3 • Hai đứa trẻ Lâm gia ¹

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ba ơi, sao nhà mình lại phát nổ thế kia?" Cậu út liền đưa tay lên ôm lấy ba mình mà hỏi.

"À, cha con đang tạo đồ chơi mới cho các con chơi đấy, nên ngoan ngoãn mà nghe lời cha dặn dò khi nãy nghe chưa."

Nghe xong câu nói của Cự Giải làm không khí trong xe chìm vào im lặng. Nếu có Xử Nữ ở đây hắn cũng sẽ không kiềm lòng mà phản bác lại rằng hắn đâu có, đừng có dụ trẻ con như vậy, oan cho hắn, đôi khi hắn đem về vài thứ kì lạ thôi mà nhưng vẫn không tính là quá đáng đâu nhỉ?

Lâm Bảo Bình thở dài nhìn ba mình, lừa ai vậy, rõ ràng là bị tấn công mà. Em thà được đắm chìm trong căn phòng nghiên cứu hơn là nhận được đồ chơi mới từ cha.

Cậu nhóc kiềm lòng không được mà suy nghĩ, khi nãy em thấy vài bóng đen hình thù kì dị trong sân nhà mà. Không biết làm sao nhưng trực giác em luôn đúng, chắc chắn những kẻ đó rất nguy hiểm nên cha mới để ba Giải và tụi em đi trước, chính bản thân Bảo Bình cũng lo cho cha rất nhiều.

Xung quanh cao tốc quang cảnh thật thê lương, không có lấy một tia sinh khí. Thỉnh thoảng thấy một hai căn nhà nhưng mang một vẻ hoang tàn làm lòng người nguội lạnh. Cây cối đều khô cằn vì thiếu nước, có những gốc cây như bị ai dùng một lực rất lớn kéo nó ra khỏi mặt đất tạo thành cái hố nham nhở.

Càng lên cầu thì con đường càng hư tổn nặng nề, dây leo biến dị mọc khắp nơi bao phủ một màu xanh rêu tạo cảm giác như nơi đây đã bị tách biệt khỏi thành phố xa hoa phồn vinh. Xung quanh mặt đường cũng nứt vài chỗ làm đoàn xe của Cự Giải khi đi qua phải giảm tốc độ.

Tư Đồ Cự Giải thử liên lạc với thiết bị truyền tin của Xử Nữ thì đầu bên kia vẫn để trạng thái không thể liên lạc được làm lòng y trùng xuống.

Đang thở dài thì bỗng phía trước phanh gấp làm mọi người ngã nhào về trước. Cự Giải nghi hoặc nhìn lên, "Có chuyện gì vậy?"

"Phu nhân, có một người cản đường ở phía trước."

Cự Giải nghe vậy liền biết không ổn, tâm tư lo lắng cho Xử Nữ cũng bay mất nửa, lại nhìn hai đứa con của mình. Y nhìn Bảo Bình rồi dặn dò, "Bảo Bình ngoan của ba, bây giờ hai đứa con phải chăm sóc lẫn nhau, tí nữa dù có chuyện gì cũng ngồi yên trên xe cho ba, con làm anh thì phải chăm em mình nghe chưa."

"Dạ." Cậu nhóc Bảo Bình rũ mắt xuống, tay nắm lấy áo ba mình, "Ba sẽ an toàn chứ?"

Khựng lại một giây rồi y mỉm cười hôn lên trán Bảo Bình, "Ngoan, ba yêu các con. Ngồi yên nghe chưa."

Y nhìn với Từ quản gia – người đã cống hiến nửa đời mình cho Lâm gia. Y thấy Từ quản gia khẽ gật đầu rồi y mới mỉm cười.

Không nhiều lời, Cự Giải cùng những hộ vệ xuống xe rồi xách vũ khí lên tiến về kẻ địch.

