Chương 31: Đột nhập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taurus vật lộn trên giường, bàn tay siết chặt trái tim, đau đến phát sợ. Nhưng cũng chẳng biết qua bao lâu, cơ hồ hắn bị đau đến bất tỉnh. Lúc thức dậy, đã thấy mình nằm trên mặt đất, chưa kể lại còn lạnh tanh.

Taurus nói thật, cuộc đời hắn chưa ghét ai như lão già Virgo đó. Nếu như dùng bút để miêu tả sự hận thù, mấy trăm trang cũng chẳng đủ. Mà nếu dùng binh khí để giải toả áp bức. Dao kiếm kéo đủ loại, đâm chục nhát cũng không vừa lòng.

Có thể thấy, thù hận thâm sâu tựa bể.

Cót két

Cửa gỗ một lần nữa mở ra, dưới ánh nắng chiếu vào trong phòng nhỏ, mơ hồ còn thấy được cả lớp bụi bay bay. Taurus không thèm nhìn ra lối vào, bởi hắn thừa biết, ngoài trừ lão Virgo già nua chết tiệt kia, còn ai có chìa khóa để vào đây nữa?

Vậy nên bất ngờ làm gì.

"Tắm rửa thay đồ đi, chúng ta tới giờ rồi." Virgo bước vào, phong thái ung dung, vẫn điềm nhiên mà nói với Taurus: "Ta không có thời gian đâu, đừng phá hỏng kế hoạch của ta."

Taurus nghe hắn nói, từng trận trào lên trong não bộ, cũng chỉ có sự khinh thường. Hắn biết, gã trai này còn đang dùng độc kiềm kẹp hắn. Giờ đây tức giận cũng chả làm được gì. Vậy nên không nói chuyện, Taurus đứng lên, đi lướt qua Virgo, xuống tầng bắt đầu thay đồ.

Virgo không nhúc nhích, để hắn tự len lỏi tìm cách tránh mình đi ra ngoài. Ngài đút hai tay vào túi quần, bóng lưng cao ráo hiên ngang thẳng người, một cỗ áp bức lạnh lẽo đến lạ.

Một lúc sau, Virgo lại nâng chân đi xuống dưới tầng. Taurus vừa hay cũng thay đồ xong, mặt hầm hầm bắt gặp gã trai trẻ.

"Ăn đi." Virgo đi đến bên Taurus, nụ cười chứa đầy vẻ nguy hiểm nâng lên, hướng hắn chuẩn xác quăng cho ổ bánh mì. Mà Taurus, hắn đâu có ngu gì lại chui đầu vào cái hố ấy nữa? Đêm qua trúng độc cũng do ổ bánh mì này, có điên mới ăn nó một lần nữa. Vì thế Taurus tuy bắt lấy ổ bánh mì, nhưng không có ý muốn ăn.

"Độc tố của ngươi bị nhiễm lúc giao chiến với người của tổ chức, ta không cách nào giải hết. Chỉ có thể lấy độc trị độc, dùng acolomim của ta để tạm thời ngăn lại quá trình ăn mòn trong ngươi mà thôi." Virgo dường như hiểu rõ sự cảnh giác của Taurus, không cho ý kiến, nhún nhún vai tiếp lời.

"Ngươi thì nói làm gì, vô tích sự." Taurus nhướn mi khiêu khích: "Aquarius nhà ta đến cả acolomim còn có thể giải được, ngươi tự hào là kẻ đứng đầu chó bạc mà một chút thế này cũng không làm được, còn mặt mũi à?"

Virgo mỉm cười gật đầu: "Vậy ngươi không cần ăn cũng được, chờ về nhà rồi Aquarius sẽ giải cho. Ta cũng không có hứng mang theo một cái xác chết."

Nói rồi, ngài nâng chân, bộ dáng thoải mái thong thả cất bước ra khỏi nhà trọ.

Chỉ để lại mặt mũi Taurus đen xì ở đằng sau.

Qua một lúc, Taurus đã bắt kịp tốc độ của Virgo. Hai người sánh vai đi bên đường, dù cho không khí có hơi ngột ngạt, nhưng vẫn miễn cưỡng hoà hợp.

