Chap 147: Chàng trai với cây vợt màu hồng cánh sen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cứng đầu.

"Mày mà thua thì đừng gọi tao là bạn thân !"

Kim Ngưu nghiến răng, mở toang cánh cửa nhà thi đấu cầu lông, nôn nóng xem kết quả trận thi đấu. Thật ngạc nhiên khi đập vào mắt Ngưu là hình ảnh Xử Nữ đang ngồi bệt xuống sàn, hai tay chống ra sau làm điểm tựa, từ chỗ của Ngưu thấy được Xử đang hít lấy hít để không khí, để ý kĩ hơn sẽ phát hiện ra áo Xử thấm mồ hôi. Chưa rõ sắc mặt của Xử Nữ ra làm sao nhưng Kim Ngưu đã phải kinh ngạc trợn tròn mắt, vô thức cắn chặt răng, khuôn mắt tối sầm, phút chốc sững người đứng chôn chân tại chỗ thay vì chạy đến chỗ bạn thân xem tình hình.

Ma Kết và Bạch Dương bấy giờ mới chạy đến chỗ Kim Ngưu đứng sau khi bị cậu bỏ lại khi nghe thấy mọi người hò reo. Những gì hai cô nàng thấy là những gì Kim Ngưu vừa thấy, cả hai không giấu được sự ngạc nhiên mà há hốc mồm nhìn chằm chằm vào Xử Nữ lẫn khán giả. Dựa vào phản ứng của Kim Ngưu, Ma Kết đoán chắc kết quả không như mong đợi, buộc miệng nhỏ giọng hỏi:

-Xử Nữ thua rồi sao...?

.

.
.

Vài phút trước đó, lúc Ma Kết bước vào vòng chung kết của cuộc thi bơi, sau khi tiếng còi thông báo trận đấu bắt đầu, rất nhanh chóng một điểm đã thuộc về phía Hào Kiện. Xử Nữ cắn chặt môi nén cơn đau từ cổ chân trái, liên tục rủa thầm cổ chân chết tiệt dù đã uống thuốc nhưng mỗi lúc một đau hơn. Lúc này Xử Nữ thật muốn chửi thề.

Xử kín đáo hướng mắt sang đối thủ, quả nhiên hắn vừa ghi được một điểm liền kiêu ngạo ra mặt, mà điểm vừa rồi hắn ghi được cũng do nắm được điểm yếu thôi. Chắc chắn những lần đánh cầu tiếp theo, Hào Kiện tiếp tục đánh bên trái cậu, nhanh chóng ghi điểm rồi chiến thắng. Những gì cậu có thể làm bây giờ là nhân cơ hội đánh trả ngược về trước khi qua bên trái. Nhưng để làm điều đó thật sự rất khó vì yêu cầu cậu phải nhảy lên, ngặt nỗi mỗi lần đáp xuống lại đau ê ẩm cổ chân. Đường nào cũng đau, khiến Xử bắt đầu hoài nghi liệu bản thân có trụ được đến lúc kết thúc hay không. Quan trọng hơn dù đau đớn ra sao cậu vẫn phải giấu cơn đau đi, thể hiện nó ra mặt không hay.

-Chần chừ gì thế anh bạn ? Sao không giao cầu đi hay muốn đầu hàng rồi ? - Hào Kiện xoay xoay cây vợt, nhếch môi cười khinh Xử.

Xử Nữ thở mạnh, bỏ ngoài tai lời nói ngạo mạn khiêu khích của Hào Kiện, tập trung giao cầu thật tốt may ra còn thắng được.

Hai điểm.

Ba điểm.

Bốn điểm.

Năm điểm.

Sáu điểm.

Tính đến giờ Hào Kiện đã ghi được sáu điểm, ấy thế điểm của Xử Nữ vẫn là một con số không tròn trĩnh ngay bản điểm. Việc này làm cho người xem nghi ngờ về tài nghệ của Xử. Vài người cho rằng hoá ra chỉ tạo điểm nhấn ở hiệp một và hiệp hai, đến hiệp ba thì đuối sức. Có người dường như là người hâm mộ của Hào Kiện cho rằng do Hào Kiện thương tình nhường hai hiệp đầu, ở hiệp ba mới chơi thật. Hàng loạt suy đoán được đưa ra từ người xem, tất cả đều có điểm chung là chê Xử Nữ không có tài năng như họ đã nghĩ. Nhưng có ba người vẫn một mực tin rằng Xử Nữ có tài năng ở lĩnh vực cầu lông, có lẽ xảy ra chuyện gì đó nên Xử mới để Hào Kiện dẫn trước sáu điểm thôi.