Đối phương tuy chỉ có một, mang hình dáng nhân loại nhưng mà lại có đồng tử dựng thẳng tượng trưng cho – Trùng tộc cấp cao, chúng vừa có thể lẫn trốn dưới hình dáng nhân loại mà còn có thể tùy ý bộc phát sức mạnh lẫn vũ khí bản thể của mình.

Trùng tộc cấp cao - những loại biến thái có thể ngụy trang thành dáng vẻ nhân loại, nhờ khả năng ấy mà thời gian đầu số lượng nhân loại bị tiêu diệt áp đảo dưới những kẻ thân bén như dao này nhiều vô số kể.

Nhìn lại thì tên trùng tộc này phải từ cấp 4 trở lên. Cộng thêm cả y và tất cả người ở đây cộng lại cũng miễn cưỡng coi như đối thủ của hắn.

Dị năng của Cự Giải thuộc diện tấn công tinh thần chứ không phải tấn công trực diện có lực sát thương mạnh mẽ như Xử Nữ nên buộc y phải lợi dụng hỗ trợ ngoại lực để dành chiến thắng nếu như kẻ địch có tinh thần mạnh mẽ hơn mình.

"Ngươi là ai?" Cự Giải lạnh lùng hỏi.

"Tao là ai không quan trọng, vì lũ sinh vật hạ đẳng như kiến hôi là bọn bây sẽ sớm chết thôi nên không cần phải biết tao là ai đâu."

Gã ta có đôi cánh bướm màu trắng cam, khiến ai nhìn vào cũng không thể rời mắt được.

Càng bước một bước thì mùi hương tỏa từ người gã làm cho mọi người thấy dễ chịu.

Có những người thấy được kí ức vui vẻ, hạnh phúc, cũng như có những người thấy đau đớn tột cùng. Khi họ đắm chìm trong đấy thì cũng chính là lúc họ phải mất mạng. Nhưng với dị năng tinh thần của Cự Giải thì điều đó là không ảnh hưởng gì cả, y nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng vì những người xung quanh y đang làm những vẻ mặt khác nhau mà không tập trung vào mục tiêu trước mắt.

"Cẩn thận, tất cả nín thở, đeo mặt nạ lên." Lúc Cự Giải nói ra thì phần lớn mọi người đã hít phải chút ít phấn độc trong không khí rồi.

Có hai hộ vệ đã hít phải một lượng lớn khí độc rồi bỗng chốc la lên, bọn họ ôm đầu rồi vẫy vùng trong đau đớn, "A a a... Đầu tôi, đau quá, a a a."

"Ai hít phải phấn độc của tao sẽ bị ảo giác rồi từ từ kịch độc ấy thâm nhập vào thần kinh trung ương gây tê liệt, lục phủ như bị ngàn con kiến gặm cắn rồi tới ngũ tạng sẽ phân rã ra thành nước khiến bây chỉ còn lại một cái xác rỗng, một bộ xương trắng!"

Sau năm phút đồng hồ, đúng như gã ta nói, trên đất hiện giờ chỉ còn hai bộ xương trắng hếu, nhìn kinh dị cực kì, chúng nó vẫn cử động và thi thoảng những đốt xương đập vào nhau lạch cạch lạch cạch tạo nên thanh âm ghê rợn.

Tất cả mọi người đều bị làm cho kinh hãi, không thể tin một con người sống sờ sờ vậy mà sau vài phút ngắn ngủi đã biến thành một bộ hài cốt không chút tôn nghiêm.

Hai bộ xương ấy như có ai đang điều khiển chúng, nó lách cách đứng dậy như thây ma rồi tiến về phía đám người Cự Giải.

"Đồ biến thái."

Đoàn người của Cự Giải chấn động khi gặp cảnh này. Cứ như trải nghiệm trực tiếp tham gia vào bộ phim kinh dị đấy.

"À tao quên nói, sau khi chết thì phải chịu sự điều khiển của tao, làm nô lệ cho tao sai khiến, thấy tác phẩm của tao đẹp không, mà  lượng xương hôm nay thu hoạch có vẻ hơi tệ so với bộ sưu tập của tao."

