Chương 11: Mười lăm năm xa cách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhịp điệu thoát ra. Lúc trầm đục, lúc lại quá cao. Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) một bên nhăn mặt.

Hắn nắm lấy tay nàng, bàn tay di chuyển lên dây đàn. Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) bỗng nhiên nóng ran người, nàng chưa bao giờ cùng sư phụ tiếp xúc thân mật như vậy. Hơi thở nóng ấm phả vào tai, giọng nói trầm ấm dễ nghe, hương thơm dịu nhẹ thoát ra từ người.

- Muốn đánh đàn, đầu tiên, tâm phải tĩnh.. Con hãy coi cây đàn như chân thân của con.. - hắn cầm tay nàng, từng dòng âm thanh trong trẻo nhịp nhàng vang lên, trái tim Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) đập sai mấy nhịp, sư phụ, người làm Tình Tuyết hồi hộp.

Thấy biểu tình nàng khựng lại như vậy, Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) chột dạ, sợ rằng đã khiến nàng sợ hãi cùng lo lắng, dù gì đây cũng là lần đầu tiên nàng đánh đàn, khó tránh khỏi có chút sai lầm, hắn không nên kì vọng vào nàng như vậy, nàng vẫn chỉ là một hài tử.

- Thôi bỏ đi, luyện đàn cần có thời gian - tay hắn rời khỏi tay nàng. Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) có chút hụt hẫng, nàng lưu luyến sự ấm áp kia.

Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) đặt cổ cầm sang một bên. Nàng rót cho Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) một chén trà - Sư phụ à, nếu người thích nghe đàn như vậy, sau này con sẽ hảo hảo học tập...

Hắn vuốt đầu nàng, hài tử này thực khiến hắn vui vẻ.

Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) cầm một cánh hoa lê trắng trên bàn đặt trong chén trà. Nàng đưa lên miệng uống, cách này nàng đọc qua trong sách nên nàng muốn thử một chút.

Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) nhìn nàng, Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) một bên chạm lên dây đàn, nàng tự hứa với bản thân, sẽ học cầm thật giỏi.

- Về chuyện học cầm, ta sẽ dạy con... - hắn nói rồi đưa chén trà bên cạnh lên uống. Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) định lên tiếng, đó là chén trà của nàng, nàng đã chạm môi rồi, chén trà của sư phụ ở bên kia, không phải chén đó.

- Sao vậy?

Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết) lắc đầu, nàng đứng dậy vẫy chào hắn - Sư phụ, con đi cho cá ăn với Tứ lão bá...

Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) cầm chén trà, hương vị không tồi. Cánh hoa trong chén hơi xoay tròn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net