Chương 35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

| 17.07.2022 |

Song Tử sau khi thử hết đống quần áo có trong tủ của mình thì cuối cùng cũng chọn được một bộ đồ ưng ý: áo thun kết hợp với chân váy chữ A, thêm chiếc xược tóc làm điểm nhấn.

Xoay xoay vài vòng trước gương thấy mọi thứ đều ổn. Song Tử kéo chiếc ghế ngồi vào bàn học, giở cây son ra quệt lại vài đường. Rất xinh đẹp. Ngắm nghía một hồi, chợt ánh mắt của cô gái lại dán vào tờ giấy ghi chú trước bàn học một hồi lâu.

Nhìn tờ giấy ghi chú rồi nhìn lại hai tấm vé trên tay, Song Tử rơi vào trầm tư. Các luồng suy nghĩ liên tục ập tới khiến não bộ phải hoạt động hết công suất.

...

Bạch Dương vừa giao hết số bánh thì trời cũng xẩm tối. Hôm nay đa số đều là khách quen nên mua nhiều, đã vậy còn boa thêm cho cậu kha khá. Bạch Dương tâm trạng vô cùng tốt, vừa đi vừa uống nước đậu ngon lành.

Nhà Bạch Dương gắn bó với tiệm bánh tính đến nay đã ba đời. Nào là bánh mì, bánh bao, bánh rán, bánh khoai, ngô luộc... đủ cả. Thường các buổi được nghỉ học, cậu sẽ phụ giúp ba mẹ đi ship bánh cho khách quanh thị trấn.

Bạch Dương không về nhà mà đi thẳng xe ra cửa tiệm. Tiệm nhỏ nhưng khách khá đông, giờ cao điểm lúc nào cũng chật kín chỗ ngồi. Bắt đầu từ kì hai lớp mười hai, ba mẹ lo cho cậu ôn thi vất vả nên không cho cậu đến tiệm phụ, cũng thi thoảng mới cho đi ship hàng. Bạch Dương khá bất mãn về điều này vì tiệm mở đến tận 11-12 giờ đêm, cậu lo cho ba mẹ nên vẫn muốn đến phụ một lát rồi mới về.

" Ồ, Bạch Dương! " Vừa thấy Bạch Dương bước vào cửa, cô gái nọ đã vui vẻ cười tươi chào.

" Cậu làm gì ở đây, Song Tử? " Bạch Dương nhìn cô bạn từ đầu đến chân đầy thắc mắc: người mặc tạp dề, tay bưng chồng đĩa, vài gọi mồ hôi lấm tấm trên trán.

" Tôi làm thêm, không được sao? " Song Tử đầy nghiêm túc trả lời. Song đi vào trong bếp để chồng đĩa bẩn vào bồn rửa.

"Cậu nghĩ tôi dễ bị lừa vậy sao? " Bạch Dương đương nhiên không thể tin được những lời cô bạn nói. Nào có một người đi làm việc chân tay mà lại mặc váy, đeo xược, tết tóc như thế kia. Cậu quyết định đi theo cô dò hỏi.

" Con bé nói sẽ làm thay việc cho con ngày hôm nay. " Mẹ của Bạch Dương ngó vào gian bếp trả lời thắc mắc của cậu con trai.

" Tại sao phải làm vậy? " Bạch Dương kéo tay Song Tử, ngăn không cho cô rửa tiếp những chiếc đĩa trong trong bồn.

" Nếu tôi làm thay cậu thì cậu sẽ được về sớm đi chơi với tôi. " Song Tử nháy mắt, giật tay mình ra khỏi tay của Bạch Dương, vui vẻ xả nước tiếp tục rửa đống bát đĩa.

" Đi chơi? Chúng ta có hẹn sao? "

" Trước đó thì không nhưng bây giờ thì có. "

" Thôi, mau ra ngoài đi để tôi làm! " Bạch Dương lấy chiếc tạp dề vắt cạnh đó mặc vào, xỏ thêm đôi găng tay rồi kéo Song Tử sang một bên để mình làm.

" Này, bình thường cậu đã phụ đạo giúp tôi rất nhiều. Tôi rất cảm kích nên mới muốn làm gì đó cho cậu. Nếu không cho tôi giúp, tôi sẽ thấy rất áy náy đó. " Song Tử chầm chậm giải thích, bao nhiêu sự chân thành đều hiện lên trong ánh mắt.

Bạch Dương không nói gì, chỉ im lặng rửa bát. Song Tử đứng bên cạnh tráng lại bát đĩa giúp cậu. Hai người không nói thêm câu gì, chỉ chăm chú vào công việc của mình nên chẳng mấy đã xong.