Ở trong xe nhìn thấy cảnh này làm Bảo Bình thấy khiếp sợ, em chưa bao giờ gặp tình cảnh này nên trong đầu chẳng còn suy nghĩ gì ngoài việc ba Cự Giải còn ở ngoài đấy. Như phát hiện ý đồ của thiếu gia nhà mình, khi em vừa động thì Từ quản gia đã nhanh tay kéo em lại.

"Đại thiếu gia, cậu không được ra ngoài. Ngoài ấy rất nguy hiểm, phu nhân đã căn dặn rồi, nên là cậu muốn ra phải bước qua tôi."

Thấy Từ bá mà luôn yêu thương mình cứng rắn như vậy làm em cũng hết cách, "Được rồi, cứ theo ý của người đi, con không ý kiến nữa."

Sau khi thấy thiếu gia nhà mình an phận từ Từ quản gia liền quay qua quan sát tình hình thì bỗng nhiên hai mắt tối sầm lại rồi gục xuống.

Ở sau cổ của ông đang ghim một cây kim bé nhỏ, mà thủ phạm không ai khác ngoài Lâm Bảo Bình.

"Anh hai giỏi quá, giỏi quá."

Sau khi thấy thuyết phục không thành, dù sao thì em cũng chắc tỉ lệ thuyết phục thành công chỉ có 10% nên đã tự nghĩ ra biện pháp khác.

Ngày xưa mỗi khi xem Conan trên TV em thấy mỗi lần cậu ấy muốn tiếc lộ bằng chứng và thủ phạm thường hay bắn mấy kim châm vào cổ ông bác Mori.

Em cũng ngưỡng mộ và cũng muốn như Conan, nên khi vô tình ấn bậy bạ thì té xuống một căn phòng nghiên cứu trong biệt thự vào năm ngoái để rồi phát hiện tủ đồ nghề của cha Xử Nữ thì thường tranh thủ mỗi khi cha đi công tác là mượn phòng lẫn đồ dùng trong ấy rồi luyện tập.

Vì sao em biết đây là của cha Xử ư? Đơn giản vì toàn là hình của gia đình, nhưng sẽ có những tấm ảnh chỉ riêng cha và ba hoặc là nụ cười rạng ngời của ba Giải. Cha Xử Nữ là con người ngoài lạnh trong nóng thế đấy, suốt ngày vờ không quan tâm nhưng thật chất lại là người để ý và dành nhiều tình cảm nhất.

Mất gần cả mùa hè để em tự học và nhận biết hết dụng cụ ở trong đấy. Mà em cũng biết đâu là liều lượng để gây mê cho một người, chỉ cần thêm nhiều một tí cũng có thể gây chết người đó nha.

Mà sao cha thường bảo cha chỉ là thương nhân bình thường nhưng sao lại có một tủ đồ nghề bỏ quên dưới tầng hầm nhỉ?

Mất cũng nửa năm để em tự thực hành nhuần nhuyễn kĩ thuật bắn châm luôn đó. Bộ kim châm ấy luôn được em mang theo bên mình sau khi đã luyện tập hàng ngàn lần dưới căn phòng nghiên cứu ấy.

Mà em cũng biết cách tạo dựng hiện trường sau khi đã sử dụng xong căn phòng ấy. Em không muốn bị cấm túc vì bước vào phòng nghiên cứu của cha đâu, em còn chưa chơi đã nghiện đâu.

"Suỵt." Cậu đẩy em mình ra ghế sau, "Em ngồi yên ở đây, cho dù có chuyện gì cũng không được phát ra tiếng nghe chưa."

Xong rồi Bảo Bình tiếp tục quan sát tình hình ở ngoài.

Phía ngoài đang là thế cục dằng co đầy căng thẳng, Tư Đồ Cự Giải cắn răng nhìn chòng chọc vào gã trùng tộc kia.