-Cá chắc cậu tóc nâu kia chỉ có không điểm ở hiệp này. - Một nữ sinh chống cằm lên tiếng.

-Làm hai mươi mốt điểm với không điểm đi anh Hào Kiện đẹp trai ơi ! - Một nữ sinh khác ngồi bên cạnh nữ sinh vừa rồi hét lên.

-Cho tụi lớp 12D biết 12A có gì đi Hào Kiện ! - Lần này là một nam sinh, ắt là cùng lớp với Hào Kiện.

-Đúng là thất bại, mãi mãi thất bại, lũ 12D ngu xuẩn.

-Cóc ghẻ đòi sánh thiên nga. Gió tầng nào gặp mây tầng đó thôi, trèo cao quá coi chừng ngã.

-Trận này đáng lí ra chỉ để mua vui cho chúng ta thôi chứ, kết quả ai giành giải nên có từ ban đầu.

Những lời dè bĩu cứ thế vang lên, ít nhiều cũng tới tai Xử Nữ và Hào Kiện. May mắn là vốn Xử Nữ cũng chả để tâm gì mấy đến mấy lời này của những học sinh lớp khác. Hào Kiện lại hoàn toàn ngược lại, được đà lấn tới buông lời chế giễu Xử Nữ không có thực lực. Lần đạt học bổng vừa rồi chẳng qua lớp trưởng lớp hắn nhường cho vì không có hứng thú với ngành y. Tuy nhiên Hào Kiện đây không thích nhường nhịn như lớp trưởng của mình.

"Bọn này sủa to thế, nhức hết cả tai, ông đây đang tịnh tâm cũng không yên." - Xử Nữ nghĩ trong bụng, bản thân thì đang thở dốc sau màn ghi điểm liên tiếp của Hào Kiện.

Xử Nữ gãi đầu, cố gắng bình tâm lại nhưng những giọt mồ hôi không ngừng chảy xuống dọc theo gò má, cảm giác nhột nhột càng khiến Xử khó chịu. Xử thở một hơi dài, tiếp tục phát cầu sang bên sân Hào Kiện, hi vọng lần này sẽ vớt vát một hai điểm lấy tinh thần. Có lẽ ông trời đã thấy được lời khẩn cầu của Xử, Hào Kiện đã không đánh trúng, tức nghĩa một điểm thuộc về Xử Nữ. Có điều một điểm không là gì so với sáu điểm kia, phải cố gắng, cố gắng hơn nữa rút ngắn khoảng cách.

Trong vô thức, Xử Nữ nhớ đến khoảnh khắc Thiên Yết vỗ lên đùi cô, không những vậy còn có hình ảnh mọi người đồng lòng quyết tâm lấy giải nhất khoe với Sư Tử, cho cô bạn không tự trách bản thân. Đây không phải là chiến thắng cho bản thân cậu oai, mà là cho tập thể, cho từng cá nhân trong lớp. Giả sử cậu để thua thì những lời chế giễu chói tai kia người nhận chính là bạn cùng lớp. Cậu không cho phép bọn họ chửi mắng bạn bè cậu, đặc biệt là Thiên Yết. Vậy thì chỉ còn một cách duy nhất là chiến thắng. Tuy nhiên chiến thắng không còn dễ dàng với cái cổ chân đau ê ẩm, chắc giờ đã sưng đỏ hoặc tệ hơn nếu như không có thuốc giảm đau. Cậu tự hỏi liệu Kim Ngưu trong trường hợp này sẽ làm gì.

