Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trục trặc 1 tẹo..

.........

Quốc Sư vừa đến, lễ lập tức có thể bắt đầu. Sư Tử chỉnh chu lại tà áo, chàng ta nhanh chóng bước ra nhận thánh chỉ, Bạch Dương vẫn còn dõi theo chàng. Song Tử phía đối diện hơi nhướng mày, thấy Bạch Dương đang phân tâm như vậy, liệu chuyện có thành không đây.

Trong lúc Song Tử đang thầm trách người ta không làm tròn nhiệm vụ, Bạch Dương hai mắt vẫn dán lên người Sư Tử, một tay cô cầm gói thuốc, một tay cô che lại chung rượu, chốc thoáng, mọi chuyện liền xong xuôi mà chả ai chú ý tới.

Sư Tử thực hiện nghi thức gia quan, cài lên đầu chàng ta một cây trâm bạc khảm ngọc đỏ quệt nét mực xanh tượng trưng cho lửa nước dung hòa, sau cùng mới đem thánh chỉ ban cho chàng. Chàng nhanh chóng cúi người dâng hai tay nhận lấy, vậy là kể từ nay cái danh Đại Điện hạ sẽ đổi thành Thái Tử Điện hạ rồi. 

Mọi quan thần đều nâng cao chung rượu chúc mừng, Sư Tử cũng hòa vào sự huyên náo đó, chàng ta chẳng hề biết trên chung rượu mà bản thân vừa cầm lên có vương một chút bột phấn trắng. Thêm cả cái vẻ mặt của Bạch Dương, hoàn toàn làm cho chàng ta phân tâm rồi.

Song Tử khúc khích cười chờ kịch hay. Không biết nếu mọi chuyện đi quá xa, ngày mai cô sẽ nói thế nào với Bạch Dương nhỉ, đưa nhầm chăng?

Cùng khắc này, Cự Giải đang chăm chú lột sạch vỏ nho, hoàn thành liền khều nhẹ Thiên Yết ngồi bên cạnh. Nàng từ nãy đến giờ cứ nhìn vào mấy vũ nữ đang thực hiện điệu múa mừng lễ, tay cầm chung rượu kề lên môi, không chút đoái hoài gì đến người đang vì nàng mà không thèm để ý xung quanh.

Thiên Yết khẽ quay đầu, Cự Giải liền đưa trái nho vừa lột vỏ đến trước mặt nàng. Nàng nhìn nụ cười mỉm cùng gò má ửng hồng của chàng mà vô thức hừ một tiếng, ngoan ngoãn đem trái nhỏ một phát ngậm vào miệng.

- A Sương, nàng thích điệu múa này lắm sao?

- .. Không hẳn.

Thiên Yết lại tiếp tục nhấp rượu, mặc dù nói không hẳn, nhưng mắt nàng vẫn dán vào điệu múa ấy. Từ nãy đến giờ Cự Giải chưa uống lấy một chung, chung rượu rót cho chàng ta vẫn còn đầy ắp, còn nàng thì làm gần hết bình rượu rồi.

- Có lẽ là do vũ nữ xinh đẹp tuyệt trần? Nàng thấy thú vị?

Cự Giải quay lại tiếp tục công việc ngồi lột vỏ từng trái nho, trông chàng cứ như thê tử yêu kiều đang cố lấy lòng trượng phu ngồi kề cạnh, nhưng nho chưa kịp lột sạch vỏ, Thiên Yết đã đưa tay với lấy mà cho vào miệng.

- Không cần phí tâm, nho này không cần lột vỏ.

- A ha... vậy sao..?

Cự Giải lúc này cảm thấy mình thật ngốc, bảo sao nho hôm nay trái nhỏ hơn mấy đợt khác, thì ra vỏ không khó nuốt như mấy trái lớn hơn.

Thiên Yết nhìn cái vẻ lúng túng đó mà phì cười, nàng lấy một trái nho mà nhẹ nhàng đặt lên môi của Cự Giải, chàng ta mở to mắt nhìn nàng, tai của cả hai lúc này đều đã đỏ ửng.

- Chàng ăn thử là biết.

Cự Giải không tiện nói chuyện, chàng khẽ mở miệng ngậm lấy trái nho, bờ môi mềm mại liền chạm vào đầu ngón tay của Thiên Yết. Nàng bất giác giật nảy, không chỉ mình nàng như có dòng điện chạy qua, chàng cũng rùng mình, cả hai lập tức ngồi ngay người lại.

