Chap 147: Chàng trai với cây vợt màu hồng cánh sen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lớn lạ thường. Kết quả trận đấu quá rõ ràng rồi, người xem gật gù chấp nhận kết quả trận đấu. Sự căng thẳng dần dần biến mất khi tiếng hò reo của mọi người cất lên xoá tan sự tĩnh lặng của phòng thi đấu.

Xử Nữ ngồi bệt xuống sàn thở dốc, cây vợt cũng được đặt bừa xuống một bên như thể Xử cầm vợt quá đủ cho ngày hôm nay rồi. Ánh mắt Xử trợn tròn kinh ngạc, khoé môi mấp máy. Hào Kiện không có phản ứng gì, sững người, chả hay cây vợt trên tay đã rơi xuống sàn.

Tiếng bước chân rộn rã vang lên, Kim Ngưu xuất hiện với vẻ mặt lo âu, mồ hôi lấm tấm trên trán. Ngưu đứng thẫn thờ một lúc quan sát tình hình, bỗng cúi gằm mặt xuống cười nhạt một tiếng. Ma Kết và Bạch Dương chạy theo sau, đập vào mắt là hình ảnh Xử Nữ ngồi bệt xuống sàn, đối thủ đứng yên như tượng. Dựa vào phản ứng của Kim Ngưu, Ma Kết đoán chắc kết quả không như mong đợi, buộc miệng nhỏ giọng hỏi:

-Xử Nữ thua rồi sao...?

-Không... - Kim Ngưu lấp lửng đáp.

Chớp mắt Kim Ngưu thay đổi sắc mặt, từ ngỡ ngàng đến tự hào, không giấu được cảm xúc nên nhoẻn miệng cười đắc ý. Ma Kết tròn mắt không hiểu Kim Ngưu muốn nói gì thì Bạch Dương đứng cạnh khều cô rồi chỉ về hướng Hào Kiện. Bạch Dương giọng điệu mừng rỡ bảo:

-Kết Kết nhìn đi kìa, trái cầu nằm bên sân Hào Kiện chứ không phải bên Xử Nữ.

-Khoan đã ! Vậy chẳng phải Xử Nữ thắng sao ? - Ma Kết chớp chớp mắt, sự vui mừng khôn siết thể hiện rõ trên khuôn mặt trắng trẻo của cô. - Kim Ngưu, Xử Nữ thắng rồi kìa anh thấy chứ !

-Ừm. - Ngưu khẽ gật đầu. - Thấy rất rõ.

Để khẳng định với mọi người kết quả trận đấu, trọng tài huýt còi thật lớn, giơ tay về phía Xử Nữ, dõng dạc tuyên bố:

-Tỉ số 20-21, nghiêng về phía Xử Nữ lớp 12D. Vì thế kết quả chung cuộc Xử Nữ lớp 12D đạt giải nhất. Hào Kiện lớp 12A được giải nhì. Xin mời hai thí sinh chuẩn bị nhận giải.

Khán giả trên kia phấn khích hô lớn tên Xử Nữ. Một số người không ngừng khen ngợi Xử Nữ tài giỏi khi trở thành người đầu tiên đánh bại Hào Kiện ở môn cầu lông nói riêng và lĩnh vực thể thao nói chung. Số khác không hổ thẹn là nói dối, vừa nói những lời khinh bỉ với Xử Nữ rồi cam đoan Hào Kiện giành chiến thắng, giờ đây không thể ngốc đầu lên nhìn về phía trước. Nam thần Hào Kiện của họ bị đánh bại rồi. Có vài nữ sinh còn bật khóc vì thất bại của Hào Kiện nữa cơ.

-Xử Nữ !!

Vào khoảnh khắc trái cầu đáp xuống sân bên phía Hào Kiện, Thiên Yết oà khóc nức nở vội vàng đứng dậy kiếm đường xuống dưới. Mãi cho đến lúc trọng tài thông báo Thiên Yết mới đi xuống được, theo sau là Nhân Mã và Ý. Thiên Yết vừa rời khỏi khu vực ngồi xem liền chạy vù tới chỗ Xử Nữ đồng thời gọi lớn tên cậu, sau đấy ôm chầm lấy Xử Nữ dụi đầu vào cổ cậu. Cô nghẹn ngào chúc mừng chiến thắng của cậu và mắng cậu đã quá cố gắng, suy cho cùng cũng do cô sợ cậu cố gắng quá để bản thân bị thương.

