Chương 9: Những ngày cuối hè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau...
- Song Tử! Cậu nướng khét rồi đó
- Ưm...5 phút nữa thôi...
- Cứ thử đi tớ cho đống truyện của cậu thăng hết đó
- Á... Đừng...
Song nhi bật dậy người khỏi chiếc chăn ấm áp
- Hì! Cậu chẳng thay đổi j!!
- Sư...
- ....
Sư ngao ngán nhìn cái cảnh tượng qen thuộc của cô bạn thuở nhỏ mà bật cười
- Cười j?
Song vò lấy cái đầu rối mù rồi uể oải bước ra khỏi giường
****
- Hế? Sư Tử hôm nay ăn nhầm thứ j s? - Bảo Bình ngạc nhiên
- Đừng nhìn e! E cũng như a...
- Đừng nói 2 người đó...

- Có thể...
- Em...em...ko nhường Song nhi cho tên đó đâu
Bạch Dương ngồi cạnh chợt lên tiếng, cô cảm thấy khó chịu đứng phắt lên bước tới chỗ Sư
- Cậu...cậu có ý đồ j với Song Tử của tôi...
- Của cậu?
Khóe mắt anh giật giật miệng khẽ nhếch lên
- Tất nhiên
- Là của tôi
- Ồ....
Mấy chục con mắt dồn về phía chàng Sư kinh ngạc thì bé Song bước ra cốc cho chàng 1 cái đau điếng rồi ném cho mọi người cái ánh mắt:"Mọi người tiếp tục công việc của mình đi"
- Song Tử chuyện này là s?
- Là v chứ s? Tôi với Tử nhi còn có cuộc hẹn tối nay nữa đấy
Sư nhìn Song rồi ra hiệu"diễn sâu đi"
- Cậu...rốt cuộc cậu đã uy hiếp gì Song Tử của tôi
- Chẳng j hết đúng ko Tử nhi?
- Ừ- "bất lực"
- Tôi ko cho ko cho nhất định là có
- S? V cô đi thay cậu ấy nhé!
- Thì...
- V đừng ý kiến nhé
- Đi thì đi sợ j
- 😑😑😑 "mắc câu dễ v trời"
- Ok! 6h tối nay!
Sư quay lưng đi cười đắc thắng
******
  Trong phòng của Bảo-Thiên~ Âm khí sát khí tỏa ra hừng hực từ trong góc tường làm cho Bảo Bình vừa bước vào đã xén ngột thở "hình như có j đó ko ổn"
- Thiên Bình
- ....
- Song nhi vs Sư ko có j đâu!
- ...
- Đã phải thay đổi bao nhiêu lâu mà giờ bỏ cuộc vậy s?
- Ai nói bỏ chứ
- Chờ có câu này
Bảo Bình bước lại gần đập vào lưng Thiên 1 cái đau điếng sau đó nở nụ cười quỷ dị với một ý tưởng mới lạ
Tối hôm đó...
- Song Tử....
- Chúc cậu đi chơi vui vẻ
- Cậu vô tình quá tớ phải theo ác ma là vì cậu mà
- Ây dà.... Tại cậu đồng ý mà :)))
- Cậu cấu kết với hắn à?
- Đi ăn tối thôi mà
- Híc...
- Dẫn cô đi ăn mà tôi bị nguyền dữ vầy luôn hả?- Sư bước ra khỏi phòng với bộ đồ lịch lãm
- Hay cho Song Tử đi với
- Không sợ tôi đánh lẻ với cậu ấy à?
- Chẳng phải 2 người cấu kết với nhau à
- Tiếc ghê nha! Tớ có hẹn rồi!
Cừu đáng thương chưa kịp nói j thì đã bị Sư kéo đi ko thương tiếc~ Song vẫy chào rồi quay người chui về phòng hưởng thụ cái yên bình hiếm có với chiếc"sì-mát-phôn" thân yêu nhưng chưa được bao lâu thì tiếng chuông điện thoại vang lên
- Hai có chuyện rồi chị đến đây mau lên! - Yết gọi đến với vẻ hốt hoảng***
  -------------- Hết chương 9--------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC