Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7.

*

Chiều thứ Bảy tan học sớm, Kim Ngưu đi xe đạp điện chạy một mạch đến nhà Nguyễn Bạch Dương chơi. Nắng chiều nhuộm vàng dàn hoa hồng xanh leo chằng chịt trên cổng nhà thằng em họ. Dưới khung cảnh đẹp như cổng chào đám cưới thế kỷ ấy, mẹ Bạch Dương đứng cạnh một chồng sách cao chót, bên cạnh bà là cô đồng nát đi xe máy rõ sang.

"Giờ chị chỉ trả em được giá đó thôi, em bán thì bán. Chị lấy ba nghìn một quyển là lỗ lắm rồi. Chỗ này hai nghìn quyển, tầm bốn chục cân, chị trả em một trăm hai có bán thì bán." Cô đồng nát tháo dây xe xuống, định bụng chuyến này mà chủ chốt thì cô vứt một đống truyện kia vào bao tải rồi chằng lên xe chở ra chỗ buôn phế liệu.

"Chị nói thế nào, một quyển truyện của nó giá tận mấy chục, mấy trăm nghìn. Trả em có ba nghìn một quyển thì em bán làm gì, em cho không chị lấy cho đỡ chật nhà."

"Thế em có cho không thật không? Không em giữ lại mà nhóm bếp nướng thịt. Ba nghìn một quyển là em hời lắm rồi đó." Bà đồng nát không chút nhân nhượng.

Mẹ Bạch Dương đứng phân vân một lúc, nhìn đống truyện tranh chẳng ra đâu vào đâu của thằng con trai. Đang định chốt trăm hai chục nghìn thì Kim Ngưu chìa đồng năm trăm nghìn mới cứng đến trước mặt bà.

Cô dúi tiền vào tay mẹ Bạch Dương sau đó hớn hở nói: "Mợ ơi... bán cho cháu tất chỗ truyện này đi ạ. Năm trăm nghìn, chốt luôn mợ."

Bà đồng nát thấy có người cướp mối làm ăn của mình, mặt bà ta không vui hẳn, kéo áo Kim Ngưu lôi cô ra sau, giọng điệu hằn học: "Ơ cái con bé này ở đâu chui ra, tao đang trả trăm hai, mày lòi ra năm trăm là thế nào, biến ra chỗ khác chơi."

"Thì cháu cũng đi buôn đồng nát giống cô, cháu thấy đống truyện này trả năm trăm nó còn tủi thân không đồng ý ấy." Kim Ngưu chỉ tay vào quyển truyện giới hạn xuất bản gần chân mẹ Bạch Dương, chắc thằng em họ đi săn lùng quyển này cũng phải mất mấy chục củ, vậy mà bà đồng nát báo giá ba nghìn trông oan ức không chứ, cô nói tiếp: "Cháu với cô buôn đồng nát cạnh tranh công bằng, chủ người ta muốn bán cho ai có lợi hơn thì người ta bán thế thôi. Sao cô lại đi mắng cháu?"

"Thôi được rồi. Tôi không bán cho bà nữa. Kim Ngưu, tiền mợ cầm rồi, cháu lấy hết số truyện này về nhà đi. Có cần mợ lái xe chở về giúp cháu luôn không?"

"Không cần đâu mợ, có hai nghìn quyển, cháu cân được tất. Cho cháu xin mấy cái bao tải để đựng là được."

Kim Ngưu hớn hở đứng đấu giá thành công hai nghìn quyển truyện tranh với bà đồng nát. Nụ cười cô xán lạn, thành công ôm tất đống kho tàng quý giá của Nguyễn Bạch Dương về nhà.

Ngay tối hôm ấy, có sinh viên năm nhất ở ký túc xá nam 404 khóc rống lên vì đau lòng.

[Người gửi Nguyễn Bạch Dương: Chị là đồ độc ác. Em ghét chị.]

