Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một nơi xa xôi trong Vũ trụ bao la, tồn tại một hành tinh xinh đẹp hệt như Trái Đất vậy, nhưng một điều đặc biệt khác hẳn với Trái Đất là toàn bộ hành tinh không mang bao phủ một màu xanh mà còn có cả màu tím huyền bí. Những tưởng không thể hòa trộn nhưng lại hài hòa đến một cách kì lạ. Xuyên qua tầng mây dày đặc, dưới bầu trời mang sắc tím hoàng hôn ngọt dịu, từng vệt nắng chiều tà nhuộm cảnh sắc chung quanh một màu ấm áp. Ven đường từng hàng cây xanh đang nhẹ đung đưa theo gió, dòng người lướt qua nhau không vội vã, cảm giác an yên lan tỏa khắp cả hành tinh.

Nhưng rồi, bỗng nhiên sắc trời chuyển tối, không còn những đám mây bồng bềnh lơ lửng nhẹ trôi nữa mà thay vào đó là từng áng mây đen dày cộm cuộn trào như làn sóng lũ lượt kéo đến. Không có nắng, từng hạt mưa nặng trĩu rơi xuống, thấm vào sâu trong lòng đất, cây cối khô héo dần và cuối cùng là chẳng còn một cái cây nào có thể tồn tại để phát triển được nữa. Hành tinh xinh đẹp chỉ trong phút chốc đã lụi tàn, không còn nhận ra quá khứ trước kia nó đã từng xinh đẹp đến thế nào, bây giờ tất cả mọi thứ chìm dần vào u tối.

Điều gì đã khiến hành tinh xinh đẹp này trở nên suy tàn đến thế?

Tất cả là do bọn họ, bọn người rác rưởi từ các hành tinh khác kéo đến xây dựng những nhà máy, khai thác tài nguyên một cách bất chấp, không kiểm soát. Các người mang lợi nhuận về cho hành tinh các người, bỏ mặt chúng tôi nhìn hành tinh mẹ đáng mến chết dần chết mòn theo từng ngày trôi qua mà bất lực không thể cứu vãn. Đúng, hành tinh này luôn chào đón 'sứ giả' từ khắp Vũ trụ bao la ghé thăm nhưng nó không đồng nghĩa với việc các người có thể tự ý hủy hoại ngôi nhà chung này của chúng tôi.

Việc các người đã gây nên cư dân chúng tôi không bao giờ quên, tàn phá thiên nhiên một hành tinh xinh đẹp trở nên lụi tàn, các người phải chịu hình phạt. Hình phạt thế nào là do chúng tôi quyết định. Là do hành tinh mang tên Verdicts này đưa ra phán quyết cuối cùng!

Trong một căn phòng với thiết kế không gian hệt như Vũ trụ, căn phòng này dường như là Vũ trụ thu nhỏ, nó chứa cả Thiên hà Milky Way, dĩ nhiên là bao gồm cả Trái Đất xinh đẹp. Cũng không biết rằng nơi đây khoa học đã phát triển đến mức thế nào rồi mà có thể tạo ra một không gian huyền bí như thật đẹp đến vậy.

"Công chúa, người lại xem lại quá khứ rồi." Một giọng nói trong trẻo vang lên, một cô gái với mái tóc ngắn bước vào, cô khẽ đặt ly trà còn tỏa khói vừa pha lên bàn rồi tiếng về phía cô gái đang đứng trước một hành tinh, một nửa của hành tinh ấy gần như bị bóng tối nuốt trọn lấy.

Cô gái kia không xoay người lại, chỉ chăm chú nhìn vào hành tinh trước mặt, nói đoạn, cô vươn tay lên thì lập tức Trái Đất xuất hiện trước mặt cô, giọng nói băng lãnh cất lên đầy tàn nhẫn, đôi mắt xinh đẹp thoáng qua một tia chết chóc: "Lại một hành tinh xinh đẹp nữa phải lụi tàn." Nói rồi Trái Đất trong chớp mắt tan thành khói bụi.

"Công chúa, người nên suy nghĩ thật kĩ, thần nghĩ nên cho bọn họ thêm một cơ hội." Mày đẹp khẽ nhíu lại, cô gái có mái tóc ngắn lên tiếng.

"Cơ hội? Bao nhiêu cho đủ?....Ngươi nói xem Sứ giả? Mười năm hay hai mươi năm? Ta thà để hành tinh một lần sụp đổ để rồi từ đống tro tàn, Phượng hoàng sẽ bay lên!" Chất giọng vẫn không có chút gì thay đổi, thậm chí là lạnh đi vài phần, không gian chìm trong im lặng một lúc lâu, nữ nhân được gọi là Công chúa kia lại khẽ 'à' một tiếng, rồi quay sang hỏi Sứ giả: "Suýt thì ta quên. Được, ta thuận ý ngươi, cho hành tinh này thêm một cơ hội."

_________________________________

"Vậy chủ nhật tuần này chúng ta sẽ tham gia nhé?"

"Vâng, chủ nhiệm."

Sau lời nói ấy thì tất cả mọi người trong phòng đều thu xếp đồ đạc đứng dậy rời đi. Duy chỉ còn lại một chàng trai với mái tóc vàng đặc biệt ngồi thơ thẩn nhìn ra bên ngoài, dường như là anh ta đang ngước nhìn bầu trời thì phải.