Mà sự thật là Xử Nữ cũng bị thương rồi.

-Yết, người anh mồ hôi không à dơ lắm, đợi anh lau đã. - Xử Nữ đẩy nhẹ Thiên Yết ra trước khi mùi mồ hôi từ người cậu ám lên người cô.

Dẫu vậy, Thiên Yết kiên quyết không buông Xử Nữ ra, mặc kệ mùi mồ hôi sẽ ám lên người mình nhưng cảm xúc này cô không giấu nổi. Trước lời nói của Xử Nữ, cô càng ôm chặt cậu hơn.

Kim Ngưu thấy thế lắc đầu ngán ngẩm, cất gót tới chỗ cặp đôi trẻ không ngại thân mật giữa chốn đông người, gõ nhẹ vào đầu cả hai ý muốn tạm gác việc ôm ấp sang một bên vì còn việc khác. Quan trọng hơn, Kim Ngưu có việc phải nói với Xử Nữ, à không là cả Thiên Yết, giọng điệu anh ôn tồn nói:

-Tới lúc nhận giải rồi kìa. Ngồi ở đó ôm nhau kẻo đụng trúng chân đau rồi bị què khỏi ai cứu chữa.

-Chân đau gì cơ ? - Thiên Yết vừa lau nước mắt vừa ngẩng đầu lên hỏi Ngưu.

Kim Ngưu thở dài một hơi biểu lộ sự chán nản với thằng bạn thân đầu đất giỏi giấu thương tích. Ánh mắt ngập tràn sát khí của Ngưu hướng về phía Xử Nữ đang đổ mồ hôi hột, giương đôi mắt long lanh cầu xin Kim Ngưu đừng nói chuyện đó, mặc dù Xử cũng không biết sao Ngưu biết chuyện. Sớm các chiêu thức xin xỏ, làm nũng của Xử Nữ đều bị Ngưu miễn nhiễm hết, kể cả chiêu đôi mắt cún con cũng vậy. Kim Ngưu phũ phàng quay mặt đi chỗ khác, ngồi xổm xuống chỉ vào cổ chân trái Xử Nữ, trầm giọng giải đáp thắc mắc cho lớp trưởng:

-Nó bị thương ở cổ chân trái mà vẫn cố giấu. Nhìn cái cách nó đưa chân trái ra xa để không bị mày đụng trúng lúc ôm là biết có vấn đề. Cá chắc cởi giày vớ ra thấy cổ chân đỏ ửng cho coi.

Thiên Yết xoa cằm ngẫm nghĩ, nhớ lại lúc thi đấu quả thật Xử Nữ luôn khó khăn khi di chuyển sang trái, giọng điệu cùng vẻ mặt nghiêm trọng đó của Ngưu màu mè chắc chắn không phải nói dối hay đùa giỡn. Yết quay phắt qua lườm Xử Nữ, cô áp sát mặt mình lại gần Xử Nữ, nghiêm giọng hỏi:

-Có thật không ?

Sắc mặt Xử Nữ bộc lộ sự sợ sệt giống hệt lúc tội phạm bị phát giác đang thực hiện hành vi xấu xa. Xử Nữ nuốt một ngụm nước bọt, đánh mắt thành hình vòng cung, vô thức sờ sờ chóp mũi, lắp bắp đáp:

-Ừm thì... ừm... m-một chút. N-nhưng mà nó chỉ như kiến cắn thôi, không có cảm giác gì luôn ấy, em đừng có nghĩ nhiều Thiên Yết... Á má ơi cứu !

Kim Ngưu chán ghét xem màn nói dối giở tệ như trà sữa Thiên Bình nấu của Xử Nữ, buộc mình hoá thành người ác chạm vào cổ chân trái đáng thương của thằng bạn thân. Đúng như suy đoán, thằng bạn thân đầu đất rên la oai oái. Ngưu nhếch môi cười khinh Xử Nữ, nói:

-Định giả bộ mạnh mẽ cho ai xem ? Đau phát khóc còn bày đặt giả vờ giả vịt. Mày nói dối dở lắm con.

-Ồ vậy tao phải học mày nửa đêm đi uống nước mà mở điện thoại lướt Tik tok ngắm gái, còn tim mấy chục lần rồi đi xoá ứng dụng cho Ma Kết khỏi biết mới gọi là nói dối đỉnh ư ?