[Người gửi An Kim Ngưu: Quá khen. Đã chụp màn hình rồi nhé, ít nữa đến nhà mà mượn truyện của chị mày đọc thì tàu lượn luôn đi.]

[Người gửi Nguyễn Bạch Dương: Chị xinh đẹp mỹ miều ơi. Bạn cùng phòng em trộm điện thoại nhắn tin cho chị đấy ạ. Em quý chị nhất trên đời ạ. Mai Chủ Nhật em qua nhà chị đọc truyện được không ạ?]

[Người gửi An Kim Ngưu: Ừ, ngoan thế còn được.]


🌼


Sắp đến ngày thành lập Đoàn, trường cấp ba Thiên Hà rục rịch phát hành phong trào hưởng ứng ngày hội khoẻ Phù Đổng luôn. Được mệnh danh chiến thần chạy bộ, kẻ hủy diệt đường đua, lớp 11A4 quyết định bầu Đỗ Sư Tử tham gia thi chạy một nghìn năm trăm mét nữ ở trường.

Cũng vì sự tín nhiệm chân thành của hơn bốn mươi thành viên trong lớp, mỗi ngày sau khi tan học xong Đỗ Sư Tử đều phải vất vả tập chạy thêm nửa tiếng ở sân bóng của trường. Bạn thân thuở bé là Thiên Bình không giúp được gì nên đành cam tâm tình nguyện mua nước sẵn rồi ngồi đợi ở ghế đá, chờ Sư Tử tập chạy xong sẽ cùng cô nàng về nhà.

Lần nào tập chạy xong Sư Tử cũng than đói, tại vì buổi chiều học bốn tiết đã tiêu hao bao nhiêu là chất xám mà cô còn phải vận động nửa tiếng nên đành ra người lúc nào cũng như sắp chết đến nơi.

Thiên Bình bóc một chiếc bánh gạo, cẩn thận kẹp giấy đưa vào tay Sư Tử ngay khi cô nàng chạy xong ba vòng quanh sân bóng.

"Cám ơn nhé." Sư Tử nhận lấy bánh gạo từ tay công chúa, gặm hai ba miếng đã giải quyết xong chiếc bánh. Thiên Bình tiện đó vặn chai nước đưa tới cho cô uống đỡ nghẹn.

Ánh nắng hoàng hôn buông nhẹ, những lọn tóc mướt mồ hôi của Sư Tử như được phết thêm một lớp phấn nhũ lấp lánh. Thiên Bình nhìn cô nàng uống nước, ánh mắt công chúa khẽ cong lên.

"Cậu sao thế?" Sư Tử uống một hơi hết nửa chai nước, cô thắc mắc ánh nhìn của Thiên Bình, khẽ hỏi: "Mặt mình dính phân chim à?"

Thiên Bình bị câu nói khiến người ta tụt hứng của Sư Tử làm cho buồn cười, công chúa đưa tay vuốt mấy lọn tóc mai lộn xộn của Sư Tử ra sau tai, cười dịu dàng: "Không có. Chuyện là mai tiết tự học mình phải đi họp Đoàn, nếu tan muộn thì cậu đợi mình ở chỗ này nhé."

"Ừ." Có vậy thôi mà cũng nhìn chằm chằm mặt người ta, làm tưởng có gì đặc sắc. Sư Tử vứt chai nước còn một nửa vào ba lô rồi khoác lên vai. Đánh tiếng: "Về nhà thôi. Mình còn tắm rồi ăn cơm nữa."

Thiên Bình nghe vậy thì khẽ gật đầu, lập tức đi song song cạnh Sư Tử. Dưới ánh tà dương màu cam, công chúa cao hơn Sư Tử một cái đầu, mái tóc bồng bềnh theo từng bước chân của bạn thân.

Sư Tử thì không thích lãng mạn hoá mọi thứ xung quanh lên một tông giống như Thiên Bình, ngay khi Thiên Bình lôi xe cub ra cô đã trèo phắt lên ngồi đằng sau. Còn không quên thủ tục đeo tai nghe và bật nhạc.