Kim Ngưu vốn đã tài giỏi, sinh ra đã thông minh hơn người, lại được ở trong môi trường tốt, xung quanh đều là người giỏi giang. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, Xử Nữ tin chắc Kim Ngưu cũng dễ dàng vượt qua bằng trí thông minh của mình. Vừa nhạy bén, vừa có sức khoẻ, sức bền bỉ tốt, ông trời có thiên vị Ngưu quá không cơ chứ ? Giá như lúc đó Ngưu không vì ghen thì giờ này đã ở đây hạ đo ván tên "Su Hào" ngạo mạn rồi. Không như cậu, phải đi đến tận hiệp thứ ba, đã thế còn bị đối thủ bỏ xa.

"Ước gì mình giống Ngưu, một chút thôi cũng được...!"

Xử Nữ thở dài, tâm trạng dần dần đi xuống, dường như đã quên mất cơn đau từ cổ chân. Hoặc giả là anh chỉ lo bận tâm đến trái cầu trắng hết lần này đến lần khác vụt qua mặt anh, tay cầm vợt bất lực đánh vào không trung còn cầu chạm đất từ bao giờ. Có lẽ anh đã thấy được kết quả của trận đấu, sớm hay muộn thì người thua chính là anh. Mọi sự cố gắng rồi cũng đổ sông đổ biển cả thôi.

Vào khoảnh khắc Xử quyết định buông vợt, chợt giọng nói của người con gái anh yêu cất lên bên tai. Giọng điệu ngọt ngào anh luôn muốn nghe mỗi giây mỗi phút lại vang lên vào lúc này, chẳng lẽ anh mệt quá mà ảo tưởng rồi sao ? Anh nhắm nghiền mắt lại, mặc cho đối thủ có hét lên đủ thứ tiếng khiêu khích anh, từ từ lắng nghe giọng nói ấy.

"Ông đừng có so sánh ông với Kim Ngưu nữa, hai người đều có thế mạnh và điểm yếu riêng chứ làm sao có chuyện Ngưu hơn ông ở mọi mặt được. Nè nhé, ông báo hơn Ngưu nè, lùn hơn Ngưu nè. Mấy cái đó chấp Kim Ngưu hơn luôn đó. Với lại có một thứ ông hơn Kim Ngưu gấp trăm lần, biết đó là gì không ? Là..."

Tại sao mỗi lần Xử gặp khó khăn, anh lại đem bản thân ra so sánh với Kim Ngưu. Vì anh muốn khẳng định với chính mình rằng bản thân quá yếu kém, không thể vượt lên hay cố gắng chạm lấy mục tiêu. Sự so sánh suy cho cùng cũng chỉ làm lá chắn cho sự hèn nhát trong con người anh. Nếu như anh mải đem những điểm yếu ra so sánh điểm mạnh của Ngưu, thì chắc chắn mãi mãi anh luôn thấp kém và không thể phát triển hết mọi điểm mạnh được. Vì vậy ngay từ bây giờ anh phải học cách nhìn vào điểm mạnh của bản thân rồi tìm cách phát huy chúng. Việc tìm kiếm điểm mạnh có vẻ rất khó so với nhìn nhận điểm yếu. Tuy nhiên anh đã có đáp án cho câu hỏi điểm mạnh của Xử Nữ là gì, nói chính xác hơn là có người đã giúp anh nhận ra.

-Hừm !

Xử Nữ cúi gằm mặt xuống, tóc mái loã xoã che hết đôi mắt tinh anh, khoé môi nhếch lên cùng tiếng cười khe khẽ. Xử cúi xuống lụm trái cầu trắng đằng sau lưng, chậm chạp bước đến vị trí giữa sân bên ta, khuôn mặt vẫn cúi xuống.

Trông thấy điệu bộ khác thường của Xử Nữ, Hào Kiện định tiếp tục khiêu khích nhưng bất giác ngậm chặt miệng giống như nhận ra điều khủng khiếp từ đối thủ. Đột nhiên gáy Hào Kiện trượt một giọt mồ hôi lạnh như một điềm báo, vốn Hào Kiện không tin vào ba chuyện điềm báo tương lai nhưng ngay khoảnh khắc này hắn lại tin rằng sắp sửa có chuyện gì đó chẳng lành xảy ra. Đối phương đã bắt đầu cầm trái cầu lẫn cây vợt theo tư thế chuẩn bị giao cầu, Hào Kiện theo phản xạ tự nhiên vào thế đón nhận, tiếp tục dùng mưu mẹo cũ là đánh vào điểm yếu của đối phương ghi tiếp con điểm thứ mười để biến tỉ số giữa đôi bên là mười và một. Có điều Hào Kiện mải nghĩ suy đến cảm giác run rẩy vừa rồi khi nhìn thấy Xử Nữ bỗng dưng đứng thẳng dậy. Không lẽ con người thật bên trong bây giờ mới thực sự tỉnh giấc ?