Xử Nữ nhướng một bên mày, thuận miệng phanh phui bí mật thầm kín của Kim Ngưu mục đích là để Ma Kết nghe thấy rồi trừng phạt thằng bạn thân nhiều chuyện hộ. Chứng kiến cảnh Kim Ngưu nơm nớp lo sợ vì đôi mắt đằm đằm sát khí sau lưng, Xử Nữ không nhịn được ôm bụng cười hả hê. Kết quả là bị Yết cốc đầu đau điếng, nhưng không đau bằng cổ chân trái. Thiên Yết xoa xoa nắm đấm, trừng mắt lườm Xử Nữ, hắng giọng bảo:

-Không lo cho mình đi còn cà khịa người khác. Cổ chân bị thương không chữa ngồi cười tưởng làm vậy là hết à ? Anh đừng nghĩ vừa giành giải về là tôi tha cho anh nhá ! Anh khoẻ lại đi rồi tôi xử anh sau. Nghe chưa ?

-Dạ... - Xử Nữ lí nhí đáp, chưa hưởng thụ được bao lâu đã bị đe doạ, thật tình số cậu có coi là quá nhọ không chứ.

-Mời Xử Nữ lớp 12D đến khu vực nhận giải. Xin nhắc lại, mời Xử Nữ lớp 12 đến khu vực nhận giải. - Giọng thầy thể dục cất lên thông qua chiếc mic rô và loa bố trí ở khắp phòng thi đấu gọi Xử Nữ.

Kim Ngưu dù trong lòng rất bực Xử Nữ nhưng tình bạn lâu năm đã dập tắt ngọn lửa giận. Ngưu xoay lưng về phía Xử Nữ, lạnh lùng bảo:

-Leo lên, tao cõng đi nhận giải.

Xử Nữ tròn xoe mắt, tần ngần nhìn Kim Ngưu một lúc lâu mới dám xác nhận đây là thằng bạn thân tàn độc thường ngày. Bỗng dưng Xử thấy Kim Ngưu không phải lúc nào cũng tàn án, đôi lúc cũng có những khoảnh khắc tốt bụng. Số lần khoảnh khắc ấy xảy ra đếm trên đầu ngón tay. Vì thế Xử phải nắm bắt nó, không thôi có nằm mơ chả cảm nhận được.

-Mã giúp người bị thương với !

Nhân Mã gật đầu đi lại chỗ Xử Nữ, giúp thằng bạn leo lên lưng Kim Ngưu. Khi Xử Nữ đã yên vị trên lưng Kim Ngưu thì Nhân Mã buông tay, Kim Ngưu từ từ đứng thẳng dậy, đồng thời đỡ lấy hai bắp đùi Xử Nữ thêm phần chắc chắn Xử không bị ngã. Xử Nữ tựa đầu vào tấm lưng săn chắc của Kim Ngưu, vẻ mặt hạnh phúc khiến người yêu của Ngưu không ganh tị là nói dối. Xử vòng tay qua cổ Kim Ngưu, giọng điệu thích thú nói:

-Lưng Ngưu đã ghê, ganh tị với Ma Kết có người yêu lưng xịn quá đi. Ước gì được Ngưu cõng hoài luôn !

-Mơ đi mày. Tao tưởng mày nhỏ con, lùn lùn nên nhẹ ai dè nặng như heo. - Kim Ngưu lạnh lùng nói.

-Tao là heo thì mày cũng là khủng long rồi con.

-Thôi thôi đi nhận giải lẹ giùm tui một cái ! Còn cho Xử Nữ nghỉ ngơi nữa.

Thiên Yết hai tay chống hông nhắc nhở Kim Ngưu và Xử Nữ trước khi muốn ăn đòn thay cơm. Kim Ngưu và Xử Nữ ngừng cà khịa nhau, cùng nhau đi đến khu vực nhận giải. Có điều nhìn từ xa thấy hai người họ thật sự là một cặp bạn thân ăn ý, luôn nghĩ cho đối phương thay vì suốt ngày đấu khẩu. Nhìn họ rất thân thiết khiến nhiều người ngưỡng mộ và ao ước có một người bạn như thế.

Mặt khác, trong đôi mắt của Ma Kết chỉ thấy hai người như công chúa được hoàng tử cõng về sau phút giây cãi vã, giận dỗi vì một chuyện gì đó. Ma Kết khoanh tay trước ngực, giật giật khoé môi bảo:

-Ê Yết, có khi nào người yêu mày cướp người yêu tao không ?