Nhìn lướt qua điện thoại Sư Tử, Thiên Bình thấy tên bài hát và người sáng tác thật quen mắt, công chúa nhớ rõ chủ nhân của hit 1402 này thường có thói quen ra video trên youtube vào tháng Hai mỗi năm, trùng hợp ngày này lại là ngày lễ Valentine (ngày lễ tình nhân) của thế giới.

"Cậu thích nhạc của ABB à?"

"ABB là gì?" Sư Tử vừa bật nhạc, tháo một bên tai nghe xuống, thắc mắc trước câu hỏi của công chúa: "Ý cậu là thiết bị điện ABB của Thụy Sĩ?"

Xem ra đồ đầu đất này chẳng biết ABB là ai. Con nhỏ download (tải xuống) nhạc về nghe có khi vì mấy đứa trong trường dạo này hay nghe bài này, hoặc lướt mạng thì thấy bài hát leo tốp xu hướng nên hợp gu thì tải.

Ngô Thiên Bình leo lên xe cub, khởi động xe rồi phóng ra khỏi cổng trường cấp ba Thiên Hà. Công chúa vừa nhìn đường, vừa đảo mắt nhìn kính chiếu hậu có hình ảnh Sư Tử ngồi lấp ló sau lưng mình.

Thiên Bình giải thích một cách không đầu không đuôi câu hỏi mà Sư Tử trả lời mình lúc còn đứng ở láng xe: "ABB là người hay đeo khẩu trang, không bao giờ lộ diện mặt, gã là DJ chuyên sáng tác và chơi nhạc cho mấy người nổi tiếng đi diễn ở sân khấu lớn. Gã cũng là chủ nhân hit 1402 mà cậu đang nghe."

Sư Tử để loa nhỏ nên giọng Thiên Bình nói cô nghe hết bằng sạch. Nhìn xuống màn hình điện thoại vẫn đang chạy bài hát 1402, cô gật gù làm như mình hiểu: "Cậu biết rõ anh ta nhỉ."

"Ừ..." Thiên Bình dừng xe lại khi thấy đèn giao thông chuyển sang màu đỏ, công chúa ngước nhìn những con số đếm ngược trên cột đèn cao tít... thản nhiên trả lời: "Vì năm tháng trước mình có tham gia đóng MV của ABB."

*MV: là một video âm nhạc ngắn.

"Thật?" Sư Tử không tin nổi vào tai mình, lật đật tắt nhạc, di ngón tay lên màn hình điện thoại kéo vào giao diện của app YouTube. Sau đó gõ 1402 lên thanh công cụ tìm kiếm. Cô trợn mắt, há hốc mồm vì thành tích đang có của MV kia đã phá tám mươi bảy triệu lượt xem và mười hai triệu lượt thích.

Thiên Bình đóng vai nữ chính trong MV ấy, ngồi trên nóc xe ô tô giữa cánh đồng đầy hoa rực rỡ cạnh nam chính đeo khẩu trang. Chiều cao của công chúa chênh lệch vừa đủ với nam chính kia, MV về một tình yêu vừa kịp chớm nở đã sớm bị lụi tàn khi nữ chính mắc bệnh nan y và chẳng còn sống được bao ngày nữa. Âm thanh và lời bài hát luôn rất buồn nhưng vì giai điệu của nó bắt tai càng nghe lại càng thấy cuốn nên thu hút được khá nhiều khán giả, MV giống như lời tạm biệt của nam chính giành tặng nữ chính 310 của anh ta.

"Cậu là con bé 310 trong MV đó hả?" Sư Tử vừa đặt xong câu hỏi thì Thiên Bình đã vặn ga phóng xe đi tiếp.