Suy đoán chỉ xuất hiện trong đầu Hào Kiện chưa đến năm giây đã nhanh chóng bị dập tắt bởi làn gió nhẹ thổi ngang mặt anh, giống như có thứ gì đó vừa bay ngang nhưng mắt chưa kịp thấy. Hào Kiện chớp chớp mắt, ngoái đầu nhìn ra sau lưng lại trông thấy trái cầu nằm ở đằng sau gót chân. Hoá ra vật thể bay với tốc độ tựa hồ tốc độ ánh sáng là trái cầu được Xử Nữ phát qua. Hào Kiện khẽ lắc đầu, tạm thời gạt bỏ suy nghĩ về cảm giác lạ mình mới nhận được, cho rằng lúc ấy lo suy nghĩ nên để sơ hở cho cú phát cầu vừa rồi, đồng thời đi nhặt cầu và chuẩn bị giao lại, đương nhiên lần này vẫn sẽ là bên trái.

Trái cầu như dự tính được vợt đánh sang phía bên trái của Xử Nữ, đúng theo kế hoạch được Hào Kiện vạch ra thì nơi trái cầu đáp là trên mặt sàn. Bất ngờ thay trái cầu lại được đánh trả về bằng tốc độ rất nhanh, không những thế người đánh còn di chuyển rất nhanh, sang trái sang phải hay nhảy lên đều rất dễ dàng, không khó khăn như những gì trước đó cậu ta thể hiện. Chuyển động thật sự linh hoạt, không, phải nói là linh hoạt hơn rất nhiều. Hào Kiện hoàn toàn chẳng có thời gian cho nỗi bàng hoàng của mình đã phải nhanh chóng chạy theo trái cầu trước khi nó rơi xuống. Khi đánh được cầu sang bên kia, Hào Kiện liền thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Dù vậy gánh nặng ấy lại bị đánh quay về và đáp ngay giữa đầu Hào Kiện như tiếng chuông đánh thức hắn.

-Ấy chà xin lỗi bạn Su Hào, tôi không cố tình đánh cầu rơi trúng đầu bạn đâu, ai kêu bạn chậm quá chi. - Xử Nữ nhân cơ hội khiêu khích, chế giễu ngược lại sau những gì mình đã chịu.

-Nhường thôi ! - Hào Kiện tức giận, siết chặt trái cầu trên tay, nhanh chóng đánh nó quay về bên sân bên kia.

Chẳng mấy chốc trái cầu lại quay về như chưa từng rời xa khỏi Hào Kiện, hắn tức đỏ mặt, sơ ý canh không chuẩn vô tình để hụt mất trái cầu. Hắn tự nhủ chẳng qua là do tâm trạng đang vui nên muốn nhường một chút. Với suy nghĩ đó, hắn không ngờ rằng Xử Nữ đã giành được số điểm là mười bốn trong khi hắn chỉ thua một điểm. Những lần đánh qua đánh lại của cả hai, lần lượt thay phiên nhau ghi một điểm nhưng kết quả chung vẫn là Xử hơn điểm Hào Kiện.

Xử Nữ nhoẻn miệng cười khinh một tiếng, nói:

-Không ngờ bạn Su Hào tốt bụng nhường hẳn cho tôi lên tận mười bốn điểm cơ đấy. Chà chà tôi nên báo đáp lòng tốt của cậu như thế nào nhỉ ? A hay tôi tặng cậu món đồ bạc làm quà ha ?

-Câm mồm thằng rác rưỡi ! - Hào Kiện hắng giọng nói.