" Hai đứa nghỉ tay ăn chút gì đi. " Mẹ của Bạch Dương ngó vào trong bếp, vẫy tay ý gọi hai người bọn họ ra quầy.

Hôm nay thấy cô bé Song Tử ra cửa tiệm đề nghị làm chút việc để trả ơn Bạch Dương bấy lâu nay đã giúp cô tiến bộ hơn trong môn Tiếng Anh. Mẹ Bạch Dương tuy đã nhất quyết từ chối vì bạn bè giúp nhau là chuyện thường tình nhưng Song Tử nhanh tay nhanh mắt đã lao vào dọn dẹp bàn ăn cho khách. Mẹ cậu bạn cũng phải thở dài chịu thua sự nhiệt tình ấy.

" Ngon quá đi ạ! " Song Tử vừa nuốt miếng bánh bao đầy ụ nhân liền giơ ngón trỏ về phía mẹ Bạch Dương mà cảm thán.

Cô chạy đến đây là lúc sáu giờ, cũng chưa kịp ăn uống gì. Làm việc cật lực nên quên luôn là cái bụng mình đang đói. Mẹ cô mà biết kiểu gì cũng nói đểu con gái nguyên cả ngày cho mà xem. Ở nhà thì cái phòng bừa bộn, bàn học thì lúc nào cũng ngập trong đống giấy tờ, bánh kẹo. Thế mà làm việc cho người ta thì nhanh lắm.

" Thôi cũng muộn rồi, hai đứa mau về đi. Còn lại để cô chú lo. " Ba của Bạch Dương đứa bên cạnh xoa đầu cậu con trai: " Chú thay mặt Bạch Dương hôm nay cảm ơn cháu nhé. "

" Dạ, không có gì. " Tôi xua tay cười cười nói nói: " Nếu được thì cô chú cho cháu mượn bạn Bạch Dương một chút không? "

" Tặng cháu luôn cũng được. " Ba cậu cười khà khà vô vai hai đứa vẻ khoái chí lắm. Bình thường thấy Bạch Dương ít nói lại có chút lầm lì còn tưởng cậu không có bạn bè. Ai ngờ cũng có ngày lại quen được một cô gái dễ thương lại hoạt bát nhanh nhẹn. Xem ra thằng bé cũng không đến nỗi nào.

Sau khi chào tạm biệt ba mẹ của Bạch Dương thì Song Tử cũng kéo cậu bạn đi cùng mình. Hai người dắt xe dọc con phố nhỏ lấp lánh ánh đèn đường. Song Tử vẻ mặt vui vẻ thấy rõ, vừa đi vừa nhìn ngắm hai bên đường với những cửa tiệm sáng trưng và đông đúc.

" Cậu tính dắt tôi đi đâu vậy? " Bạch Dương nhìn cô bạn đầy thắc mắc. Bỗng dưng nói muốn ' mượn ' cậu một chút mà không nói rõ ràng khiến Bạch Dương có chút tò mò.

" Chúng ta đến nơi rồi. " Song Tử nháy mắt tinh nghịch với Bạch Dương, một tay giữ xe, một tay chỉ về chiếc cổng phía trước.

Trước mặt hai người chính là một công viên nhỏ. Nơi đây chủ yếu để mọi người đi tập thể dục nên dù ngày hay đêm đều rất mát mẻ. Song Tử và Bạch Dương cùng dắt xe vào, tìm một chiếc ghế gỗ cạnh hồ nước để dừng chân.

" Chờ một chút, tôi sẽ quay lại liền. " Song Tử vừa dựng chân chống xe đạp xuống liền nhắc nhở Bạch Dương ngồi đợi mình rồi nhanh chân chạy đi mất.

Bạch Dương chưa kịp ho he câu gì mà đã bị bỏ lại một mình. Cậu bất lực ngồi xuống ghế, hai tay khoanh trước ngực, người ngả về phía sau. Ánh đèn mờ ảo soi lên gương mặt để những đường nét góc cạnh hiện lên mập mờ mà cuốn hút. Từ khi cắt tóc, gương mặt của Bạch Dương thanh thoát hẳn, có thể nói là nhìn rất ngầu, chỉ cần cậu cau mày một cái là tố chất giang hồ đã hiện ngay trên gương mặt.

