Chap 27: Yến tiệc Cố gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 27: Yến Tiệc Cố Gia.

Nhân mã sáng hôm sau.

“Reng—”

Nhân mã đang nằm ngủ ngon lành, cô cau mày quơ quơ tay tìm điện thoại. Cô hé mắt ra nhìn người gọi —— Cố gia.

Cố gia?

Nhân mã có hơi phản ứng chậm một chút, cô cau mày, đầu não đi kiểm tra cốt truyện. Nhân mã ngay lập tức thanh tĩnh cô trầm mặc.

Cố gia gọi cô có chuyện gì?

Nhân mã không rõ, cô bắt máy: “Alo?”

Một giọng già nua nhưng đầy uy nghiêm vang lên: “Nhân mã tiểu thư, tối nay cô rảnh không?”

“Rảnh. Cố lão gia, ngài hỏi chuyện này làm gì?”

“Ta muốn mời cô tham gia yến tiệc của Cố gia.” Giọng nói uy nghiêm nhưng lại mang theo vài phần hoà ái dễ gần.

Nhân mã ngáp một cái, cô nhớ hình như Kim ngưu và Xử nữ cũng có tham gia, nhưng hình như sẽ xảy ra sự việc gì đó liên quan đến Cự giải.

Lát nữa hỏi bọn họ vậy...

“Được.” Nhân mã đáp ứng, sau đó cô quăng điện thoại sang một bên, ngồi dậy nhìn xung quanh, cô nghiêng đầu nhìn hai thiếu nữ ngủ bên cạnh mình.

Song ngư và Bảo bình ngủ say như chết, cô ôm mặt mình nhìn sắc trời chỉ mới 5 giờ sáng.....

Mẹ nó Cố lão gia không thể thông báo muộn hơn một chút được à!!

Sở gia.

Kim ngưu bây giờ đang đấu tranh nên nấu cái gì trong phòng bếp, còn Xử nữ thì ngồi ở bàn ăn, tiếp tục công việc của bản thân.

Xử nữ: “Vậy.... Lát nữa cậu sẽ mặc cái gì tới Cố gia?”

“Hừm, quản gia sẽ xử lý về lễ phục, nhưng mà....” Kim ngưu bỗng dưng trầm mặc.

Xử nữ giống như hiểu Kim ngưu đang nghĩ gì, cô nâng ly trà lên nhấp một miếng, sau đó lãnh đạm nói: “Trong bữa tiệc sẽ không thiếu nữ chính xuất hiện, chúng ta và bọn họ coi như nước sông không phạm nước giếng.”

“Haizz.... Trong tiểu thuyết chúng ta chỉ biết nữ chính luôn là loại người bạch liên hoa, lục trà kỹ nữ. Sau khi tiếp xúc, bọn họ cũng rất tâm cơ, chúng ta nên cẩn thận.”

Kim ngưu cau mày: “Nếu là một người thường bỗng dưng xuyên vào một nơi xa lạ không quen biết, thì sẽ không giỏi tiếp thu bình tĩnh như chúng ta.”

“............”

Xử nữ rũ mắt xuống, cô nhìn Kim ngưu bưng đồ ăn ra, sau đó bình tĩnh nói: “Chúng ta sẽ không ở nơi này mãi đâu.”

Kim ngưu sửng sốt, cô khẽ cười, rồi dùng bữa.

“Việc cậu muốn làm công ty thế nào rồi?”

“Ừ.... Vẫn đang trong giai đoạn tiến hành.” Xử nữ day mi tâm.

Kim ngưu: “Nếu thiếu tiền, bọn tôi cho~”

Xử nữ không rõ ý vị nheo mắt: “....... Cậu muốn bao nuôi tôi.”

Kim ngưu trịnh trọng nói: “Không phải, bao nuôi là chưa đủ, tớ muốn cậu làm con tớ.”

Xử nữ: “............”

Não bị chập mạch?

Cự giải bên kia hơi bực bội.

Cô đang ở chỗ nam chính Thiên bình ngồi trên ghế sô pha, xung quanh trang trí rất ấm áp như tính tình của hắn, mọi thứ đều sạch sẽ gọn gàng, ngoài ban công trồng mấy chậu hoa hồng xinh đẹp dễ thương.