"Nếu như tạm thời áp chế độc, sao hôm qua độc lại phát tác?" Taurus chợt hỏi.

Virgo tầm mắt vẫn giữ nguyên về phía trước, điềm nhiên trả lời: "Khi ngươi tức giận, độc sẽ khiến cho máu ngươi lưu thông nhanh hơn, dồn ép lại trái tim. Đương nhiên lúc đó sẽ thấy co thắt."

Taurus đi bên cạnh Virgo, nghe hắn nói cũng cảm thấy có lý. Nhưng chợt lại nhận ra, dính phải độc này mà còn đi chung với hắn, khác nào đang tự giết mình?

"Ngươi đừng tức giận thì sẽ không chết." Virgo khẽ đảo mắt: "Còn sân si nữa thì phải để ngươi về chầu ông bà rồi."

Taurus: "..."

Cũng may buổi sáng nắng dịu, không khí thoáng đãng khiến cho lòng người thoải mái. Taurus nhịn lại cơn tức giận trong mình, dậm chân đi dưới làn gió hiu hiu.

Đến ngã ba, Virgo chợt dừng lại. Ngài ngó nghiêng một hồi, lại quyết định rẽ vào con đường bên tay trái. Taurus giờ đây bị khống chế, cũng chỉ có thể im lặng đi theo.

Con đường bọn họ rẽ vào, vắng lặng đến phát sợ. Taurus nhìn đống bùn đất lồi lõm phía trên mặt đất, sình lầy nhơ nhớp dơ bẩn, bám đầy hai mảnh tường xung quanh. Trên đường đi, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện vài kẻ ăn mày, bọn chúng nhìn chằm chằm vào Taurus và Virgo không chớp mắt, trông cũng có chút rợn người.

"Ngươi rốt cuộc là đi đâu vậy?"

Virgo chợt nắm lấy tay Taurus, gọi khẽ hắn: "Im lặng và đi theo ta."

Dứt lời, những tên ăn mày xung quanh vụt tới, xông về phía cả hai. Virgo không nói gì nữa, siết chặt tay Taurus, băng nhanh qua đám người xấu đang truy đuổi. Mùi hôi thối từ rác thải và quần áo của những tên ăn mày phả vào mũi Taurus, giờ đây chạy nhanh khiến gió luồn vào, càng cảm nhận rõ rệt hơn.

Taurus nhíu mày, không đáp lại nhưng chạy như ma đuổi. Hắn sau khi cùng Virgo ra khỏi con hẻm, một lần nữa chạm được đường lớn có người qua lại. Cả hai mới xem như thoát khỏi.

"Chuyện gì vậy?" Taurus thở dốc, quay phắt sang nhìn Virgo.

"Tạo chút kinh động thôi, để tổ chức đưa người đến. Một lát nữa đột nhập sẽ giảm bớt được phiền phức." Virgo không có lấy gì là mệt mỏi, đến một giọt mồ hôi hay quần áo còn chẳng vương chút bụi, dường như đã quá quen với những việc này.

Sau khi đáp lại Taurus, ngài lại nâng mắt nhìn quanh. Xong, cất bước tiếp tục đi.

"Ngươi sao không im lặng mà hành động, như thế rất bất lợi cho chúng ta." Taurus đi theo sau lưng Virgo, dù cho giờ không có ai đuổi theo, nhưng hắn vẫn rơi vào trạng thái cảnh giác.

"Càng im lặng, càng dễ thất bại." Virgo không nhìn lại phía sau, giọng ngài vẫn đều đều: "Người bị bắt vào cuộc thí nghiệm này rất nhiều, đa số đã bị tẩy não. Nếu như ngươi không dùng kế tách một phần người của chúng ra. Cho dù cả nhà của ngươi và ta hợp sức lại, cũng khó mà chiến thắng."

"Vậy một lát nữa ngươi muốn ta làm gì?" Taurus nhíu mày.

"Đi thẳng vào phòng thí nghiệm, phóng hoả đốt hết tài liệu và tù nhân của chúng. Ngày mai ngươi sẽ có thêm nhiệm vụ khác."

