Tập 5 : Song Tử gây thù với con gái thị trưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một tuần sau. Song Tử và Song Ngư vượt qua kì thi thử đầu năm với điểm số khá cao, được nhiều sự chú ý của thầy cô và được tham gia vào đợt thử vai cho buổi nhạc kịch lớn sắp biểu diễn trước toàn trường. Xử Nữ chăm chỉ với những mẫu thiết kế, thỉnh thoảng cũng xem vài buổi tập của hai người. Riêng Nhân Mã, do kí túc xá năm nhất và năm hai riêng biệt nên cả tuần đã không gặp nó, lại nói, nó dạo này cắm mặt ở câu lạc bộ Khoa học, giờ giấc sinh hoạt khác thường.

Song Tử và Song Ngư có mặt ở hội trường lớn cùng với những người đạt điểm cao trong kì thi vừa rồi. Vở nhạc kịch lần này mang tên "Hoa cúc dại", nói về chuyện tình yêu của một cậu thiếu gia và cô gái câm ở miền quê mà cậu có dịp ghé thăm. Vở kịch này tuyển chọn tổng cộng mười người chính, phụ. Cái đặc biệt ở đây, trong buổi biểu diễn, sẽ có rất nhiều các đạo diễn cũng như biên kịch nổi tiếng tham dự. Cho dù một vai phụ nhỏ nhưng nếu thể hiện tốt không khỏi có tương lai rạng rỡ.

Nam chính vở kịch đã được định từ đầu chính là siêu sao Sư Tử, hiện là sinh viên năm ba Khoa diễn xuất. Trước giờ không có chuyện đạo diễn chọn anh ta, chỉ có anh ta chọn người hợp tác, việc học ở trường chỉ để hợp thức hoá tri thức trong đầu người hâm mộ chứ tầm ảnh hưởng của anh ta đã vượt xa mong muốn của một sinh viên khoa diễn xuất bình thường.

Người chủ trì giới thiệu các vị giám khảo, Sư Tử là một trong số đó. Song Tử nhận ra những người nữ tham gia thử vai đều vì anh ta mà hứng khởi tăng cao. Mặt vài người chuyển đỏ như ớt, lại nói ánh mắt chưa một lần rời khỏi anh ta. Song Ngư bên cạnh không quan tâm, mắt vẫn chăm chú đọc kịch bản, miệng thi thoảng cười gian xảo. Song Tử hướng ánh mắt về phía Sư Tử, thầm đánh giá một chút. Nếu nói tổng quan về anh ta thì chỉ có thể nói rằng "tuyệt tác nghệ thuật", đẹp đến phụ nữ phải ghen tị. Mái tóc nâu phong trần, cánh mũi cao, ánh mắt lúc nào cũng sâu hút, thân thể cao to cường tráng. Anh ta mặc bộ vest đen sọc nhỏ, áo bỏ lỡ hai nút, khéo khoe khoang bộ ngực bao người muốn gục đầu. Song Tử nhìn chằm chằm vào ngực anh ta, cho đến khi ánh mắt được đáp lại. Rất điềm tĩnh, cô lơ đi như không bận tâm, mặc khác trong lòng thầm mắng mỏ mình có chút biến thái.

Phía sau lưng hai cô gái vừa đi vào, họ chọn ghế giữa hội trường, hai cô gái đang ngồi tự động rời đi nhường chỗ. Song Tử nhận ra ngay bọn họ, một trong hai cô ở phòng chờ vừa được giới thiệu là con gái thị trưởng. Lúc đọc kịch bản, Song Ngư chú ý thấy Song Tử huyên thuyên về nhân vật "Linh Lan" với vẻ mặt thích thú nên ép cô thử vai nhân vật đó còn mình thì chọn vai dì ghẻ. Song Tử cảm thấy nếu thích thì cứ thử, có rớt cũng không hối tiếc nên đồng ý. Cô phát hiện ra người tham gia thử vai "Linh Lan" rất ít, Song Ngư khẽ nói nhỏ vào tai cô :

- Bọn họ đều là ngán Tử Linh con gái thị trưởng, ở Khoa diễn viên không ai không biết cô ta, chỉ cần là cô ta muốn, thầy cô lẫn sinh viên đều bị hành không ít. Tớ thấy cậu rất giỏi, rất hợp với vai này, đợt này nhận được chú ý sẽ rất tốt, cậu chỉ cần làm hết khả năng, không cần để ý đến cô ta. Vả lại trên kia đều là những người rất công bằng, cậu chỉ cần đừng để tư tưởng lung lay là được.