Bị dẫn trước một điểm suốt, Hào Kiện cảm giác như Xử Nữ cố tình làm như vậy để trêu chọc hắn, cho hắn cảm giác sắp sửa vượt mặt rồi hụt hẫng vì đối thủ vẫn dẫn trước mình. Cái điệu bộ cười cợt khiến hắn tức không nói nên lời, như thể nụ cười chứa đầy sự khinh bỉ dành cho hắn. Vả lại, món quà Xử Nữ muốn tặng cho hắn là món đồ bạc, ở đây mang nghĩa chính là huy chương bạc, chẳng khác nào Xử muốn nói hắn chắc chắn được hạng nhì. Hào Kiện sinh ra đã được thể thao lựa chọn, không có vụ thua một trận đấu thể thao nào. Lòng tự tôn của hắn không chấp nhận điều đó.

-Cay hả ? - Xử Nữ nhỏ giọng hỏi kèm theo một cái nhướng mày.

Ai bảo Xử Nữ khi này ngạo mạn, kiêu căng cũng đúng thôi. Tốt nhất là phải thêm câu học được từ cậu Su Hào hiện đang tức đỏ mặt, nhìn Xử Nữ chằm chằm bằng cặp mắt hình viên đạn, khắp người toả ra sát khí muốn nuốt trọn Xử Nữ.

Xử Nữ biết giới hạn ở đâu, khiêu khích chẳng qua làm cho đối thủ mất bình tĩnh, không còn những pha đánh cầu tuyệt đẹp và thần tốc. Tốc độ của cả hai sẽ bằng nhau, từ đó Xử Nữ sẽ đẩy tốc độ của mình lên vượt hơn Hào Kiện. Việc này đòi hỏi người thực hiện cần nhử đối phương thật lâu để họ biết mệt. Suy xét kĩ thì nó như con dao hai lưỡi vì người thực hiện không có sức bền tốt sẽ đuối sức trước cả đối thủ.

Người thích hợp thực hiện mưu mẹo này chỉ có Xử Nữ, bởi vì...

-Bạn Su Hào à, tiếc cho bạn, điểm mạnh của tôi là lì đòn.

Xử Nữ dứt câu nhanh chóng lùi về phía sau vào tư thế. Hào Kiện được phen hoảng hồn đánh cầu bừa qua chỗ Xử Nữ. Vì là đánh cầu bừa nên Xử dễ dàng đón lấy và đánh một cú thật mạnh ngược lại. Hào Kiện bấy giờ cũng lấy lại được chút bình tĩnh, tập trung dán mắt vào đường bay của của cậu. Nhìn điệu bộ tập trung ấy, Xử Nữ đoán chắc nịch là hắn sắp lấy lại phong độ, trước khi chuyện đó xảy ra thì trận đấu phải kết thúc. Lỡ Hào Kiện tập trung rồi thì khó mà thắng với cái chân bị thương.

Người xem bỗng dưng nhận ra trận đấu nhàm chán đã trở nên căng thẳng giống hiệp một và hiệp hai. Ai nấy đều ngưng bàn luận, đồng loạt hướng mắt xuống sân đầu. Bầu không khí trận đấu căng thẳng đến mức người xem không dám hít thở vì sợ âm thanh có thể ảnh hưởng đến họ. Nhìn cách họ di chuyển thật sự rất tuyệt, không bên nào chịu nhường bên nào, cứ như vậy khó mà biết được người giành chiến thắng là ai, chỉ có nước ngồi chờ may mắn mỉm cười với người xứng đáng.

Trận đấu dần bước vào giai đoạn cao trào khi đôi bên được hai mươi điểm đều, tức nghĩa một trong hai người chỉ cần ghi thêm một điểm nữa thôi sẽ giành chiến thắng. Chỉ vì một khoảnh khắc Xử Nữ thấy nhói đau ở cổ chân mới dẫn đến hai bên có cùng chung số điểm.

Xử Nữ khẽ nhăn mặt, thở hồng hộc nhìn đối thủ cũng đang lâm vào tình trạng kiệt sức đến thở không ra hơi giống mình. Thông thường Hào Kiện vừa có lợi thế liền lên mặt ngay, ấy vậy mà giờ không buồn cất giọng huống chi là hất mặt lên ngạo mạn nhìn Xử Nữ. Những giây phút thế này Xử mới thấy dáng vẻ nam thần của Hào Kiện người khác hay nói.