Virgo dẫn Taurus băng qua con đường, tiến nhập vào cánh rừng tối đen âm u của phố Milim. Hai người sánh vai đi vào, Virgo có vẻ như quen thuộc nơi đây lắm, không có gì sợ hãi. Chỉ là Taurus, dù gì cũng là lần đầu hắn đến đây, có hơi nghi ngờ mà lê bước đi theo.

"Chúng ta không thể cứu tù nhân sao? Về sau chắc chắn sẽ có lợi..."

"Không được cứu." Đột nhiên, Virgo gằn giọng, lời nói lãnh khốc vang vào tai Taurus: "Vì để quá trình thí nghiệm nhanh hơn và không xảy ra lỗi, tất cả tù binh chúng bắt được đều bị tẩy não, trở thành một con rối phục vụ bọn chúng. Giờ đây nếu ngươi cứu họ, khác nào tự lấy đá đập chân mình? Giết hết."

Hai chữ cuối phát ra, âm thanh bị đè ép, dần trở nên lạnh lẽo. Taurus nghe ngữ khí quyết đoán của Virgo, thầm nghĩ bản chất mưu mô có từ bé, đúng là chưa bao giờ thay đổi.

Hai người đi vào sâu cánh rừng, ánh sáng le lói còn lại từ mặt trời cũng không thể rọi sáng nơi đây. Virgo nhạy bén bắt được âm vọng tiếng bước chân. Ngài kéo Taurus vào bụi cỏ bên cạnh, ẩn nấp không tiếng động. Sau đó, tiếng bước chân nặng nề vang lên, không những thế mà còn là của rất nhiều người. Taurus xuyên qua lớp lá nhỏ, nhìn thấy được bọn chúng đã đi xa. Vừa mở miệng ra định nói gì đó, ngay lập tức lại bị Virgo chặn lại.

Mãi cho đến một lúc lâu, xung quanh im lặng đến phát sợ. Virgo lúc này mới lấy tay ra khỏi miệng Taurus.

"Kể từ giây phút này, nếu muốn giữ lại mạng thì im lặng làm theo những gì ta nói. Nếu không ngươi tới xác cũng chẳng còn để mang về đâu."

Virgo cẩn thận đi ra khỏi bụi cây, chầm chậm tiến về phía trước. Ngài chú ý từng tiếng động nhỏ xung quanh, không dám lơ là. Mà Taurus đằng sau, cũng không hé miệng nửa lời.

Đi một đoạn nữa, căn cứ thực hiện biết bao thí nghiệm tàn độc dần hiện ra, rõ ràng ánh vào đồng tử Taurus.

Hắn từng chút từng chút nhìn nhà tù đã giam cầm và đày đoạ hắn cả thuở nhỏ, lặng lẽ thu vào là nơi đáng sợ, đã giết chết bao sinh linh.

Taurus khẽ run lên, tâm như bị chấn động, ký ức về những ngày thực hiện thí nghiệm tàn bạo ùa về, đánh thật mạnh vào tất cả các giác quan.

Hắn hô hấp có chút khó khăn, dường như vẫn không thể chấp nhận được hình ảnh trước mặt này. Cái nơi dám tự gọi là "nhà" nhưng lại giết đi bao đứa trẻ thơ.

Nực cười.

Virgo im lặng, ra hiệu cho Taurus nấp theo sau lưng mình. Hai người ở trong bụi rậm, một phút rồi hai phút, mười phút rồi nửa tiếng. Đến khi mặt trời đã lên rất cao, tiếng ve kêu mùa hạ vang vảng khắp cánh rừng. Từ trong tổ chức, tách một tiếng thật nhỏ, cửa mở ra.

Một kẻ mặc áo đen, tay mang trang sức quý giá ánh dưới trời nắng, có chút chói. Hắn đi ra ngoài, không biết có người đang rình rập xung quanh mình. Cho tới khi đã cách xa phòng thí nghiệm một đoạn, hai người lúc này mới bắt đầu hành động.

Taurus lao ra, khống chế gã ta. Hắn cầm con dao xoắn ốc mà trước khi đi, Capricorn đã giao cho mình. Đâm một nhát chí mạng vào cổ gã, ngay lập tức ghim thật sâu cả con dao vào trong.