Bạch Dương vừa chợp mắt không lâu thì đã bị đánh thức bởi hành động nhanh gọn của cô bạn Song Tử. Còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra, thứ cậu thấy ngay trước mắt lúc là là Song Tử cầm trên tay một chiếc bánh kem đầy nến đang hát:

" Happy birthday to you

Happy birthday to you
Happy birthday!  Happy birthday!
Happy birthday to you! "

Những cây nến sáng lung linh nhưng không thể làm mờ đi gương mặt đầy niềm vui của Song Tử. Cô nàng nở một nụ cười thật tươi, đôi mắt híp lại vô cùng đáng yêu, từ từ đưa bánh về phía cậu bạn còn đang ngơ ngác. Có lẽ Bạch Dương vì bất ngờ nên nhất thời chưa có phản ứng. Hoặc là cậu bạn đang bị hút hồn bởi nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai.

Bạch Dương im lặng, nhìn Song Tử không một cái chớp mắt.

" Mau ước đi, Bạch Dương. "

Sau câu nói của Song Tử, Bạch Dương mới giật mình đá mắt xuống chiếc bánh kem trên tay cô bạn. Là bánh kem dâu tây, vị sữa dâu cũng rất thơm, có cả mứt dâu phủ lên bánh. Chính là hương vị Bạch Dương yêu thích.

Bạch Dương rất ít khi bày tỏ sở thích của mình với ai. Đúng hơn là chưa từng kể về sở thích của mình. Song Tử đã phải vận dụng hết công suất của não bộ để phán đoán hương vị yêu thích của cậu bạn. Bình thường, mỗi khi Bạch Dương phụ đạo cho cô thì Song Tử luôn mang kẹo cho cậu. Giữa socola, sữa và dâu thì lần nào Bạch Dương cũng chỉ chọn vị dâu. Tuy chỉ là một căn cứ nhỏ nhưng lần này Song Tử quyết đặt hết kì vọng vào nó, mua ngoài tiệm một chiếc bánh kem đậm vị dâu để dành tặng sinh nhật Bạch Dương.

" Song Tử thật phiền phức! " Nói rồi Bạch Dương liền thổi nến trong sự ngỡ ngàng của cô bạn.

" Tôi bảo cậu ước cơ mà. Bạch Dương đúng là đồ ngốc! " Song Tử bĩu môi phụng phịu tỏ ý không bằng lòng. Cả năm mới đến sinh nhật một lần mà cậu bạn lại lãng phí điều ước. Đã vậy còn chê cô phiền phức. Thật đáng ghét!

" Tôi không tin mấy cái đó đâu. " Bạch Dương nhìn chiếc bánh rồi khẽ cười: " Dù sao cũng cảm ơn cậu nhiều. "

" Xì, tôi dỗi nha. Ai bảo cậu nói tôi phiền phức!? " Song Tử bĩu môi, giữ chiếc bánh về mình.

" Vậy cậu muốn tôi làm gì để chuộc lỗi đây? " Bỗng nhiên Bạch Dương rướn người về phía Song Tử. Đôi mi cong dài đang chĩa về gương mặt ngây ngô của cô gái.

" Phạt cậu ăn hết cái bánh này rồi còn đưa tôi về nữa. " Song Tử vấp phải ánh mắt của Bạch Dương ở khoảng cách gần liền ngại ngùng đến nóng ran hai bên má. Sẵn chiếc bánh trong tay, cô liền dúi cho Bạch Dương để cậu thu lại gương mặt bad boy ấy.

Bạch Dương cười trừ, cầm chiếc bánh kem, dùng tay nhúp lấy trái dâu tây căng mọng đưa cho Song Tử bên cạnh.

" Cảm ơn. "

" Cùng ăn đi. Bánh ngon lắm. "

" Đương nhiên! Song Tử này chọn thì cái gì chả ngon. " Song Tử tự hào vỗ ngực cười hớn hở. Dù sao cũng mất cả nửa tiếng chọn đi chọn lại ở tiệm. May mà Bạch Dương thích nó. Mà nếu cậu bạn không thích thì cô cũng bắt ăn bằng hết mới thôi.

Bạch Dương cũng chỉ biết cười nhìn Song Tử đang tự cao tự đại kể về hành trình chọn bánh gian nan của mình. Thì ra cô bạn rất biết quan sát và để ý đến mọi người xung quanh. Biết cậu thích vị dâu, nhớ sinh nhật của cậu. Cô gái ngày thường phiền phức, luôn hỏi cậu những câu ngớ ngẩn thật ra lại đáng yêu vô cùng.

Dưới ánh đèn, cô gái kể chuyện, chàng trai ngồi cười. Có thể là vì câu chuyện, hoặc là vì người kể chuyện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net