Hai chàng trai bận trên mình đồng phục thể dục trường Zodiac đứng đối diện nhau, thoạt nhìn sẽ thấy hai người giống hệt nhau từ cách hít lấy hít để không khí, cách lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Tuy nhiên có một điểm khác biệt, chàng trai với mái tóc nâu có vẻ đang chịu một thứ gì đó đau đớn, nặng nề, cho nên khuôn mặt luôn nhăn lại và nụ cười cũng không tự nhiên. May thay Xử Nữ đã cúi mặt xuống, khuôn mặt xanh xao kia cũng được che đi.

Xử Nữ rũ mắt, gượng mình đứng thẳng, tay cầm chặt trái cầu nhỏ. Ánh mắt đanh thép chứa đầy tia nghiêm nghị, dường như Xử Nữ đang cố gắng tập trung và dồn hết sức lực còn lại vào lần đánh này. Mọi sự nỗ lực từ trước đến nay sẽ dồn cho lần này, vì thế Xử tự tin mình sẽ đem chiến thắng về cho lớp khi đối diện là một đối thủ nặng kí.

Hào Kiện tất nhiên nhận ra Xử Nữ đã nghỉ ngơi xong, bản thân cũng nên vào tư thế sẵn sàng đón lấy trái cầu trắng. Để trái cầu đáp trên sân mình, Hào Kiện đoán thanh danh hay sự kì vọng của mọi người về mình sẽ biến mất không còn, không những thế gia đình rất thất vọng rồi trách mắng không ngừng. Chính vì thế Hào Kiện có chút sợ hãi.

Có suy nghĩ bao nhiêu cũng đã đến thời khắc quyết định. Xử Nữ phát cầu bằng một lực không quá mạnh cũng không quá nhẹ nhưng đủ sức khiến cầu bay ra xa. Hào Kiện lập tức xoay gót đuổi theo cầu, canh khoảng cách vừa đủ vươn người đánh cầu. Tiếng cầu va vào vợt vang lên rõ to chứng tỏ Hào Kiện vừa đánh bằng lực rất mạnh. Nhưng khoảng cách khá xa khiến cầu chẳng làm Xử Nữ phải bước lùi ra sau như cách Xử Nữ làm với Hào Kiện, chỉ cần đứng gần lưới ngăn cách là có thể đánh trả. Hào Kiện tặc lưỡi, nhờ tốc chạy nhanh vốn có liền đỡ được quả đấy. Nhân cơ hội đó, Hào Kiện đánh cầu thật xa và còn là bên trái của Xử. Dù cho Xử Nữ đã không khó khăn trong việc di chuyển về bên trái nữa nhưng Hào Kiện một mực tin rằng, một lần nữa nó sẽ trở thành điểm yếu của Xử.

Xử Nữ cau mày, buông lời mắng Hào Kiện trong bụng về cách đánh luôn luôn qua bên trái đó. Có mắng thì cũng mắng trong bụng rồi, Xử Nữ bất lực di chuyển qua phía đó để ngăn cầu đáp đất. Mặc cho cổ chân đau nhưng vì chiến thắng Xử chấp nhận hết. Ấy thế, Xử Nữ chợt nhận ra tình hình lúc này đã tệ đi rất nhiều, chẳng hiểu sao cổ chân cậu tựa như mang xiềng xích, nặng vô cùng, đến nỗi việc nhấc lên cậu tưởng rằng không làm được.

"Mình đã cố lờ nó vậy mà ! Khốn ! Ai cho mượn chân xíu trả coi !"

Vì lơ là, Xử Nữ mém chút đã thua, may mắn vẫn mỉm cười với cậu khi đánh thức cậu kịp. Tưởng chừng chậm một giây thôi, Xử Nữ đã thấy món quà bạc tặng cho Su Hào bất ngờ được tặng cho mình rồi. Xử Nữ khẽ lắc đầu, gạt đi suy nghĩ vướng bận ấy, tiếp tục tập trung vô trận đấu. Hình như nỗ lực của Xử đã được đền đáp khi Xử thấy Hào Kiện đã thấm mệt, tốc độ đã chậm hơn lúc bắt đầu hiệp đấu. Xử Nữ vui mừng trong lòng, động viên chính mình chỉ một xíu nữa thôi Hào Kiệt sẽ mệt. Còn về phần Xử Nữ, cậu không nghĩ sức cậu không còn, bởi toàn thân mang rất nhiều năng lượng, trừ mỗi chân trái ra thôi. Tình huống hiện giờ hai bên không ai hơn kém ai. Sự căng thẳng ngày càng bao trùm trận đấu, vẫn chưa rõ ai là người có lợi thế.