Thiên bình chuyển ra khỏi Cố gia, mua một căn hộ chung cư cao cấp ở, hắn cũng không thuê người giúp việc, tất tần tật đều tự lo hết.

Cự giải cũng hơi ngạc nhiên, bởi vì một thiếu gia giàu sang đứng thứ tư trong mười đại gia tộc, lại biết nấu ăn quét dọn..... Không giống thiếu gia cho lắm.

Anh khí chất trên người trời sinh là ôn nhu trầm ổn như ánh mặt trời, không giống khí chất cao ngạo của một thiếu gia nhà giàu quyền to.

Cự giải rũ mắt xuống, đồng thời trong lòng cũng có chút hảo cảm Thiên bình.

“Em uống chút đi cho mát.”

Thiên bình từ nhà bếp đi ra, cầm dĩa trái cây được cắt ra bày biện trên dĩa, và một ly nước trái cây. Cự giải sáng mắt lên, cô cười yếu ớt.

“Cảm ơn anh.”

Cự giải nhận lấy uống một ngụm, sau đó không vòng vo mà vào thẳng vấn đề: “Có chuyện gì mà anh gọi tôi vậy?”

Thiên bình lau tay, giả ho một cái, “Thật ra tôi cũng không muốn làm phiền em, chỉ là.... Lão gia đưa cho em một bộ lễ phục do chính nhà thiết kế Cố gia làm.”

“Hả?” Cự giải có chút ngốc ra, cô khụ một tiếng cau mày: “Cái này.... Anh gửi lời cảm ơn tới Cố lão gia giúp tôi.”

“Ừm.”

Thiên bình tìm đề tài nói chuyện, “Việc em muốn đi quay Game Show, em chắc là em muốn làm chứ?”

Cự giải: “Ân.”

“Em không còn sợ tiếp xúc với người lạ nữa rồi?”

“Ân.”

Thiên bình nhìn thiếu nữ trước mặt, anh cẩn trọng đánh giá cô, cô thật sự có một khuôn mặt xinh đẹp kinh diễm, từng chi tiết tinh xảo phát hoạ gương mặt cô, gò má hoàn hảo, xương quai xanh tinh tế quyến rũ yêu mị, cô nhu nhược như một đoá hoa mềm mượt ngây thơ, khiến người không nhịn được mà muốn bảo vệ.

Thiên bình và Cự giải trò chuyện với nhau, không khí hài hoà đẹp đẽ, khi hai người trò chuyện, Cự giải từ sự mất tự nhiên chuyển sang tích cực nói chuyện, cả hai trò chuyện vui vẻ quên trời quên đất, thật sự bọn họ giống như.... Bằng hữu đi?

Cho tới khi, một tiếng chuông vang lên đánh vỡ sự vui vẻ hài hoà giữa hai người.

Thiên bình mặt tràn đầy ý cười, hắn đứng dậy: “Để anh mở cửa.”

Cự giải uống xong một ly trái cây, cô đột nhiên phát ý tốt: “Để tôi mở cho, sẵn tiện tôi rót một ly nước luôn.”

“Ừ, vậy nhờ em.” Thiên bình gật đầu.

Thiên bình tâm trạng rất vui, hắn không hiểu sao lại ngửi được mùi vị đồng loại, nhưng mà.... Đồng loại gì mới được??

Khi trò chuyện cô và hắn rất hợp, mỗi một đề tài nói chuyện luyên thuyên, cũng có một số không cần đề tài mà nói chuyện quên đất quên trời.

Hắn hơi bất ngờ và ngạc nhiên, tại sao hồi đó cho tới giờ hắn lại không biết cô cũng là một người cởi mở dễ thương như thế, người con gái luôn luôn âm trầm ít nói hướng nội trong ký ức của hắn dần trở nên phai nhạt đi...

Trong lúc Thiên bình suy nghĩ, Cự giải đã rót nước xong, sau đó đi tới mở cửa.

Cánh cửa vừa mở ra, cô và đối phương đồng thời sửng sốt, Cự giải nhìn Trạch vũ ăn mặc bịt kín chỉ chừa lại một cặp mắt trợn to.

Cô cười nhẹ: “Chào cô Trạch vũ.”

“Tại sao cô lại ở đây!?” Trạch Vũ tức giận nói, cô ta đẩy Cự giải ra một bên, hùng hùng hổ hổ bước vào.

“Thiên bình! Thiên bình! Anh ra đây mau!!!”