Công chúa không trả lời câu hỏi bỏ ngỏ của Sư Tử. Vì từ lúc đóng MV đó xong đến khi MV được phát hành Thiên Bình ngày nào cũng bị làm phiền, hết người này đến người khác liên lạc làm trôi tin nhắn của cô bạn thân Sư Tử xuống tận tít dưới đáy, địa chỉ email để xem thông báo về công việc cũng bị một đám người làm phiền.

Ngô Thiên Bình không thích nổi tiếng, chỉ thích đi kiếm tiền, thế nên chuyện mọi người biết công chúa là nữ chính 310 và đem lòng yêu thích "nàng"... khiến Thiên Bình khó chịu.

Còn một chuyện điên rồ nữa khi MV 1402 này tung ra... là đám người hâm mộ kia đồn thổi công chúa với ABB yêu nhau từ lâu. Còn điên cuồng hôn môi nhau trên nóc xe ô tô đến mấy tiếng.

Càng nghĩ càng giận run người. Nếu chuyện vớ vẩn này lọt vào tai Đỗ Sư Tử thì sao? Thiên Bình sẽ phơi bày sự thật mình là con trai ngay lập tức trước mặt cô. Và tuyên bố thẳng thừng rằng mình chưa từng phát sinh tí quan hệ tình cảm gì với gã ABB cả, càng không có chuyện ngồi trên nóc xe ô tô hôn môi cậu ta.

Tất cả mọi tình cờ, gặp nhau chỉ là quan hệ bạn bè hợp tác đơn thuần. Không dính líu gì đến đời tư cá nhân của nhau chút nào hết. Thiên Bình được mời đóng MV, công chúa đến tham gia quay chụp chỉ vì tiền.

Còn ABB... cậu ta giỏi, đời tư thì kín bưng, lại nổi tiếng vì không dùng nhan sắc mà đi lên bằng thực lực. Nên chuyện lông gà vỏ tỏi hay mấy tin đồn nhảm nhí này cậu ta chả bao giờ quan tâm. Thế thì mắc gì Ngô Thiên Bình phải lật đật đi đính chính, người nổi tiếng còn chả quan tâm tin đồn, bé tép riu nổi lên vì đóng cùng MV với người ta như Thiên Bình mà đi đính chính thì thành có tật giật mình.

🌼

Nguyên Song Ngư hôm nay không đi đua xe, cũng không đi theo đám bạn ăn chơi lêu lổng của mình mà ở nhà cày phim. Bình thường thì trùm trường thích xem phim hoạt hình, cậu ta có thể ngồi cả ngày xem Bảy viên ngọc rồng hoặc một loạt series phim chuyển thể từ truyện tranh.

Hẳn cho đến khi Hạ Thiên Yết nhắn tin giục cậu ngày mai nộp bài tập về nhà môn Hoá, Song Ngư mới lồm cồm tắt máy tính mà ngồi vào bàn học.

Quyển vở bài tập chi chít công thức hoá học nhìn như sách luyện phép thuật của Harry Potter. Những ký tự loằng ngoằng móc nối với nhau chẳng hiểu ý nghĩa ra làm sao, mở ra rồi đóng sách lại tới lần thứ năm, lấy bút khoanh lung tung đáp án theo tổ tiên mách bảo, Nguyên Song Ngư cáu thật chứ.

Cậu ta không phân biệt được đâu là ký hiệu Hyđro (H) trong bảng tuần hoàn và hiệu suất phản ứng (cũng là H(%)). Ngay cả mấy câu trắc nghiệm đơn giản cậu ta cũng không hiểu tí gì.

Thế là cậu ta đem sách qua phòng cậu ruột của mình, người cậu tên Nguyên Bảo Bình lớn hơn Song Ngư một tuổi và là lớp trưởng của 12A1 kiêm chức Bí thư Chi đoàn trường Thiên Hà.

Đứa cháu học dốt bao lần Nguyên Bảo Bình không muốn nhận máu mủ này đứng lù lù cạnh bàn học của cậu nó, quyển sách bài tập Hoá của cậu ta nằm gọn lỏn trước mặt Bảo Bình.