Gã bị đánh lén, không kịp phòng bị. Chưa kể lực tay của Taurus rất lớn, bóp chặt miệng gã không để gã thốt ra được câu nào. Virgo nhanh chóng lôi cái xác vào bụi cây, hơi thở gã vừa lúc Taurus ra tay, chưa đến một phút đã im lặng tắt nghẽn. Virgo cởi ra bộ quần áo của gã, tháo chiếc mặt nạ hình cánh quạ màu vàng, đeo lên gương mặt mình. Ngài lấy máu đang chảy ra từ cổ gã như thác, quẹt thật nhiều lên tay chân Taurus. Xong, lại cầm dao rạch nhẹ một đường lên tay hắn, tạo bằng chứng rằng hắn bị thương. Ngài ngay lập tức trói Taurus lại, vào thế áp giải đi chuẩn bị vào vai. Khoảnh khắc ra khỏi bụi cây, ngài lại thì thầm vào tai Taurus một câu cuối.

"Diễn cho giống thật vào, ngươi đốt nhà tù, ta đốt tài liệu. Hai tiếng nữa, độc sẽ phát tát. Hẹn gặp ngươi tại đây."

Nói rồi, thân thể cao lớn gồng sức, thật sự vào vai áp giải Taurus đi.

Taurus cũng không nói gì, cúi gằm mặt, để cho Virgo đưa đi. Trong đầu lại thầm suy nghĩ, tiếp theo nên diễn thế nào để phá nát cái nhà tù khốn nạn ấy.

Virgo đưa Taurus đi về phía trước, đối diện với cánh cửa sắt hoạt động nhờ dấu vân tay. Ngài không chút do dự lấy ra ngón tay của tên ban nãy đã bị mình ngoan cường chặt đứt. Áp vào máy quét, xong, lập tức cất lại vào trong mình.

Cửa mở, Virgo trầm lặng đi vào. Ngài bước vào nơi quen thuộc đã từng giam cầm mình, lại vì thân phận cao quý của cỗ thân thể này, những cái xác không hồn quanh quẩn trong tổ chức nhìn thấy, đều cúi đầu chào.

Đi được một đoạn, Virgo bắt gặp một người khác áo choàng trắng. Hắn ung dung, tay cầm cốc cà phê đang uống dở, lên tiếng trêu đùa.

"Mac, sao vừa đi đã về rồi?"

Virgo đè thấp giọng, mô phỏng lại tiếng nói đã nghe qua khi gã rên la đau đớn ban nãy, gật đầu với gã tiến sĩ.

"Ta bắt được một con chuột, đem về cho các ngươi xử lý đây."

Virgo hơi dùng lực, ép gương mặt Taurus đến gần người đối diện. Cũng bởi gã ta là người mới, hơn nữa đã qua 80 năm, đường nét gương mặt thay đổi, những người kì cựu ở đây cũng không còn nhiều để nhớ được gương mặt 12 đứa trẻ từng đốt phòng thí nghiệm năm xưa. Gã ta nhìn ánh mắt quật cường của Taurus, lại bật cười.

"Thằng nhóc này được, một chốc nữa sẽ có thêm một đợt thử nghiệm, ngươi đem giao cho Tổng bộ đi, để họ xử lý hắn."

Virgo gật đầu, dựa theo trí nhớ lần trước đột nhập vào nơi đây, đi đến một phòng được đề biển "Tổng bộ". Ngài dừng chân trước phòng, lấy ngón tay vẫn còn vương máu có đường vân hiện rõ in lên máy quét. Xong, một lần nữa cực kì nhanh lẹ cất nó vào.

Cánh cửa hé mở, để lộ ra bên trong là những kẻ giết người với bộ đồ đen, đứng bên cạnh một cái máy tính với công nghệ tối tân. Họ bàn tán gì đó, gương mặt ai cũng đều rất thận trọng. Chỉ khi tiếng động cánh cửa chầm chậm mở ra, mới khiến cho bọn họ tất cả đổ dồn ánh mắt về phía này.