-Thời gian kéo dài quá rồi. Chân cũng sắp không chịu được. Liều ăn nhiều vậy !

Xử Nữ nghĩ là làm. Trái cầu mình vừa đánh qua cho Hào Kiện qua một khoảng thời gian không gọi là nhanh liền quay trở về. Lần đánh cuối cùng sẽ quyết định tất cả. Trường hợp Hào Kiện đỡ được thì Xử Nữ cam lòng bỏ cuộc bằng cách giả vờ đánh không trúng. Trường hợp ngược lại tất nhiên Xử Nữ thắng không cần bàn cãi thêm. Xử lùi về sau vài bước, bên dưới trái cầu trên không trung đang lao xuống từ từ. Đôi mắt Xử Nữ dán chặt lên trái cầu nhỏ nhắn sắp sửa đáp xuống, tay phải trong vô thức siết chặt lấy cán vợt. Thời điểm thích hợp đã đến Xử Nữ dùng toàn bộ lực đánh một cú thật mạnh khiến trái cầu bay đi thật xa, tạo thành một vòng cung bắt đầu từ chỗ Xử và kết thúc ở vị trí nào đó bên sân Hào Kiện.

Hào Kiện nghiến răng, không phải vì cầu bị đánh xa, mà là vì tốc độ bay của nó nhanh hơn hẳn sau vài lần vờn tới vờn lui của hai người. Hắn suy nghĩ có lẽ nào Xử Nữ định một thắng hai thua, dồn hết mọi sức lực vào lần đánh này, vậy thì hắn không ngại giúp Xử có phen bẻ mặt. Hào Kiện xoay gót đuổi theo trái cầu, thật bất ngờ khung cảnh rất quen thuộc, giống hệt lần đánh trước đó, ắt kết quả cũng sẽ giống là Hào Kiện đỡ được và đánh trả ngược qua Xử Nữ.

Nhưng chắc chắn hai lần đánh sẽ không bao giờ giống nhau.

Trái cầu cứ như vậy bay theo đường vòng cung. Hào Kiện thấy làm lạ khi nó chưa đáp xuống dù đã vượt quá mức lần trước. Bỗng dưng Hào Kiện thấy người rất mệt, nặng nề, chân không nghe lời chủ muốn đứng yên nghỉ ngơi lấy sức. Hào Kiện có chút bối rối, lâu lắm rồi hắn mới có loại cảm giác người ta gọi là kiệt sức.

Không ! Không thể nào như thế được ! Hào Kiện không bao giờ biết mệt là gì. Từ "kiệt sức" không có trong từ điển của hắn.

Trái cầu như ngôi sao băng bé nhỏ trong không gian rộng lớn, nó lao xuống với tốc độ rất nhanh trong khi Hào Kiện còn cách nó không xa. E rằng Hào Kiện ắt sẽ đỡ được trái cầu nhưng cơ thể đã tiêu tốn quá nhiều năng lượng, cần được nghỉ ngơi hay bổ sung năng lượng gấp. Hào Kiện cảm giác thật sự không ổn chút nào. Hắn gắng gượng chạy đến, cây vợt giơ ra trước sẵn sàng đón lấy cầu. Một chút nữa thôi, ráng một chút nữa thôi thì giải nhất sẽ thuộc về Hào Kiện.

Người xem nín thở hồi hộp dõi theo trái cầu đang rơi xuống cùng chàng trai đang đã mệt nhoài đuổi theo. Giây phút quyết định đã đến, một câu hỏi đặt ra cho cả người xem lẫn người thi đấu rằng liệu trận đầu sẽ tiếp diễn hay kết thúc ngay tại đây.

Bụp !

Âm thanh tuy rất nhỏ nhưng nhờ phòng thi đấu quá tĩnh lặng nên âm thanh ấy đột nhiên trở nên vang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net