Đây là câu hỏi Ma Kết đã hỏi Thiên Yết rất nhiều lần mỗi khi cặp bạn thân chí cốt kia "thân mật". Thiên Yết nhún vai, ngữ điệu bình thản đáp:

-Ai biết. - Sau đó Yết choàng tay qua vai Ma Kết, cố ý kéo cô bạn vào lòng mình rồi nói tiếp:

-Nếu có thì hai ta về bên nhau thôi hi hi. Đi qua kia xem Xử Nữ lớp ta nhận giải đi.

Nói rồi, Thiên Yết kéo Ma Kết đi qua chỗ nhận giải, sẵn tiện chụp cho chiếc người yêu vài tấm hình làm kỉ niệm.

Bạch Dương mỉm cười dõi theo bóng lưng hai cô bạn ngày càng xa mình. Bỗng có làn gió mát thổi nhẹ vào qua cánh cửa chính của nhà thi đấu, do cô đứng gần cánh cửa nên cô dễ dàng cảm nhận cơn gió. Thật  dễ chịu ! Đó là điều cô nghĩ khi làn gió dịu dàng chạm nhẹ vào làn da trắng ngần của cô. Chợt cô vô thức ngước nhìn ra bên ngoài, vô tình bắt gặp một thân ảnh quen thuộc đang vội vã chạy đi, có lẽ thân ảnh đó không nhận ra người bạn của mình đang đứng ở cửa nhà thi đấu cầu lông. Tuy nhiên cô không bận tâm thân ảnh kia có nhận ra mình hay không, điều cô lưu tâm nhất là về bộ quần áo thể dục ướt sũng, thấp thoáng thấy được phần da thịt bên trong. Cô nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng cho người bạn, thầm nghĩ:

"Bảo Bình bị gì vậy nhỉ ?"

Bạch Dương mang nỗi lo âu trong lòng như người mất hồn mải nhìn về phía Bảo Bình đã khuất đi sau những chậu cây kiểng lớn. Cô không nhận ra mọi người đang lần lượt di chuyển sang chỗ trao giải.

-Á !

Bạch Dương bị tiếng la khe khẽ đánh thức, theo phản xạ tự nhiên cô quay sang tìm người vừa la lên, có lẽ cô sẽ giúp được gì đó nếu cô gái đó gặp chuyện. Sở dĩ Bạch Dương tin chắc tiếng la đó là của một cô gái vì chất giọng rất ngọt ngào, nhẹ nhàng, chỉ một tiếng la nho nhỏ đó thôi cô cũng đánh giá được người con gái ắt rất xinh đẹp, dịu dàng. Quả thật suy đoán của Bạch Dương đã đúng khi nhìn thấy chủ nhân của giọng nói đó, ấy thế sắc mặt Bạch Dương từ lo âu trở nên đượm buồn. Đáng lẽ cô phải nhận ra người có chất giọng ngọt và hay như vậy chỉ có thể là cô gái đó, cô người yêu mới của Nhân Mã. Để rồi vào lúc cô hướng mắt sang thì đập vào mắt là cảnh cô ấy đang ngã vào lòng Nhân Mã. Dù đã chứng kiến cảnh hai người họ thân mật nhưng được thấy ở khoảng cách gần trái tim Bạch Dương như bị bóp nghẹn, ép nước mắt cô phải ứa ra. Rất may, Bạch Dương đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vội vàng lau chúng đi rồi chạy thật nhanh khỏi chỗ ấy.

Đâu cũng được miễn là không thấy hai người bọn họ.

Vì cô ở đó chẳng khác nào kì đà cản mũi.

Vướng víu và gây rắc rối.

-Mình xin lỗi, mình không cố ý đụng trúng bạn, mình... - Cậu nam sinh vô tình đụng trúng Ý khiến cô nàng mất thăng bằng và được Nhân Mã kịp thời đỡ lấy ríu rít xin lỗi.

Ý tựa vào người Nhân Mã đứng thẳng dậy, mỉm cười nhẹ rồi dịu dàng bảo:

-Không sao hết, bạn đừng xin lỗi nữa, chẳng qua bạn đang gấp mà thôi, tớ không trách đâu.