Nói rồi Song Ngư chỉ vào mảnh giấy của mình cứng rắn "Tớ chỉ thích những vai phản diện a". Song Tử mặt chân chó, Song Ngư luôn bảo Xử Nữ là kẻ biến thái lập dị, nhưng cô cũng không khác a, chỉ là giấu rất kín.

Để đảm bảo công bằng, buổi thử vai diễn ra công khai trước mặt mọi người. Song Ngư nhận ra tố chất trong người Song Tử. Cô ấy không lo lắng, ngược lại tâm không màng thắng thua, rất trong trẻo.

Trước Song Tử là tám người thử vai Linh Lan, ngoại trừ Tử Linh, những người còn lại đều diễn xuất không được thoải mái. Mấy vị giám khảo mặt không vui, vài thí sinh còn bị chỉ trích rất nặng nề. Sư Tử điềm tĩnh, hầu như không phát biểu, chỉ thỉnh thoảng quay sang nói với giám khảo kế bên gì đó. Anh ta đặc biệt không giống những người khác, Song Ngư để ý, chỉ trong hai phút đầu tiên, anh ta đã bắt đầu đánh nhận xét trong khi những giám khảo còn lại thì đến khi kết thúc.

Phần diễn của Song Tử cuối cùng, mặt các vị giám khảo đến giờ phút này đều xám xịt. Hứng khởi của họ so với ban đầu đã giảm không ít. Song Tử diễn trích đoạn Linh Lan khóc khi Đằng Phong đã rời đi.

Sử Tử nhàm chán bó tay trước ngực, lơ đãng nhìn cô gái trước mặt, từ tốn đánh giá : khuôn mặt thanh tú, mang chút gì đó ngây thơ, nhân hậu, cũng khá tương đồng với cô gái nông thôn Linh Lan. Khi cô gái này bước lên, trong anh thoáng chút thích thú, không giống những người khác, có thể nhìn thấy sự lo lắng trên khuôn mặt cô ta là hoàn toàn không, ánh mắt mang chút gì đó hoang dại, như con ngựa hoang tung phi trên đồng cỏ, không gò bó, không vướng bận, tự do tự tại. Thật sự khiến người khác một thoáng rời khỏi tấp nập, ồn ả.

Song Tử quả thật xem sân khấu là đồng cỏ, bản thân chính là con ngựa háo hức tung bay. Trọn vẹn đẩy bản thân vào mạch truyện, cô cảm tưởng mình chính là Linh Lan, cảm nhận sâu sắc được sự đau đớn mất mát của Linh Lan. Sự đau đớn dằn xé của cô gái câm không thể biểu đạt bằng lời nhưng lại khơi bày hết trong ánh mắt bi thương. Cả hội trường như nín thở bởi màn biểu diễn của Song Tử. Nét mặt của ban giám khảo cũng dãn ra. Song Ngư thấy Sư Tử vẫn chưa hề đặt bút ghi đánh giá, ánh mắt rất chuyên tâm vào Song Tử, thỉnh thoảng đôi mày còn nhíu nhíu lại.

Buổi thử vai của Song Tử vừa kết thúc bằng tràng pháo tay thì Sư Tử đã bật dậy đi đến chỗ cô. Âm thanh bên dưới hội trường ồ lên. Mấy vị giám khảo có chút lạ lẫm, xoay sang thì thầm bàn tán với nhau, Song Ngư mỉm một nụ cười đầy thoả mãn, quả là đặt hi vọng không nhầm chỗ.

Song Tử thoáng ngạc nhiên nhưng lập tức loại bỏ, Sư Tử trước mặt cô cao cao tại thượng, cô thậm chí nghe được rất rõ ràng hương nước hoa thanh mát trên người anh ta. Có dịp nhìn tài tử ở một cự li gần như thế này, Song Tử dù sao cũng chỉ là nữ nhi tầm thường cảm thán "Quả thực bút mực không thể nào tả xiết". Sử Tử bỏ mặc ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Song Tử, ấn đường xuất hiện ba nếp nhăn, âm giọng trầm mặc :

- Hỉ nộ ái ố. Cô diễn đoạn Linh Lan cầm tay Đằng Phong lần đầu tiên tôi xem.