"Cậu, chọn đáp án nào?"

"Không biết?" Bảo Bình đang edit video dở, máy tính vẫn còn sáng quắc. Thằng cháu vẫn lân la đứng bên cạnh không chịu về phòng, cậu liếc mắt xuống bài Hoá đơn giản của nó:

[Câu 22: Đốt cháy hoàn toàn a gam hỗn hợp gồm 4 hiđrocacbon thu được 33g CO2 và 13,5g H2O. Giá trị của a là:

A. 10,5.      B. 11.

C. 11,5.      D. 12.]

"Đơn giản như này không biết làm?" Bảo Bình kéo giấy nháp để trên góc bàn mà ít khi mình dùng tới, với cây bút viết xuống lời giải, miệng giảng đạo lý: "Mày đến lớp chỉ ngủ ấy gì? Sắp thi giữa kỳ hai rồi đấy. Không liệu mà cố gắng, tao còn phải ôn thi đại học chớ quản mày suốt ngày được à?"

"Cháu biết rồi." Song Ngư chột dạ. Đúng là đến lớp cậu ta chỉ nằm ngủ là chính, kiến thức như đến từ sao Hoả cậu nghe cô giảng mà như bị thôi miên. Càng cố mở mắt nghe giảng lại càng buồn ngủ.

Nguyên Bảo Bình viết xong lời giải trên giấy nháp, chữ cậu ta nắn nót, nét chữ cứng cỏi phóng khoáng, không giống Song Ngư, mẹ bảo chữ cậu như gà bới giun, chữ giống chữ bác sĩ, chả ai đọc nổi ngay cả cậu ta.

- Số mol CO2 = số mol H2O = 0,75 (mol)
a = mC + mH = 0,75.12 + 0,75.2.1 = 10,5 (gam).

"Vậy khoanh đáp án nào hả cậu?" Song Ngư nhìn hai dòng chữ đơn giản Nguyên Bảo Bình viết trên giấy. Chữ nào cậu cũng hiểu, nhưng ghép chúng lại thì cậu chịu.

"10,5 đó, còn phải cầm tay mày khoanh vào A giúp luôn hay như nào? Lượn về phòng đi. Bài dễ thế không biết làm thì lúc rảnh đọc thêm nhiều sách vào, đừng có mê game hay phim hoạt hình nữa."

Giảng như không giảng.

Nguyên Song Ngư nghĩ bụng... thà cậu ta lật cuối sách ra tra đáp án khoanh vào cho nhanh. Dạy học kiểu gì không thèm giảng, tiện tay ghi loằng ngoằng ra giấy mấy dòng rồi kêu khoanh đi thì ai mà hiểu.

Nguyên Song Ngư cầm quyển vở bài tập về đến phòng, ghét bỏ quăng quyển vở lên bàn học rồi cậu ta nhảy luôn lên giường, ipad thông báo tác giả truyện tranh cậu ta thích vừa ra truyện chương mới, thế là Song Ngư hí hửng mở ra đọc ngay lập tức, não cá vàng quên luôn chuyện nộp bài tập Hoá cho lớp trưởng của cậu ta.

Gió cuối mùa Xuân vẫn còn hơi lạnh nhưng nó đem đến cho người ta cảm giác dễ chịu giống như giữa thu vậy. Từng cơn gió nhẹ nhàng lách qua khe cửa sổ phòng của Nguyên Song Ngư, đem theo tiếng cười khúc khích của cậu gửi lên vũ trụ.

"Tác giả ơi, truyện hay chớt mất, tui nằm ngất ra đất chỉ vì chương này quá ngắn. Tác giả ui, cậu có thiếu thốn gì không, tui muốn tặng cậu chút tiền hy vọng cậu ăn uống đầy đủ, mỗi tuần đều đặn ra truyện ba lần được không!!!" Pisces vừa đăng tải bình luận.

