Chương 13 - Hỏa Diệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận chiến sẽ không xuất hiện khi người đứng đầu không mở tiệc. Tiếng đàn déo dắt vang lên không dứt inh ỏi tưởng như dây đàn, có thể bị đứt bất cứ lúc nào kích thích dây thần kinh mạnh mẽ.

Chàng trai lạ ngồi trên đám hỗn độn đưa đôi mắt xám tro mù mịt không rõ ràng. Không biết rằng tối nay, sẽ có ai tham dự bữa tiệc của cậu nhỉ?

- Hai người? Hay ba đây...

Vốn dĩ rằng sẽ định chơi vui như mọi lần dự báo bằng những con số liệu nhỏ, nhưng không ngờ số độc nhân lại bị hụt số lượng nhanh tới vậy, không chỉ thế số ngời tham dự bữa tiệc cũng tăng thêm một vài người. Một vài người cũng đã đủ làm số lượng độc nhân giảm nhanh như vậy thì chắc hẳn một trong số đó có kẻ mạnh hoặc nhiều hơn vậy. Bữa tiệc đêm nay muốn có kẻ chết cũng thật khó nhưng điều đó lại càng trở nên thú vị.

Ngồi trên cành xây chân vắt chéo, giữa khoảng rừng, nơi có nhiều ánh sáng nhất, Virgo Amilia chống cằm đợi quân tham dự thong thả nhìn dài nhìn ngắn. Cancer Schirst nhìn đến suốt ruột tay dùng sức day thân cây Virgo đang trèo lên mặt mày cau có.

- Này anh kia, sao không đi thẳng đến chỗ đó giết sạch sâu bọ đi. Ngồi đợi tức chết đi được.

Nóng nảy, cọc cằn nhưng Virgo Amilia không hề quan tâm bỏ lại là sự im lặng của mình.

Không biết từ đâu, trên tay Cancer Schirst xuất hiện một thanh kiếm có độ cong của lưỡi dao , từ chuôi kiếm cô ta rút ra nhẹ nhàng nâng niu như một vật báu, thanh kiếm phản chiếu với ánh sáng chói loa không thể không làm người khác chú ý bởi nó thật sự nổi bật trong bóng đêm. Cancer chớp mắt vụt lên phía trước nhanh đến nỗi như không thể ai sánh kịp mà dần biến mất trong bìa rừng.

Cancer Schirst rất tự tin về khả năng của mình và cô đã và đang sử dụng nó rất tốt. Như một lợi thế, tốc độ của chiếc tàu siêu tốc nhanh nhất là 200km/h thì với Cancer, cô có thể nhanh hơn nữa thậm chí có thể nhanh đến nỗi mà chính cô không tưởng tượng được. Thế nhưng thay vì tốc độ như thỏa mãn, Cancer thay vào đó rất yếu phần thị lực mà cũng chính là bất lợi lớn khi di chuyển trong bóng tối. Việc này không thể khắc phục.

Như một con báo tốc độ càng vào sâu càng lòa đi chông thấy Cancer Schirst có thể tưởng chừng như màn đêm bị pha loãng, không khí ngột ngạt khó chịu hơn. Dừng chân đến bữa tiệc, cô nhanh chóng núp sau bụi cây với mục đích thăm dò nhưng không có ai ngoài đám thi nhân vô tri vô giác đi lại, tiếng cót két của chúng như hai hàm răng nghiến lại giống như sự phản ứng cho sự viễc sắp sửa sảy ra . Một tiếng động lớn phát động theo đó đám thi nhân nhanh chóng ồ ạt chạy tới như muốn chực chờ cơ hội cấu xé xác người ,rồi lại bị đốt cháy như con thiêu thân gào thét trong đau đớn.

Một cô gái có mái tóc vàng óng, đôi mắt hổ phách rực lửa dùng tay thiêu cháy toàn bộ những gì xung quanh mình. Lửa vẫn cháy nhưng chẳng có một cây cối nào bị đổ ngã mà chỉ có đám độc nhân gào thét nhanh chóng gục xuống.

Bất ngờ thay, nhờ ánh sáng của lửa, Cancer Schirst nhanh chóng nắm bắt được tình hình vội nhanh chóng về chỗ cũ nơi mà Virgo Ailimia đang đợi. Thật không may vì trời quá tối, Cancer bị lạc vào giữa tâm điểm của bữa tiệc và vinh hạnh gặp được chủ nhân của các bé độc nhân đang ngồi trên thân cây lớn kéo đàn với một vài bản nhạc huyền ảo.

Đột nhiên dừng lại, kẻ cầm quyền hướng đôi mắt sám tro không hồn nhìn kẻ vinh dự đến bữa tiệc sớm nhất và chuẩn bị cho một cái chết hoành tráng.

- Thật hiếm kẻ vào được đến đây, cô thật may mắn, cô gái à...