Dị năng tinh thần không thể tấn công kẻ mạnh hơn mình, vừa nãy y đã thử tấn công tên kia nhưng có vẻ không hề hứng gì với hắn, đây chính là điều y sợ nhất. Nếu muốn từ thế yếu mà phản công lại thì chỉ có tự bạo mới có thể chiến thắng, nhưng đó là quá rủi ro khi xác suất tử vong quá cao.

Cự Giải dùng đuôi mắt về phía xe, nơi các con đang ở. Cho dù y có chết thì cũng phải bảo vệ tụi nhỏ an toàn.

Như thấy được Cự Giải đang lo lắng điều chi, gã ta huýt sáo, "Trong xe hình như tao còn thấy có trẻ nhỏ nữa? Thời đại này còn con nít sao, lâu rồi tao cũng chưa được nếm vị của trẻ con nhân loại đâu."

"Câm miệng."

Đụng đến hai bảo bối nhà y cũng giống như đụng trúng vảy ngược của y.

Thấy Cự Giải giơ súng lên thì gã cười như có chuyện vui, "Súng của mày không làm gì được tao đâu."

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Dù cho dị năng không thể kích phát nhưng y vẫn có thể dùng súng một cách thuần phục, đừng tưởng y gầy yếu mà khinh thường, khi xưa còn ở trong quân đội thì y được mệnh danh là Thiện xạ đấy.

Ba phát súng ấy liên tiếp ghim vào cánh tay của gã trùng tộc làm nó thủng một lỗ, khiến gã ngỡ ngàng sờ vào, một cơn đau đớn mang theo sự tê liệt truyền lên não, "A a a Cánh Cánh của tao, sao đạn bình thường có thể làm tổn hại tới cánh của tao được? Trừ phi..."

"Đúng, đạn này đã được cải tiến, có trộn thêm bộ phận của trùng tộc bọn bây vào đấy, được bổ sung thêm vào chất độc gây tê liệt thần kinh nên ngoài xuyên thủng lớp giáp cứng cáp ấy thì sau khi xâm nhập vào cơ thể đi theo dòng máu lưu thông tới tim cũng là lúc cuộc đời mày đã hết."

Gã ta đưa tay trực tiếp rút ba viên đạn ra rồi trở tay chém rớt mảnh thịt bị đạn bắn. Gã nhìn Cự Giải bằng ánh mắt như muốn phanh thây y, gã bay lên trời rồi gào lên một tiếng, dang rộng cánh ra bắn những kim châm như mưa vào đám người ở dưới.

"Tụi bây không thích ăn mềm mà thích ăn cứng vậy thì chịu chết trong đau đớn đi."

Các hộ vệ liền khởi động khiên chắn ngăn lớp mưa kim châm ấy, cầm cự vài phút thì tấm khiên dần có vết rạn nứt.

Rắc! Rắc! Toang!

Tấm khiên vỡ nát thì các hộ vệ liều chết che chở cho Cự Giải ở giữa. Những người ấy bị kim châm chích thành con nhím nhưng vẫn gắt gao bọc kín y.

Tên trùng tộc kia đắc ý thu cánh, "Cho dù chúng nó bảo vệ được mày lần này nhưng lần tấn công tiếp theo chắc chắn không còn ai có thể giúp mày."

Vòng bảo vệ hình người bị phá tan, lộ ra bên trong không có ai. Gã bay xuống cẩn thận nhìn thì một đạo ánh sáng tấn công phía sau gã, may là phản ứng nhanh nên chỉ bị quẹt một đường máu sâu thấy xương nơi cánh tay trái.

Vết cắt làm cho vết thương lập tức cháy xém, thịt nơi đó lập tức phân hủy. Gã ta không nghĩ ngợi liền thẳng tay cắt phăng miếng thịt nơi ấy để không cho nó lan tràn ra thêm.

"A a a... Mày... mày..." Vì vừa tự tay cắt thịt hai lần nên gã ta thở dốc liên tục, mắt khóa chặt vào người đàn ông bỗng dưng xuất hiện phía sau mình.

"Ngạc nhiên lắm sao?"