Cùng lúc Song Ngư để lại bình luận dưới chương truyện tranh của tác giả mình yêu thích cũng có một người đang ngồi trên ghế gỗ vươn vai check thông báo.

Tài khoản Cancer vỏn vẹn gõ lại sáu chữ "Cảm ơn! Tôi không thiếu tiền." thay vũ trụ gửi lại thông điệp cho đọc giả bình luận sôi nổi nhất của mình.

"Á!!! Cancer rep bình luận của tui rồi kìa. Muốn mua Rolls Royce tặng cậu!" Pisces vừa đăng tải bình luận.

Ở ký túc xá nam của trường Đại học Thiên An, phòng 404 có thanh niên đang thưởng thức ly trà sữa nóng không đường của mình, mắt cậu ta liếc đến bình luận mới nhất trên thanh thông báo.

"Thằng điên nào đây. Nom phiền thế nhỉ." Đỗ Cự Giải nghĩ... có nên block cái tên hay bình luận nhảm nhí kia ngay lập tức mỗi lần cậu ta đăng truyện lên app hay không. Lần nào bình luận tài khoản Pisces này đều nhắc đến tặng quà với tặng tiền.

Cuộc đời Cự Giải tuy xuất thân không phải gia đình giàu có quý tộc gì nhưng từ nhỏ đến lớn bố mẹ Cự Giải chưa từng để anh em cậu chịu tí thua thiệt gì với bạn bè.

Vậy nên nhắc đến tiền, Cự Giải toàn dửng dưng.

Thấy Đỗ Cự Giải bình thường yêu đời hay nói đạo lý hôm nay tự nhiên lại ngồi chửi rồi cáu, Bạch Dương - bạn cùng phòng với Cự Giải có chút không quen.

Vì thế nên để giúp bạn mình hạ hoả, Bạch Dương nhường đĩa xoài mới gọt xong trên tay, dí đến trước mặt Cự Giải.

"Ăn xoài không bạn ê." Mắt Bạch Dương liếc về phía màn hình chiếc laptop đang sáng chưng của Cự Giải: "Ơ, mày vừa đăng truyện chương mới à?"

"Ừ." Cự Giải cắn miếng xoài, hương vị chua ngọt của trái cây khiến tâm trạng cáu bẩn của cậu vơi đi một nửa.

"Chăm chỉ đấy. Xíu tao lên thả tim với tương tác mới được."

"Cám ơn."

Bạch Dương thích đọc truyện tranh, hiển nhiên gặp Cự Giải ở ký túc xá 404 giống như gặp định mệnh cuộc đời. Chuyện Cự Giải lười biếng không ra chương mới mỗi ngày sẽ bị Bạch Dương lảm nhảm bên tai đến nỗi Cự Giải bao lần hết tiết phải trốn lên xe khách chuồn về nhà ngủ để được thanh tịnh.

Mà tính Đỗ Cự Giải cũng lạ lắm, ý tưởng vẽ toàn đến lúc nửa đêm, nên cậu ta hầu như đêm nào cũng lén bật đèn vẽ truyện, ngày đi học thì ngủ gà ngủ gật, đám con gái đôi lần còn nghĩ Cự Giải bị nghiện.

Nhưng Cự Giải lần nào thi cử cũng được điểm cao, có tin đồn cậu ta đút lót thầy cô bộ môn để được qua môn. Cự Giải không quan tâm chuyện nhảm nhí này cho lắm, vì cậu ta trên lớp tuy ngủ nhưng thầy cô giảng câu nào cậu ta đều nhớ luôn câu đó. Sách vở chép bài cho có chứ nội dung môn học cậu ta lưu vào tệp ghi chú trong bộ não luôn rồi.

[Không được phép mang truyện đi đâu khi chưa hỏi ý kiến của mình.]

By: Linh Yunki's Story.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net