Chap 26: Thú nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía ngoài căn nhà của Trần đại phu. Ba thuộc hạ của Ma Kết dưới Ma giới là Vu Quỷ, Y Quỷ, Lang Quỷ đang rình mò. Bình thường bọn họ không tra ra tung tích của hai bé rồng là do Đông Mã quá khó tìm và Văn Xử thì chỉ để Lôi Tử trong phủ của mình không cho ra ngoài nên không thấy. Nhưng hôm qua vừa nhận lệnh Ma Kết thì ba người họ đã được đám lính quỷ hay lang thang trên nhân giới báo nhìn thấy một con rồng vàng bay lượn suốt đêm qua. Biết được là hình dáng của một trong hai chú rồng cần tìm, ba người họ lập tức đến đây. Thật không ngờ Đông Mã và chú rồng còn lại cũng xuất hiện. Quá là may mắn rồi!

-Sao bây giờ?_Y Quỷ nhìn hai người còn lại

-Chúng ta đấu không lại Đông Mã!_Vu Quỷ nói

-Về báo cho Ma Tôn là hợp lý nhất!_Lang Quỷ đưa ý kiến

-Đúng thế!!!

Bàn luận một hồi thì Y Quỷ ở lại canh chừng, hai người kia đi báo tin cho Ma Kết. Đông Mã thấy ở ngoài có khí tức của ma quỷ, nhưng dù gì cũng phải đối mặt. Hắn đã hứa với Mộc Thiên sẽ đưa cậu về đoàn tụ với những bé rồng còn lại. Vậy nên không thể ôm bảo bối chạy trốn như trước nữa.

Mộc Thiên bắt mạch một lúc liền đoán được bệnh tình của Văn Xử. Lôi Tử ngồi cạnh cậu đã toát mồ hôi lạnh, tim đập thình thịch vì sợ. So với người đang phải chịu dày vò về thể xác như Văn Xử thì còn thống khổ hơn.

-Cần có thêm Phi Linh Thảo và Đoạn Ma Hoa là được. Thảo dược còn lại ta đều có...mỗi tội...

-Làm sao vậy Ma Ma?

Lôi Tử túm lấy tay áo Mộc Thiên, đôi mắt ngập nước đáng thương khiến tâm hồn gà mẹ của cậu lại trỗi dậy.

-Cần có chỗ an toàn để nấu thuốc và tìm thảo dược. Trong lúc chờ đợi, ta cũng phải ngăn chặn độc tố bằng châm cứu, sẽ khá phức tạp.

Mộc Thiên nói xong nhìn về hướng Đông Mã. Hắn biết cậu muốn gì, đến gần giường vác Văn Xử như vác bao gạo. Lôi Tử hốt hoảng kéo tay Đông Mã.

-Ngươi lại định làm gì Xử Xử của ta? Ngươi đã cướp đi sự trong sạch của Ma Ma còn chưa đủ hay sao?

Đông Mã dừng lại, đồng tử xanh biển nhìn thẳng vào Lôi Tử khiến cậu sợ hãi. Hắn quả thực không dễ chọc chút nào!

-Ta và Tiểu Ấm Áp đã là của nhau. Hiện tại Ma Ma của ngươi là nương tử của ta rồi. Ta vì hắn nên mới giúp hai ngươi. Nếu muốn tên này sống thì ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời đi.

-Thật...thật sao?

Lôi Tử quay lại nhìn Mộc Thiên, chỉ thấy cậu đỏ mặt gật đầu. Lại quay sang Văn Xử sắp không xong, vì hắn nên Lôi Tử đành tin tưởng Đông Mã.

-Được. Ta tin ngươi!

Đông Mã không nói thêm nữa, vác Văn Xử ra khỏi cửa. Mộc Thiên và Lôi Tử theo sau. Ba người vừa bước ra thì thấy Ma Kết, Thiên Ngư và Tiêu Bảo đã đợi ở ngoài từ bao giờ. Bọn họ đều để các bé rồng lại cho Cung Bạch chăm nom, còn mình thì đi tìm hai bé còn lại. Nhờ Vu Quỷ và Lang Quỷ chỉ đường mà họ nhanh chóng đến nơi.

-Đông Mã, cuối cùng cũng gặp được ngươi! Ngươi mau thả hai chú rồng kia ra!

Ma Kết lạnh lùng nhìn hắn. Thiên Ngư nhếch môi cười rất đáng ăn đòn.

-Ngươi nghĩ ngươi sẽ thắng bọn ta sao? Liệu mà quy hàng đi!

Đông Mã mặt vẫn thản nhiên như không sợ gì hết. Mộc Thiên thấy tình hình gay go vội đứng lên chắn trước mặt hắn, ánh mắt hướng về ba người kia kiên định.

-Đừng tổn thương hắn!

-Hể? Đây là bé rồng Ma Ma của cả đám đúng không? Ta nhớ lúc đầu ngươi khác lắm mà!

Tiêu Bảo mãi mới lên tiếng, hắn cảm thấy ngoại hình mới của Mộc Thiên thật kì lạ. Ma Kết và Thiên Ngư cũng nhận ra, hiện tại cậu thực sự rất khác. Phải nói sao nhỉ? Trưởng thành hơn chăng?

-Tiểu Ấm Áp.

-Đừng sợ! Ta sẽ bảo vệ ngươi mà, Đông Đông!

-...

Đông Mã giở khóc giở cười. Hắn lại còn cần Mộc Thiên bảo vệ hay sao? Nhưng mà nghe được câu này, Đông Mã cảm thấy thật ấm lòng! Đã lâu lắm rồi mới được người khác quan tâm như thế. Đặc biệt lại còn là ý chung nhân cả đời sao không thích cho được?

Ma Kết, Thiên Ngư và Tiêu Bảo sau khi nghe xong thì quạ bay đầy đầu. Tên Đông Mã này có phải dùng thuật gì nên mới khiến chú rồng này mê muội như thế?

-Nhanh lên đi! Xử Xử của ta sắp chết đến nơi rồi!

Lôi Tử thấy tình hình không ổn, nếu cứ đợi thế này Văn Xử chắc chắn sẽ không xong. Cậu hét lên buộc đám người kia di dời sự chú ý lên mình.

-Hiện tại là đồng minh. Ma Tôn đại nhân và Thiên thái tử không cần phải lo lắng đâu.

Đông Mã vừa nói vừa kéo Mộc Thiên dựa vào lòng mình, tay bên kia vẫn vác Văn Xử. Tiêu Bảo thấy dấu hôn thấp thoáng sau cổ áo Mộc Thiên thì kinh hô.

-Ngươi...ngươi...đã...

Đông Mã nhếch môi cười. Ma Kết và Thiên Ngư đầu tiên không hiểu nhưng theo hướng chỉ của Tiêu Bảo thì cũng phát hiện ra.

-Ngươi đánh dấu cậu ta rồi sao?_Ma Kết nhíu mày

-Tuổi trẻ tài cao! Ta còn chưa đánh dấu được Tiểu Yêu Tinh mà ngươi đã nhanh chân vậy rồi. Thật khâm phục đó!_Thiên Ngư chắp tay

-Bị ép buộc?

Tiêu Bảo nhìn Mộc Thiên. Cậu vội vàng lắc đầu, ngẩng lên nhìn Đông Mã, đỏ mặt nói.

-Ta yêu hắn!

-...

Ba nam nhân kia chính thức sốc toàn tập!

Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net