Ý cẩn thận quan sát cậu nam sinh ấy nhận thấy trên cổ đeo thẻ thành viên câu lạc bộ Nhiếp ảnh, tay cầm theo giá đỡ máy ảnh, trên cổ là chiếu máy ảnh đen tuyền. Cô nghĩ thành viên câu lạc bộ Nhiếp ảnh trường Zodiac cũng sẽ giống bên trường cô, bận bịu chạy xui chạy ngược chụp những khoảnh khắc quan trọng mỗi sự kiện trong trường. Sắp sửa đến màn trao giải, thành viên trong câu lạc bộ chắc chắn phải ghi lại khoảnh khắc này, huống hồ nơi đây nhiều người, bỏ lỡ khoảnh khắc ấy thì không hay. Chuyện va chạm không tránh khỏi. Chúng ta nên biết bỏ qua cho một ai đó, không vì chuyện bé xé ra to. Chuyện này cũng lỗi do cô đứng không vững với lại không di chuyển sang chỗ khác mà đứng yên một chỗ cản trở đường đi của người khác.

-Mình cảm ơn. A mình có mấy viên kẹo, bạn nhận giúp mình nha.

-Ừm vậy tớ nhận nhé.

Ý nhận hai viên kẹo từ cậu bạn đó rồi vẫy tay chào cậu ấy. Trước khi đi, cậu nam sinh đó cúi đầu xin lỗi một lần nữa rồi mới cất gót đi thực hiện nhiệm vụ câu lạc bộ giao cho. Trong lòng không khỏi nhớ đến khuôn mặt xinh xắn cùng giọng nói ngọt như đường. Thật không nghĩ trong trường lại có một cô gái xinh đẹp tựa thiên thần đến vậy. Nhưng điều cậu bạn ấy băn khoăn là người tóc đỏ bên cạnh hình như học lớp 12D, sao lại quen biết bạn nữ xinh đẹp đến vậy.

-Ý không sao đó chứ, có bị thương ở đâu không ? - Nhân Mã đợi cậu bạn kia đi rồi mới cất giọng hỏi thăm.

-Ý không sao mà, Ý có phải con nít hở tí là bị thương đâu nè. Với lại có Mã tốt bụng đỡ Ý rồi sao Ý bị thương được. - Ý vừa cười vừa trêu Nhân Mã lo lắng nhiều quá, theo thói quen chọt má Nhân Mã. - Nè ăn kẹo đi, kẹo này hình như ngọt lắm không có vị socola hay chua đâu.

Nhân Mã gãi đầu cười trừ, có chút xấu hổ vì câu hỏi ngốc nghếch vừa rồi, đồng thời nhận lấy viên kẹo từ tay Ý, tiện thể cho luôn vào miệng do nãy giờ ngồi xem trận thi đấu cậu thấy buồn miệng. Chợt Nhân Mã ngước lên, trước mắt anh hoàn toàn trống không, không một bóng người đứng ở gần cửa. Nhân Mã ngạc nhiên nhìn tới nhìn lui tìm kiếm cô gái trước khi xảy ra chuyện còn đứng ở đây.

-Mã kiếm ai vậy ? - Ý nghiêng nghiêng mái đầu hỏi.

-À thì... - Nhân Mã nhón chân lên cố tìm kiếm qua đám đông nhưng vẫn không thấy. Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Nhân Mã rằng chắc cô ấy không thích đứng ở gần cậu, nhất là khi không có nhóm Thiên Yết nên đã bỏ đi, nói đúng hơn là tránh mặt. - À không có gì đâu.

Giọng điệu thản nhiên ấy của Nhân Mã trái ngược hoàn toàn so với vẻ mặt buồn bã của cậu. Ý thấy vậy cũng chẳng vui vẻ được, bởi cô biết rõ người cậu đang tìm kiếm là Bạch Dương. Không thấy người mình thích ở đâu đương nhiên sẽ buồn, giống như cô không thấy Nhân Mã ở đâu cũng buồn như thế. Ý gượng cười, nhẹ giọng hỏi:

-Có phải Mã kiếm Bạch Dương không ?

-Ơ sao Ý biết ?

-Thì Ý thấy Mã đứng nhìn Bạch Dương suốt. Từ lúc Bạch Dương đi tới đây, Mã đã nhìn cô ấy rất lâu còn gì.