"Có con chuột mới, giao cho các ngươi."

Virgo ép giọng mình trở nên thật thấp, nghe rõ còn có chút khàn khàn. Ngài đẩy Taurus vào bên trong, đối diện với ánh mắt đánh giá của biết bao con quỷ. Taurus lại hết sức thành thục vào vai, hét một tiếng lao lên tấn công một gã. Virgo cũng diễn cùng, một màn trấn áp lại hắn ta.

"Hắn ta cũng được đấy, xử lý sao tùy các ngươi."

Virgo đẩy Taurus về phía bọn chúng, lực đạo cũng rất lớn, khiến Taurus loạng choạng có chút nghiêng ngả. Nhưng còn chưa để ngài rời đi, một trong đám người đó lại nheo mắt, nghi ngờ lên tiếng.

"Chẳng phải ngươi vừa ra ngoài sao?"

"Ta vừa ra thì bắt được con chuột này rình rập ngoài cửa." Virgo xoay người rời đi: "Trước khi nghi ngờ ta như thế, xem lại cách các ngươi coi quản nơi đây đi. Để một đứa con nít đốt nhà tù, không thấy thất bại à?"

Mac - chủ nhân của chiếc mặt nạ vàng đã bị giết khi nãy là một người có chức quyền trong tổ chức. Virgo biết, sự việc ngài thâm nhập vào đây gây rối, vì để giữ lại sự bình tĩnh cho tổ chức, rất ít người được tiết lộ sự thật. Giờ đây, nếu muốn liều ở lại trong đây lâu hơn một chút, phải làm hay thậm chí là nói những điều để lấy lòng tin.

Virgo vừa nói, đám áo đen cũng bất ngờ.

"Xin... xin lỗi Mac, chỉ là chúng tôi lo lắng thừa thôi."

Virgo đi ra khỏi cửa, bắt đầu tiến hành kế hoạch đã định từ trước. Phòng Tổng bộ chỉ là phòng dành cho những tên bảo vệ, canh giữ an toàn cho nơi đây. Nếu muốn đốt các tài liệu mật, quan trọng có liên quan mật thiết đến các cuộc thí nghiệm này, phòng ngài cần đến, là phòng "Cấp Đông".

Phòng Cấp Đông là phòng dành cho những tiến sĩ có chức vụ cao, quyền hành đủ để khuynh đảo cả đế quốc Zodiac. Nơi đó cũng là nơi đứng ra, thực hiện các vụ thí nghiệm phi nhân tính, tàn nhẫn mất đạo đức. Tài liệu quan trọng hay quả thận của tổ chức cũng nằm trong đây.

Taurus bị người của Tổng bộ giải đến nhà giam, trong khi đó có người sẽ đưa tin đến Cấp Đông, nếu các tiến sĩ ở đó muốn, sẽ hạ lệnh mang hắn ta bắt đầu thí nghiệm. Còn không, sẽ giam lỏng ở đó, tra tấn tinh thần, đè ép thần trí cho đến khi điên điên khùng khùng thì thôi.

Taurus tạm thời chưa manh động, im lặng để mặc bọn chúng giải đi. Khi đi đến nhà giam cuối cùng nằm trong góc, chúng đẩy hắn vào, lực mạnh có hơi đau.

Taurus loạng choạng đi vào, hừ một tiếng xem như chịu đựng.

Nhưng khi hắn ngẩng đầu, lại phát hiện trong đây có hai người khác, đều đã trưởng thành, nửa tỉnh nửa mê ngất trên sàn nhà.

"Cái quái gì nữa đây?"

...

Tiểu kịch trường

Aries (châm lửa, đốt): Tao sẽ đốt cái hậu trường này vì Capricorn!

Capricorn: Ai mượn đâu má...

Sau đó, không có tiểu kịch trường nữa, bởi vì bị đốt rồi.

Tác giả có lời muốn nói: Chương này xem như viết xong, tui sẽ dừng lại một khoảng thời gian để ôn thi nha mấy cậu. Qua thi, tui sẽ được gặp lại mấy cậu, iu mấy cậu nhiều nhiều nạ :3333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net