CHAP 8-Quá khứ của Thiên Yết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12 năm trước...

Yết có quen 1 cô bé...

Và cô ấy nói có thể gọi cô là  "Cua con"...

Yết đồng ý...

Họ đã chơi rất vui vẻ với nhau trong suốt 3 tháng hè...

Yết tặng cô 1 chiếc vòng nhân dịp sinh nhật...Cô cười-1 nụ cười hồn nhiên, không chút giả tạo...

Và lúc đó Yết nhận ra 1 điều...

Ngày ôm sau cậu đã đứng trước cửa nhà cô bé, trên tay cầm 1 bó hoa oải hương-loại hoa mà cô thích nhất...chờ suốt nửa ngày, chỉ để nói cho cô biết...cậu rất thích cô!...

Thiên Yết thấy lạ tại sao cô bé mà cậu hằng nhớ mong không muốn gặp mặt cậu...

Cậu lo có chuyện gì không hay đã xảy ra...

Cậu đến để hỏi bác hàng xóm, và bác bảo rằng...

Hôm qua, nhà của cô bé đã bị 1 băng nhóm sát thủ đến cướp phá...Ba mẹ của cô đều đã chết...Còn cô...vẫn chưa thấy tung tích đâu...

Bó hoa trên tay cậu rơi xuống...

Yết đã sụy sụp hoàn toàn

Trái tim cậu như bị ai bóp nghẹn lại...

Cậu đau lắm! Đau vì cậu không thể nhìn thấy khuôn mặt hồn nhiên ấy nữa, đau vì cậu...đã không thể bảo vệ được cô!

Nhưng cậu vẫn không từ bỏ...từ bỏ vào niềm hi vọng nhỏ nhoi sẽ có thể gặp lại cô ở 1 nơi xa xôi nào đó...

Và cậu vẫn giữ vững niềm tin ấy cho đến tận bây giờ...

3 năm sau cái ngày đầy đau thương ấy

Ba mẹ Yết ly dị...

Người phụ nữ mà cậu luôn kính trọng...đã thắt cổ tự tử...

Còn ba cậu...đã lấy về kẻ đã gây ra chuyện này!

Yết hận người đàn bà ấy, hận lắm, hận vì bà ta đã cướp đi người mẹ đã dứt ruột sinh ra cậu...

1 năm sau...

Bà ta hạ sinh 5 đứa bé kháu khỉnh-tất cả đều là con trai

Yết đã luôn căm ghét chúng-những đứa em mang 1 nửa dòng máu của cậu

Và hôm qua...

Yết đã gặp lại...cũng mái tóc trắng sữa...cũng đôi mắt Rubi hồng đỏ...chỉ khác là...nét mặt ấy...sao lại khác thế?...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net