Chương 3: Trong khẩn cấp có cao sang, trong thanh nhàn có kiêu kì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Hoàn thành nhiệm vụ. Xử Nữ vui vẻ đá gót chân quay người bước đi ra khỏi phòng mà không hề hay biết rằng luôn có một ánh mắt đã luôn dõi theo từng hành động của cô.

...Tại phòng giám đốc của khách sạn...

[Tài khoản của quý khách phát sinh tăng 500 đôla]

-Chị à tiền đã đến tài khoản rồi nhé. Trên căn phòng hoa lệ nhất với ba mặt gương ở tầng cao nhất của khách sạn Un hôtel pour les solitaires bà chủ Kim Ngưu đang không ngừng cười vì nhìn thấy số tài khoản của mình bất quá đã vượt qua 15 con số mà miệng vẫn không thể khép lại.Thật sự tiền có sức mạnh quá lớn mà.

-Quản lí Tô đâu? Tô Mộc Cự Giải em ĐÂU RỒI?

Kim Ngưu là 1 phụ nữ thoạt nhìn thì có vẻ mới hai mươi nhưng cô nay đã được 77490 năm tuổi rồi, là người đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống đã cô luyện cho cô 1 thần thái kiêu kì trong mọi tình huống hay nói thẳng ra là kiêu ngạo, thân cô thế cô, một thân một mình tạo dựng nên khách sạn này nên cô thật sự rất biết cách đổ tiền vào trong những trang sức , phụ kiện, áo quần từ các thương hiệu lớn nhỏ nên bây giờ khách sạn này sợ là thiếu điều phá sản luôn rồi. Theo trích nguyên văn lời của Thiên Bình: con người giám đốc, trong khẩn cấp có cao sang, trong thanh nhàn có kiêu kì.

-Em đây,em đây. Cự Giải vội vàng chạy vào,cô thật sự rất sợ Kim Ngưu .Lời đồn về vị giám đốc Kim Ngưu bay cao bay xa và thật sự rất lẫy lừng xứng danh mang tên Ngưu lão bà, làm sao mà cô có thể không biết hậu quả khi làm bà chủ họ Bất này tức giận.

- Nó đâu? Trước câu hỏi cụt ngũn như thế này "Cua nướng" không đáp chỉ đổ 10 viên kim cương có trọng lượng mỗi viên là 100 carat lên bàn. "Bò vô tâm" không nói gì chỉ chép miệng gật đầu thỏa mãn. 

Hôm nay là một ngày quá tốt, thật không thể tin nỗi hôm này lại có hai lần tiền như miếng bánh bao nhân thịt tươi ngon từ trên trời rớt xuống thế này!

-Cho phép mở hầm rượu , khai tiệc. Miệng vẫn nói trong khi tay vẫn mân mê những viên kim cương.Nhưng.. thế quái nào cô chỉ được giữ có 2 viên. Đúng là đời đâu phải là mơ, đời đâu phải giấc mơ.Nỗi niềm này ai thấu cho cô đây.Mỗi khi nhớ lại lời của Cự Giải nói là cô lại muốn đốt nhà.

-Giám đốc à, một viên để để dành cho những khoản tiền như đóng thuế,tiền thuê mặt bằng,lương tháng cho nhân viên.Bốn viên là để tu sửa và suy trì khách sạn.Ba viên còn lại chúng ta còn phải dùng để trả nợ nữa.

"RẦM"

Cái bàn tội nghiệp oanh oanh liệt liệt đã bị Kim Ngưu không khoan nhượng mà đập gãy làm đôi.Cô hận, cô hận không thể trút giận lên Cựu Giải hay bất cứ thứ gì khác vì xung quanh cô toàn là đồ thật sự rất đắc tiền.Không phải là Kim Ngưu không thể làm gì Cự Giải được mà là không được phép làm gì với sứ giả của thần thương mại,kẻ trộm,khách du lịch,thể thao,lái buôn,vận động viên và biên giới.Hơn nữa Cự Giải cũng là người thân đầu tiên của cô...

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay đâu phải ca trực của cô .Nhưng cô nàng bất đắc dĩ phải là thay cho con Bảo Bình ham chơi.Thiên Bình đường đường là quốc bảo của ngành thiết kế thời trang đó chứ nào phải chuyên viên tiếp tân mà sao lại bắt cô phải đứng trơ trọi 1 mình ở quầy tiếp tân như vậy chứ.Thiên Bình hận không thể rèn sắt thành thép thiếu điều muốn bùng nổ thành siêu tân tinh mới trong vũ trụ. Trời hôm nay lại mưa,cái thời tiết mà cô ghét nhất.Nhưng thế quái mà lại là lúc mà những hồn ma bước vào nhiều nhất, cô không thể cứ để như vậy mà đi được.Cô hận tại sao hồn ma cứ vào đêm là đến nhiều có khi còn có cả họ hàng đến chung luôn ấy chứ.Khuôn mặt kiều diễm, cặp mày lá liễu tuy xinh đẹp nhưng lại bị cô hành hạ đến muốn biểu tình.Đầu cô nặng trĩu khẽ dựa vào bàn , mắt cô nhắm lại như tự an tủi cho mình cô lẩm bẩm:

-Mình chỉ chợp mắt chút xíu thôi.

"keeng,keeng"

Lúc đó, có 1 hồn ma đột nhiên đẩy cửa bước vào.Đầu của vị khách này đã hai màu tóc muối tiêu trộn lẫn,vận bộ quân phục xanh lục đậm trên bả vai còn được mang cấp hiệu đại úy Lục quân tuy đã bước qua tuổi 55,ở khóe mắt đã đầy những vết chân chim nhưng vẫn không thể che đấu được ánh mắt giảo loạt cáo già Có vẻ như y đã tốn rất nhiều công sức và thủ đoạn để có thể theo lên vị trí đại úy này.Kim Trọng Bình nhẹ nhàng bước đến quầy lấy bừa 1 chiếc chìa khóa rồi đi thẳng lên phòng.

- Un hôtel pour les solitaires ? Hắn lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net