Khi nói chuyện, Cự Giải cố làm cho đầu óc thanh tỉnh. Ban nãy y dùng dị năng tinh thần cản lại phấn độc của tên đấy, rồi lại vận dị năng để lấy đi kim châm bị đâm vào tay nên bây giờ y cần nghỉ ngơi thì mới có thể tiếp tục được. Cú nhảy ban nãy là do thói quen cơ thể khi cảm ứng được nguy hiểm cận kề mà bộc phát theo bản năng, vì đã bỏ quên lâu quá nên thành ra động tác có hơi chậm chỉ cắt trúng tay gã ta, nếu như là y của 50 năm trước thì... Nghĩ tới đây, đôi mắt tinh anh ấy nheo lại quan sát kẻ địch trước mặt.

Mà Cự Giải biết một khi y làm vẻ yếu thế hay gục xuống thì chắc chắn các con của y sẽ không còn đường sống. Mồ hôi đã thấm hết người, y cắn răng để duy trì không cho bản thân chịu thua. Môi y trắng bệt không còn huyết sắc, cơ thể y run lên từng cơn từng cơn báo hiệu cho biết nó sắp đi tới giới hạn chịu đựng.

"Hửm, mày đã trúng độc?"

Dường như mọi cố gắng của Cự Giải trong mắt gã giờ như là múa rìu qua mắt thợ. Gã cười lạnh, bay tới đá một cú vào bụng y làm y văng xa 2m, lưng đập vào thành cầu khiến mắt y như nổ đom đóm.

Gã ta từng bước từng bước tiến lại phía y, "Tao nên xử lí mày như thế nào đây? Hay là đầu tiên phế mày, sau đó giết chết đứa nhóc trong kia trước mặt mày nhỉ?"

Đang giơ tay tính nắm lấy tóc Cự Giải thì cảm nhận được một luồng sức mạnh điện từ có bán kính 10cm bắn tới mang theo vận tốc ánh sáng, dù gã nhanh tới đâu thì cũng không thể hoàn toàn né tránh được.

Cánh tay trái bị thương kia của gã bị bắn trúng thì lập tức tan thành tro, gã phải nhảy về sau 5m rồi quan sát coi kẻ vừa tấn công là ai. Cự Giải cũng giật mình, nhìn thấy đứa con lớn của mình vừa bộc phát dị năng mà y cũng hoảng sợ.

Dị năng xuất hiện càng sớm thì chứng tỏ người đấy có sức mạnh dị năng càng cường đại. Thông thường dị năng sẽ xuất hiện khi qua 12 tuổi mà con của y, nó chỉ mới 8 tuổi...

Phải biết, hơn 5 thế kỷ qua khi Tân nhân loại xuất hiện thì số người kích phát dị năng trước 12 tuổi không quá mười người, sau này họ đều trở thành Đại nhân vật, mang bao nhiêu công huân, niềm tự hào về của nhân loại.

Phát hiện việc này làm y thấy mừng rơn người, Bảo Bình của y, con của y. Thật giỏi!

Nhưng đây cũng không phải hoàn toàn có lợi, vì nếu không kiểm soát tốt sức mạnh dị năng thì sẽ bị phản phệ, gây nên hậu quả cực kì đáng sợ, có thể trở thành phế nhân, cũng tệ nhất là tử vong. Nghĩ tới đây, niềm vui ban nãy đã bị dập tắt không còn một mảnh, mày y nhíu lại thật chặt.

Sau đó, Lâm Bảo Bình mang vẻ mặt mệt mỏi chạy lại chỗ Cự Giải xem vết thương của y, em như muốn khóc nhưng cố kìm nén lại, "Ba... Vết thương của ba..."

"Nơi này có khí độc! Mau quay về cho ba! Tại sao không nghe ba nói, sao không ở trong xe! Từ bá đâu mà để con ra ngoài?" Y quát lên, đây là lần đầu tiên y lớn tiếng với con mình.

