêu Dương bị va đập đến ửng đỏ, bụng cậu gồ lên vì kích thước của Đào Xử quá lớn.

Tiếng rên rỉ không ngớt, căn phòng tràn ngập hương vị tình ái, đến gần rạng sáng. Đào Xử nói là lần cuối, nhưng tác dụng của thuốc kích thích tình dục, khiến anh từ chú hươu dịu dàng trở lên tham lam, bất chấp. Cũng may khi Tiêu Dương suýt hồn lìa khỏi xác thì Đào Xử đã dừng lại.

"Anh xin lỗi bé cưng...thật sự xin lỗi!"

"..."

Trước khi ngất đi, Tiêu Dương thấy Đào Xử lo lắng đến phát khóc. Cuối cùng thì anh vẫn khóc... Đều tại cậu quá yếu a!

Tiêu Dương tự nhủ sẽ luyện tập nâng cao thể lực để có thể chịu được nhu cầu của Đào Xử! Không để anh phải khóc nữa!

Đào Xử tự nhận bản thân kiềm chế phương diện này khá tốt, nhưng đều tại thứ thuốc kia! Lúc đầu còn đỡ, càng về sau thì càng không kiểm soát được.

"Tiểu Ly, em chết chắc rồi!"

Suýt nữa Tiêu Dương bị anh làm chết, Đào Xử không tính sổ với cô em gái tài lanh thì anh sẽ viết ngược tên!

Đào Ly nửa đêm mơ thấy ác mộng bị hươu đuổi, cặp sừng khủng bố như muốn húc vào mông cô vậy...

(au: bé gấu ngây thơ vẫn nghĩ là do mình không đủ khoẻ :)))! Mặc niệm cho em gái quốc dân sắp bị anh trai xử đẹp :v!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net