- Có vẻ.. hơi ngọt nhỉ?

- ...Ừ.

Thiên Yết xoa xoa hai đầu ngón tay vừa đút nho cho Cự Giải, nàng như đang cố tìm lại sự mềm mại vừa thoáng qua. Còn chàng, chàng đưa tay lên chạm vào môi, vừa rồi lại ngậm phải ngón tay của nàng, phút chốc liền như cảm nhận được trạng thái của nàng, cũng giống như chàng vậy.

- Bé cưng, nhị tỷ vừa đỏ mặt kìa!

- H-Hả...?

Không biết Song Ngư nhấp môi đến chung thứ bao nhiêu, cô nhóc bắt đầu ngơ ngơ ngẩn ngẩn, Song Tử lay một cái đã như muốn đẩy ngã cô nhóc mất rồi.

- Muội xem, nhị tỷ!

Song Tử kéo Song Ngư ngồi lại, cô nhóc giụi giụi mắt, nghe lời tam tỷ mà nhìn qua Thiên Yết ngồi ở hàng đối diện, chậc chậc.

- Tam tỷ, tam tỷ, muội cũng muốn có kiều lang quân như thế.

- Tỷ cũng muốn.

Hai tỷ muội bọn họ nhìn nhau, một người đang say một người đang tỉnh, nhưng tư tưởng trong não của họ vẫn không khác là bao.

- Hả? Kiều lang quân? Hai người sao có thể thích được kiểu nam nhân trông không khác gì nữ nhân như thế vậy?

Ma Kết cách một Nhân Mã vẫn nói chuyện được với hai người bàn bên, y quyết định sẽ đổi chỗ cho nàng, y không thể để con nghiện rượu như nàng cứ vắt ngang qua y để nói chuyện với người ta được. Ma Kết lúc này đúng y như một kẻ nghiện rượu, uống nãy giờ phải gọi người đổi cho cả mấy bình, được cái là khó say hơn so với Song Ngư, nàng vẫn còn tỉnh chán.

- Ngươi thế là không biết, nam nhân cứng rắn quá thì khó chiều, vừa không chiều được hắn cũng không thể được hắn chiều, kiểu như vậy là gia trưởng, gia trưởng rất tệ!

Song Ngư say khước vắt tay vòng qua cổ của Ma Kết, nàng thở dài véo mũi cô nhóc một cái.

- Ô, vậy thì kiều lang quân thì thế nào?

- Ha.. chính là Triệu Ca, dịu dàng, ấm áp, rất biết chiều lòng nhị tỷ của ta.. ợ..

Ma Kết biết Triệu Ca đó là Cự Giải, dáng vẻ của chàng ta nhìn rất ôn nhu hiền hòa, nàng nghe huynh trưởng kể chàng ta trên triều ngoài đứng cười ra thì rất ít khi tranh luận, cái kiểu ngoan ngoãn này nhìn có chút nguy hiểm nhỉ?

- Haha, ta biết điều mà Khuynh Nhi ngươi thắc mắc đó, thật ra da có chút trắng cũng không nghĩa là thân thể suy nhược đâu, ngược lại có khi lại thõa mãn người ta hơn so với nam nhân bình thường.

- Hì.. tam tỷ rất chính xác..!

Ma Kết tức khắc đỏ mặt, Song Ngư còn hưởng ứng theo cái tư tưởng của Song Tử nữa, quả nhiên là tỷ muội, Nhân Mã không muốn nghe cũng phải ngại.

- Này này, nhỏ tiếng thôi, để người ta tam sao thất bản truyền tới tai Quốc Sư Đại nhân của ngươi thì ngươi toang đấy.

Song Tử lắc nhẹ chung rượu trên tay, Quốc Sư Đại nhân nghe thì làm sao nhỉ, cũng đâu có chỉ đích danh là hắn, lo cái gì.

- Lý Tướng Quân lo hơi xa rồi đó nha, ngài ấy với ta cũng đâu có quan hệ gì quá phận.

Tầm nhìn tới bấy giờ trông có vẻ thoáng hơn, Song Tử cuối cùng cũng có thể thu được hình dáng của Thiên Bình vào mắt. Nhân Mã nhìn chung rượu trên tay của Song Tử rồi nhìn theo hướng mắt của cô, chà, có vẻ đang có ý đồ gì rồi đây.