"Chủ nhiệm, không về sao?"

Nghe giọng nói ngọt ngào vang lên Bạch Dương dĩ nhiên đoán được đây là giọng của nữ và còn là bạn cùng lớp với anh.

"Kim Ngưu? Mày về trước đi."

Kim Ngưu tiến đến cạnh anh, cũng bắt chước anh đưa mắt ngắm nhìn bầu trời, trên đó có cái gì sao?

"Nhìn gì vậy?"

"Nhìn tương lai." Bạch Dương chỉ đơn giản thốt ra ba từ càng làm Kim Ngưu thêm phần khó hiểu. Nhìn tương lai? Nhìn trời có thể thấy tương lai không? Tên này, đầu hắn bị va vào đâu à? Hay dây thần kinh bị chập vào nhau rồi?

Thục Cát Kim Ngưu là tên của cô, cô vừa chuyển đến ngôi trường này không lâu, và đồng thời cũng gia nhập cái Câu lạc bộ Môi Trường này chỉ mới vài hôm thôi. Cô tin rằng mình vừa gia nhập sai câu lạc bộ. Vì sao ư? Câu lạc bộ trong suy nghĩ cô không gì ngoài hai từ 'lập dị'. Cô chẳng thể hiểu nỗi bọn người này đang cố gắng làm những việc gì.

Nếu đã vậy, vì sao cô còn đồng ý gia nhập, làm một thành viên của câu lạc bộ?

Vâng, cũng là bất đắc dĩ thôi. Bây giờ cô chuyển về đây, khó trách các câu lạc bộ khác đã đủ người và không muốn chiêu sinh nữa, riêng câu lạc bộ môi trường thì vẫn còn chỗ trống. Cái gì là 'bắt buộc' tham gia câu lạc bộ mà nhà trường đề ra chứ? Cô là đi lộn trường luôn rồi! Thật khiến cô tức chết đi mà.

Vẫn đang ngớ người tự hỏi, liệu cô có nên chuyển trường đi luôn không thì một giọng nói khác vang lên.

"Thẩm Bạch Dương, cô tìm mày kìa."

Trước cửa là hai cô gái khả ái. Tất nhiên, vẫn là bạn cùng lớp với cả Bạch Dương và Kim Ngưu. Cô nàng vừa mở miệng đã lôi cả họ lẫn tên của Bạch Dương ra là Hạ Mộc Sư Tử, một cô gái theo nhận định vừa gặp và chưa tiếp xúc lần nào thì đây là một cô gái năng động, quyết đoán và thậm chí là rất nữ tính nếu không muốn nói là có chút đanh đá.

Cạnh bên Sư Tử là Đan Nhân Mã, một cô nàng tinh nghịch và dễ nóng tính không kém cạnh gì Hạ Mộc Sư Tử, lửa với lửa mà là bạn thân của nhau thì cô nghĩ tốt nhất vẫn là đừng có mà chọc giận hai con người này. Bọn họ không đào hết dòng họ tổ tiên ra hỏi thăm một lượt thì cô có chút không tin nha!

"Cô? Cô nào? Hai con điên. Bây xông vào bảo cô tìm tao, tao biết cô nào mà tìm?" Bạch Dương nhíu mày nhìn cả hai đang tiến vào.

"Còn cô nào tìm mày nữa? Cô chủ nhiệm ấy ạ!" Sư Tử chán nản nhìn Bạch Dương, mỗi lần cô tìm nó chỉ có một việc thôi - tổ chức tổng vệ sinh!

"Xin chào, cậu đã chuyển đến đây lâu rồi mà chưa kịp làm quen. Đan Nhân Mã, hân hạnh được biết cậu." Nhân Mã mặc kệ Sư Tử với Bạch Dương đang nói chuyện quái gì, cô vẫn là đang muốn làm quen bạn mới, sau này có gì còn đồng lòng giờ kiểm tra nha!

Kim Ngưu có chút bất ngờ nhìn Nhân Mã đang nở nụ cười tươi rói kia, cũng mỉm cười lại, dễ thương đấy nhỉ?

"Mình là Thục Cát Kim Ngưu, rất mong được giúp đỡ."

Đến đây, Sư Tử lại chen vào tiếp lời: "Tao nữa, Hạ Mộc Sư Tử nha! Chào hỏi quen biết hết rồi nè, xưng mày tao mẹ đi hen."

Ta nói, cái màn chào hỏi làm quen nó đậm mùi giả tạo luôn ấy. Vẫn là nên xưng mày tao nghe quen tai hơn.

Một màn chào hỏi, bắt đầu một mối quan hệ mới cũng là bắt đầu một câu chuyện mới. Tất cả chỉ mới là khởi đầu cho chuỗi rắc rối sau này!

__________To Be Continue__________

Hôm nay là ngày 1/1/2020, ngày đầu tiên của năm mới của các bạn thế nào a?

Năm mới, Akiko xin chúc các bạn có một năm mới tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Chúc cho các bạn một năm như ý. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ Akiko trong suốt thời gian qua nhaaa.

~Love all~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net