Cự giải bị đẩy ra, cô chỉ cau mày sau đó giãn ra, lộ ra một nụ cười yếu ớt, cô đóng cửa theo vào. Thiên bình nghe tiếng Trạch vũ, anh đứng dậy nhìn sang, Trạch Vũ hùng hổ đi tới, Cự giải theo phía sau.

“Tại sao Cự giải cô ta lại ở đây?” Trạch Vũ bước tới giọng điệu chất vấn.

Thiên bình cũng sững sốt, Trạch vũ trong lòng hắn luôn là một bộ dáng thanh lịch hiểu chuyện, chứ đâu phải là nhảy tới lớn tiếng chất vấn....

Thiên bình bình tĩnh nói: “Có chuyện gì vậy tiểu Vũ?”

Trạch Vũ lấy tay chỉ vào Cự giải đang bình thản ung dung phía sau: “Tại sao cô ta lại ở đây!?”

Thiên bình cau mày: “Anh bảo Cự giải tới đây chơi mà thôi.”

Trạch Vũ nghe vậy, thấy Thiên bình cau mày, sau đó bừng tỉnh, cô ta ổn định lại cảm xúc của mình, sau đó tháo khẩu trang ra.

Nhu nhược nói: “Thật xin lỗi, em hơi thất lễ.”

Cự giải bình tĩnh nói: “Không sao, lần sau đừng quá xúc động.”

Cự giải ngồi xuống ghế sô pha, cô cũng chưa muốn trở về cho lắm, có thể nói là ở chỗ Thiên bình rất thoải mái a.

“Sao thế?”

Thiên bình thấy Trạch Vũ nhìn Cự giải, hắn cũng đại khái hiểu ra, thì ra là hiểu lầm Cự giải với hắn.

Trạch vũ không trả lời, cô ngồi xuống bên cạnh Thiên bình, đan hai tay vào nhau, giống như chứng minh thiên bình và cô ta yêu nhau.

Cự giải có chút dở khóc dở cười, cô chỉ nheo mắt lại, sau đó nhún vai đứng dậy: “Em phải về đây, tối nay gặp.”

“Em có cần tôi chở đi không?” Thiên bình hỏi.

“Không cần.” Cự giải nhếch môi cười.

Thiên bình đứng dậy tiễn Cự giải ra cửa, trước khi rời đi, cô nhìn Thiên bình một cái, cô có ý tốt nhắc nhở.

“Phụ nữ thường rất dễ ghen tuông khi thấy bạn trai của mình tiếp xúc cùng cô gái khác. Tôi nghĩ anh nên ít tiếp xúc lại những người khác phái, để bạn gái anh có cảm giác an toàn.”

Mặc dù Trạch Vũ có ác ý với nguyên chủ và cô, nhưng cô cũng có lương tâm nhắc nhở Thiên bình, đàn ông không bao giờ hiểu được phụ nữ, phụ nữ cũng chẳng bao giờ hiểu được đàn ông.

Cho nên, thà không yêu thì hơn ~

FA luôn là bạn đồng hành trên con đường.

Tối đến.

Khách sạn Venish cao cấp.

Ở sảnh khách sạn, có nhiều người bên trong, ai ai cũng náo nhiệt.

“Cha người thật sự muốn thông báo mà không cho bình nhi và Cự giải biết sao?”

Người đàn ông mặc âu phục màu đen trong tôn quý không giận mà uy, khí thế áp bách khủng bố, nhưng khi đứng cùng vị lão gia kia lại có chút cẩn thận ôn hoà.

“Anh à, tiểu Giải và Thiên bình từ nhỏ tới lớn đã quen biết nhau, dù sao em thấy.... Tiểu Giải rất tốt, còn về bạn gái của Thiên bình thì em có chút không vui.”

Một người phụ nữ ăn mặc thanh lịch quý tộc, cả người toát ra sự ôn nhu hiền lành, ánh mắt nhu hoà, khoé môi cong lên một độ cong mềm mại.

Cố lão gia gật đầu đồng ý: “Ngươi gặp qua đứa bạn gái của Thiên bình chưa? Nó cũng không bằng một góc của tiểu giải.”

“Nhưng tiểu Giải có thích hay không? Chúng ta không thể tự sắp đặt cho bọn nhỏ được.” Cha Cố nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net