- Thần mong là như thế, Công Chúa Điện hạ à, giỡn quá lố coi chừng giỗ quá lớn nha.

- Đợi đi, ăn cưới đã rồi hẳn ăn giỗ, chắc chắn sẽ có phần cho ngươi~!

- Chậc, đùa không vui.

Thoạt sau đó, Song Tử liền đứng dậy đi đến chỗ của Thiên Bình, Nhân Mã từ xa cứ cảm thấy bất an, thế là y khều Song Ngư đang ngu ngơ tựa vào Ma Kết, khỏi nói cũng biết y định moi móc từ con người này cái ý đồ của tệ hại của bọn họ.

- Hể ? Sao cơ? Ghẹo Quốc Sư không phải chủ ý của ta đâu nha, đó giờ chỉ có tam tỷ thôi a.

Song Ngư ôm chặt lấy cánh tay của Ma Kết nhất quyết không buông, nàng còn cầu cứu cả huynh trưởng của mình, nhưng tiếc là Nhân Mã không thể giúp.

Trước mắt, y vốn dĩ quen với ba cái trò ghẹo người của Song Tử rồi, thêm một lần nữa cũng chả sao, người bị ghẹo cũng đâu phải y, chúc ai đó may mắn cái đã.

- Đại ca...

- Ngoan, nữ nhi bọn muội hiểu nhau nhất mà.

- Hức...

......

Ngay vị trí ngồi dành cho hoàng thất cao quý, bên phía tay phải của Thánh Thượng, Xử Nữ âm thầm xem xét xung quanh, trong tay còn cầm một gói thuốc vừa trấn từ Song Ngư không lâu trước đó. Xem ra cô nhóc không quan tâm lắm, vẫn còn đang say khước ôm nữ nhân khác mà làm nũng.

- Tam đệ, hôm nay nhìn trúng ai rồi sao?

Xử Nữ hơi quay đầu sang, người vừa lên tiếng rõ ràng là nhị hoàng huynh của hắn, Sở Lưu Minh ấy mà. Trông xuống chỗ đùi của Sở Lưu Minh là một con cáo lông phấn trắng đang nằm gặm thịt, xem ra hắn vẫn rất thương yêu nó, dù ban sáng có hơi quạo nó.

- Chưa, không biết nhị ca nhìn trúng ai chưa?

- A ha, ta có A Li rồi, sao lại cần thêm nữ nhân khác chứ.

Sở Lưu Minh xách con cáo lên hướng qua phía Xử Nữ, cả hai nhìn nhau rồi cười, Xử Nữ đưa tay ra muốn vuốt cằm nó một cái, Sở Lưu Minh liền ôm về mà đánh vào tay tam đệ của mình.

- Phi lễ, chớ có chạm vào nàng.

- Huynh bớt điên đi, chỉ là một con cáo thôi, sao có thể so với nữ nhân bằng da bằng thịt.

- Ngậm mỏ lại, do ngươi chưa được sờ mới như thế.

- ... Huynh làm đách gì cho ta sờ.

Xử Nữ biểu lộ rõ cái vẻ chán chường trên gương mặt, hắn với Sở Lưu Minh sau hồi đó cũng không thèm nhìn nhau lấy một cái, một người tiếp tục thưởng rượu, một người vẫn vuốt ve ả cáo trong lòng.

Cho dù như thế nào, bọn họ vẫn cảm nhận được một luồng khí lạnh cách đây không xa, giống như đang có người nhìn chằm chằm bọn họ chẳng muốn thôi vậy. 

- Tư Tư, nhị ca lui trước, A Li ăn no rồi.

Khỏi nói Xử Nữ cũng biết nhị hoàng huynh muốn chuồn đi, cả hai đều rõ ánh nhìn như vạn lưỡi đao muốn đâm thủng bọn họ kia là của Sở Hậu. Đường đường mang danh là Vương Gia, hai con người này lại muốn đoạn tử tuyệt tôn, kẻ kén cá chọn canh, kẻ cá canh đều đạp hết, người làm trưởng tẩu như Sở Hậu đương nhiên phải đau đầu.

- Đệ mong huynh rời đi sẽ nhận được kết cục tốt hơn.

- Ngậm mỏ, đừng trù ẻo ta.

- Huynh đệ tình thâm, đệ có bao giờ trù ẻo huynh.

- Đừng nói đạo lí với ta, ta để A Li cào nát mặt ngươi.

- ...

........................................


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net