Song Tử có chút ngơ ra. Thực tại vẫn không tin được một người tiếng tăm như Sư Tử lại ở trước mặt và đưa cho cô một yêu cầu như vậy. Nhất thời cô vẫn trưng bày bộ mặt vô tự lự. Sư Tử nhìn đôi mắt khẽ chớp ba cái của cô, trong lòng thầm nghĩ, cô ta cho cùng vẫn là bị nhan sắc của mình làm đực ra, cuối cùng ho khan một cái. Song Tử chớp mắt tỉnh lại đã thấy bàn tay to lớn, rắn rỏi của Sử Tử ngay trước mặt :

- Nào, Đằng Phong bây giờ ở trước mặt cô.

Song Tử nhìn xuống Song Ngư dưới hội trường và nhận được cái gật đầu combo nụ cười gian xảo. Lấy lại tinh thần, Song Tử đan từng ngon tay thon nhỏ vào bàn tay to lớn của Sư Tử, cảm giác nóng ấm lập tức truyền đến, đích xác là cái nắm tay trai gái mà Song Tử lẫn Linh Lan chưa một lần chạm phải. Quả thật cảm giác trở nên nhỏ bé trước Sư Tử khiến tim Song Tử một chốc như cái chuông nhỏ khẽ rung lên. Một luồng điện tần số nhỏ chạy dọc qua người cô, nhưng cô giấu nó rất kĩ.

Suốt thời thanh xuân, Song Tử cuối cùng vẫn không biết cảm giác trai gái thật sự là gì. Ngoài thời gian đi học, cô hầu như dành toàn bộ thời gian cho việc nấu ăn, pha chế. Cô từng làm việc cho một quá bar nhỏ ở Bottos, những kinh nghiệm mà cô học được từ nơi đó đều đặt toàn tâm cho Iris. Nhân Mã thường hỏi "Chị vì sao không làm đầu bếp hay đại loại mà lại thích làm diễn viên?". Tới tận bây giờ cô vẫn không có một đáp án chính xác cho nó, chắc là do duyên phận chăng? Song Tử giấu giếm ý cười, cảm xúc hiện tại của cô, suy cho cùng không khác đứa trẻ có được bộ đồ mới là mấy.

Sư Tử để ý toàn bộ sự chuyển biến cảm xúc trên mặt Song Tử, dĩ nhiên không bỏ qua lay động trong con ngươi đen láy kia. Nếu nhìn bằng con mắt tầm thường, cô ta quả diễn xuất rất tốt. Nhưng hắn ở trong thế giới hào nhoáng này bao lâu? Hắn có được hào quang như ngày hôm nay, không phải ngày một ngày hai, càng không phải dùng gương mặt thách thức thị giác này mà có được. Hắn thừa biết có vài suy nghĩ vớ vẩn đang lãng vãng trong đầu cô gái kia. Nhưng không sao, so với đám người dùng tiền làm giày để bước đi thì cô ta thực sự có thể dùng được.

Lần đầu tất cả mọi người được nhìn thấy một Sư Tử tận tâm trong vai trò giám khảo như vậy, lại được thưởng thức màn biểu diễn hết sức có tâm của Song Tử, ai cũng hào hứng. Riêng Tử Linh, ngay khi Sư Tử đứng lên lòng cô đã tràn đầy ghen ghét. Cô cố gắng bao lâu lại chưa một lần được Sư Tử chú ý, một con nhỏ ở đâu chui ra nhất thời lại khiến anh ấy bận tâm, quả đáng ghét. Thời điểm Sư Tử tuyên bố Song Tử sẽ đảm nhiệm vai nữ chính, nắm tay Tử Linh siết chặt, ánh nhìn Song Tử bỗng chốc trở thành cái hố sâu đen đúa, vành môi nhanh chóng vẽ một đường cong tà mị. Cô gái đi bên cạnh nhất thời bị cảm xúc kia làm cho thất hồn, rùng mình một cái.

Sư Tử tuyên bố một câu chắc nịch rồi rời hội trường ngay lập tức, buổi thử vai phụ hoàn toàn không tham gia. Cả Song Ngư lẫn Song Tử đều vui mừng vì đã nhận được vai diễn mà mình mong muốn. Trước khi rời đi, Song Tử nhìn thấy Tử Linh nhìn mình, ánh mắt tràn ngập những điều không hay ho. Nhưng so với việc lo sợ bởi những gì Song Ngư nói thì mỉm cười một cái có phải tốt hơn không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net