Đúng vậy, kể ra Cancer thật dễ dàng vào đây như được sắp đặt trước mà không có bất kì sự tác động cản trở ở bên ngoài. Đưa đôi mắt muốn nhìn rõ kẻ lạ mặt, Cancer Schirst bất động. Đôi mắt của hắn không có con ngươi, gần như là một màu chủ đạo trông rất đáng sợ.

- Mắt của anh....

Hắn lập tức dơ tay lên ngắt câu hỏi dang dở của Cancer miệng nhếch lên, nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi chỗ ngồi yêu dấu.

- Đôi mắt này sẽ xuất hiện ở những người có khả năng thôi miên, cũng như tẩy não.

Cancer trong lòng rối ren khuôn mặt bày tỏ sự hốt hoảng trán liên tục chảy mồ hôi. Nhưng để trấn an lấy lại sự bình tĩnh . Khi nhìn thấy cử chỉ đó của Cancer Schirst, hắn sẽ không làm vậy với người đầu tiên và sẽ ngồi chờ đợi người thứ hai đến tiếp, anh tọa ngồi lên thân cây kéo tiếp dây đàn réo rắt khó nghe.

Không khí bỗng dưng ngạt dần, xung quanh trở lên nóng hơn bao giờ hết không theo một quy luật nào của thời tiết. Cô gái tóc vàng mang theo hỏa phong bước vào đốt cháy ghế khách mời, xung quanh bị ôm sát bởi hỏa diễm gần như không ai có thể chạm tới.

Nhìn xung quanh cách bố trí rồi dừng lại bởi Cancer, có vẻ như cô ta nhận ra cô. Bày tỏ cảm xúc bất ngờ rồi nhanh chóng rút lại bởi kẻ đến trước rồi xác định mục tiêu vào kẻ đầu xỏ, tay xuất hiện những đốm đỏ tích tụ dần tạo thành một quả cầu lửa ném thẳng chỗ hắn đang ngồi. Quả cầu vừa được ném ra bởi chủ nhân của nó như một con mèo đói vồ lấy mục tiêu nhưng ai ngờ hắn biến mất trong làn khói ngay tức khắc nhảy vụt lên cây khó chịu ra hiệu tấn công cô gái đó lẫn cả người không liên quan như Cancer.

Đám độc nhân xung quanh đó ào ào chạy tới như nước trút với số lượng đông đảo. Cancer rút thanh kiếm Katana chém vài nhát lên không khí. Từ trong không khí, do lực đẩy của kiếm tạo thành một thanh khí sắc nhọn bay tới mục tiêu chặt phăng đầu của độc nhân. Đầu của độc nhân xấu số kia chưa kịp rơi xuống thì từng nhát từng nhát những độc nhân xung quanh bị chém thành nhiều nhát trong tức khắc rồi bị đốt cháy bởi hỏa thiêu.

Về phía cô gái kia xung quanh nóng bức đến nỗi Cancer không thể chịu nổi phải tránh xa cách đấy trăm mét theo dõi. Từng góc trên cơ thể cô ta như phát hỏa tóc không ngừng bay dựng lên vì lửa bốc rồi cũng nhanh chóng dùng bàn tay của mình bóp nát sọ của độc nhân một cách độc ác.

Kẻ đầu xỏ không biết đâu mà biến mất, chạy trốn đến một chỗ khác. Sợ hãi xen lẫn hốt hoảng như muốn biến thành nàn khói đen bay mất khỏi khu rừng, lợi thế của kẻ chạy trốn nhưng cũng là điềm xấu báo hiệu.

Virgo Alimia cùng Taurus Ayber không biết từ đâu xuất hiện trước mặt hắn ta như một vị thần làm mồ hôi hắn tuôn ra như suối.

Virgo Alimia nghịch ngợm với lọn tóc mái của mình rồi liếc chán trường nhìn kẻ xấu số đen đủi cười khinh bỉ trên sự sợ hãi của hắn.

- Sao rồi, lúc đầu mở tiệc vui lắm mà. Sao anh mày chưa đến tiệc lại tàn rồi? Hay... Mới ra trường muốn làm người nổi tiếng?

Hắn run rẩy nói không ra hơi mấp máy lắp bắp.

- Không dám, xin ngài tha cho tôi...

Taurus Ayber mặt vô cảm châm chọc sợ chết.

- Ha! Đẹp trai không quá 5 giây.

Trời sắp sáng...

Tiệc cũng tàn, tất cả độc nhân còn sót lại cũng bị một số người giết sạch. Chủ bữa tiệc cũng dơ tay đầu hàng bị kết tội giết người hàng loạt nhẹ nhàng đưa vào tử tù chờ ngày tử hình. Vừa bị bắt liền lên trang nhất, Cancer Schirst sáng sớm đã về được nhà gặm bánh mì đọc báo chép miệng.

- Chậc, thằng này ngu quá không chơi nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net