Lâm Bảo Bình nghe ba quát thì ấm ức cực kì, "Hu hu hu, Từ bá bị con ghim châm bất tỉnh rồi... Con thấy ba... Bị tên kia đánh... hu hu... Con chỉ muốn ra giúp ba... Con không muốn phải xa thêm ai... Con có thể chiến đấu, con có thể phụ ba! Mà khí độc ba nói con không cảm nhận được, cứ như bị miễn nhiễm ấy..."

Cự Giải nghe tới đây thì chỉ biết im lặng. Từ khi nào con của y biết dùng châm làm bất tỉnh người khác? Mà hơn hết lại chạy ra chỗ nguy hiểm này làm tim như bị dao cứa ngàn trăm nhát, y ôm con vào lòng, "Ba biết, ba biết."

Y cũng hoài nghi, chẳng lẽ Bảo Bình kích phát song hệ? Miễn dịch độc tố và Kích phát điện sao? Đây cũng không phải không có khả năng vì số người kích hoạt song hệ cũng toàn là những Đại nhân vật.

Y đặt nụ hôn lên trán em, "Mau chạy đi, dắt em con chạy mau! Ở đây có ba rồi, không sao đâu. Con ngoan, mau về xe đi con, ha, Bảo Bình ngoan."

Y đẩy em ra xa. Đưa tay lên thủ thế để chuẩn bị tấn công kẻ địch bất cứ lúc nào.

"Tao sẽ giết hết chúng mày! Lũ sâu bọ hạ đẳng! A a a!"

Gã ta tức giận gào thét, gã không thể tin được là một đứa nhóc nhân loại lại có thể đả thương gã, đây là mầm họa! Nếu để nó phát triển thêm thì sẽ thành mối đe doạ cho trùng tộc, gã phải giết nó.

Tư Đồ Cự Giải cũng không thua kém gã là bao, y tập trung tinh thần rồi bộc phát sức mạnh dị năng một lần nữa, thật ra ngoài tinh thần thì y còn có dị năng kép là dị năng hệ phong nhưng y không thể kiểm soát nó một cách bình thường được, chỉ khi y rơi vào trạng thái cuồng nộ thì nó mới xuất hiện.

Cả hai lao vào đánh nhau trực diện. Gã trùng tộc cánh bướm nhận ra hơi thở Cự Giải đã thay đổi, cách tấn công của nhân loại này không khác gì dã thú. Phải, một con dã thú bị dồn vào đường cùng.

Y liên tục chém ra những nhát chém gió cắt xuyên không khí, làm cây cầu hư hại càng thêm nặng.

Có vẻ gã đã đánh giá thấp nhân loại trước mắt này rồi, trúng độc mà vẫn có thể tay đôi với gã. Gã ta tận lực né tránh các đòn tấn công chí mạng của Cự Giải để bào mòn sức mạnh của y.

Tranh thủ lúc gã lơ là, y liền đánh văng gã trùng tộc ra xa, nhưng chính bản thân y cũng biết giới hạn của y đã tới. Nếu như không cứu kịp thời thì e là y sẽ bỏ mạng tại đây.

Bỗng nhiên lúc này trên trời xuất hiện tiếng trực thăng, là của Quân đội!

Phát hiện thấy có một Trùng tộc cấp cao xuất hiện, và có người còn sống, "Kẻ địch phía dưới mau đầu hàng! Nếu không sẽ lập tức bắn bỏ." Hiệu lệnh của người trên trực thăng thông báo xuống.

Gã trùng tộc cánh bướm kia biết chắc chắn nếu không rút lui thì chỉ có đường chết. Phải kéo thêm đệm lưng!

Lia mắt về hướng xe của đứa trẻ. Liền vận tốc bay đến chỗ Bảo Bình đang nấp để tranh thủ kéo dài thời gian.

"Không!!!!!" Thấy gã bay về hướng Bảo Bình, Cự Giải trở tay không kịp.

Chỉ biết trơ mắt nhìn khung cảnh trước mắt như thước phim tua chậm, hình ảnh gã trùng tộc bóp lấy cổ của con trai y!

end.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net