Ý nói đúng, Nhân Mã đã ngắm nhìn Bạch Dương suốt khoảng thời gian kể từ khi Dương xuất hiện và biến mất một cách đột ngột. Nhân Mã không hiểu vì sao mình lại mê mẩn Bạch Dương đến vậy, chỉ riêng việc ngắm nhìn cô thôi cũng đủ làm cậu vui rồi. Đôi lúc Bạch Dương cảm giác ai đó đang nhìn nên nhìn ra sau xem thử, Nhân Mã nhanh chóng nói chuyện với Ý để không bị Bạch Dương bắt gặp. Khi Bạch Dương không còn tìm kiếm nữa thì Mã tiếp tục ngắm cô. Lúc cả hai không còn mối quan hệ thân thiết gì nữa, mối việc ngắm nhìn người ta thôi cũng mãn nguyện lắm rồi.

-Hay chúng ta đi tới chỗ trao giải đi, biết đâu Bạch Dương ở đó.

-Ừm. - Nhân Mã nghe thế liền phấn khởi, vội vàng nắm lấy tay Ý kéo đi đến chỗ trao giải, với hi vọng sẽ thấy Bạch Dương ở đó để tiếp tục âm thầm ngắm nhìn cô.

Nhưng Nhân Mã đâu nào biết được có một người rất buồn, buồn hơn việc cậu không còn thấy Bạch Dương ở gần mình nữa. Người đó không thích việc Nhân Mã lại gần Bạch Dương để rồi nhung nhớ hay mải mê ngắm nhìn Bạch Dương quên mất trời đất. Dù vậy, người đó lại càng không muốn Nhân Mã mang vẻ mặt u buồn, u sầu trong ngày hội vui thế này, hay nói đúng hơn là ở cạnh người đó, vì người đó cũng thấy buồn theo. Do đó, cô đành dắt Nhân Mã đi gặp Bạch Dương. Nhân Mã không còn buồn bã nữa mà vui vẻ hơn, cũng sẽ vui vẻ nói chuyện với cô không còn giọng điệu chán nản như vừa rồi.

Thấy người mình yêu vui vẻ trong lòng sẽ vui vẻ theo.

Có lẽ vậy...

===> End chap 147.
Chúc mọi người có những ngày nghỉ lễ thật vui vẻ nhá.

Quá trời quá đất rồi, lặng tới giờ mới ra chap mới, kiểu này bị các bạn yêu đá ra chuồng gà ở luôn cho coi. Giờ mới để ý là một tháng một chap, không hiểu sao lười vậy luôn á trời, nhớ ngày nào Bu với Ri còn một tuần một chap. Rồi chắc chắn bị sút ra chuồng gà rồi. Thật sự xin lỗi mọi người nhiều lắm. Chắc mọi người sẽ nghĩ giả vờ lấy lý do này kia nhưng thật ra Bu với Ri cảm thấy áp lực nhiều chuyện lắm. Từ chuyện trên trường rồi cuộc sống này kia, đến mức muốn nổ tung não luôn ấy, mà không có cách nào giải quyết được chúng. Nhiều khi hai đứa tụi tớ off luôn các trang mạng xã hội, như kiểu không muốn đụng vào thứ gì hết, chỉ muốn nằm yên và ngủ để đắm chìm thế giới trong mơ. Một thế giới không có thật. Việc tâm sự với mọi người cũng giúp hai tụi tớ thoải mái được phần nào. Kể cả việc nhìn đứa con tinh thần được mọi người yêu quý giảm căng thẳng hẳn hi hi ^^. Hi vọng mọi người vẫn ủng hộ truyện của Biệt đội I.

Quên nữa, mọi người có thể đặt câu hỏi cho tụi mình, hay các thành viên của lớp 12D ở phần bình luận. Câu hỏi của các bạn sẽ xuất hiện ở chap sau và được trả lời nè. À trừ những câu hỏi có yếu tố spoil truyện thì không trả lời nha.

Đừng quên để lại một dấu sao be bé và một ý kiến về truyện để truyện ngày càng phát triển hơn, được nhiều người biết đến hơn nữa nhé. Đó cũng chính là động lực giúp cho Biệt đội I chúng mình ra chap mới nè. Xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến mọi người vì đã ủng hộ tụi mình nha. Chúc mọi người một ngày mới tốt lành. Mãi yêu !!

Tác giả: Ri và Bu

Nơi đăng ( duy nhất ): Wattpad
Ngày đăng bản đầu tiên: 30/4/2023
Ngày đăng bản sửa: ???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net