Chương 18 : Không Ngờ, Suy Nghĩ Dần Lệch Quỹ Đạo (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc đó, giật dây Hà Ngưu Ngưu bán heo mua TV đúng là kế hoạch của hắn, ban đầu chỉ nghĩ cầm khoản tiền kia rồi chạy trốn, kết quả là cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, hắn chính xác đã dễ dàng thoát khỏi thôn xóm nghèo nàn kia, ngồi xe bò của chú Vương đi lên trên trấn, cũng sợ Hà Ngưu Ngưu sau khi phát hiện sẽ đuổi theo, lập tức mua vé xe buýt di chuyển tới thành phố gần nhất, sau khi đến thành phố hắn đã suy nghĩ trăm phương ngàn kế liên lạc với người của mình, tới đón hắn rời đi.

Trở lại thành phố M, việc đầu tiên hắn làm chính là tra ra manh mối của việc "Tại sao mình lại hôn mê, dưới tình huống đó còn trở thành "Nàng dâu" của Hà Ngưu Ngưu "... Với quyền lực của Khúc gia, cho dù là hắc đạo hay bạch đạo thì bọn họ vẫn luôn có thế lực nhất định, chỉ cần muốn tra rõ việc này thì cũng chẳng mấy khó khăn, rất dễ dàng đã tìm ra Chú Tề trong miệng Hà Ngưu Ngưu lúc trước.

Người gọi Chú Tề, quả thực là một ông lão quê mùa ở nông thôn, khi nhìn thấy cảnh sát tìm tới cửa, còn chưa kịp mở miệng hỏi thăm, ông ta đã bị hù tới mức tiểu như hạt đậu ra quần.

Hóa ra, khi đó ông ta đúng là đang định giới thiệu một cô gái cho Hà Ngưu Ngưu, sau khi lấy được ba vạn tiền sính lễ từ trong tay của Hà gia, ông ta cho cô gái kia hai vạn còn chính mình giữ lại một vạn, kết quả là không ngờ rằng hôm ấy vốn đã hẹn xong định dẫn cô gái đi gặp Hà Ngưu Ngưu, nhưng cô gái kia vậy mà mang theo hai vạn tệ bỏ trốn cùng người, trong lúc nhất thời ông ta cảm thấy hoảng sợ tới mức luống cuống, một vạn tệ đã cất vào trong túi của mình, hiện tại quả thực không nghĩ sẽ lấy ra, đúng lúc này, đi qua ngoại ô thì vô tình phát hiện ra Khúc Phi đã uống tới say mèm hôn mê bất tỉnh bên lề đường, thoạt nhìn thì thấy là một người vô cùng xinh đẹp, trong lòng liền nảy sinh ý nghĩ độc ác, nghĩ rằng dứt khoát treo đầu dê bán thịt chó cho rồi, dù sao Hà Ngưu Ngưu đơn giản chỉ là muốn một nàng dâu, có phải là cô gái trước đó hay không cũng chẳng quan trọng...

Tất cả manh mối đều đã sáng tỏ, trong lòng hắn đương nhiên cũng nắm chắc, Chú Tề bị trừng phạt tống vào tù, nghiêm túc mà nói, lúc đầu Hà Ngưu Ngưu hạn chế quyền tự do cá nhân của hắn, tuy rằng là người bị hại nhưng cậu cũng đã vi phạm pháp luật, khi cảnh sát hỏi hắn muốn tiếp tục theo đuổi vụ việc này hay không, hắn lại do dự...

Lúc đó, rõ ràng còn nghĩ rằng nhất định phải hung hăng trừng phạt Hà Ngưu Ngưu bởi vì đã đem hắn khóa ở trên giường, nhưng cho tới hiện tại hắn lại không nỡ, cậu nhóc đó không hiểu bất cứ thứ gì, hơn nữa còn sống ở trên núi, kiến thức pháp luật cũng không có nhiều, thậm chí cậu còn không biết hành động đó là trái pháp luật, nhưng cậu thật sự là một đứa trẻ lương thiện, vừa ngoan ngoãn vừa đơn thuần, trong khoảng thời gian hắn ở đó, vẫn luôn đối xử cực kỳ tốt với hắn, đồ ăn tốt nhất đều dành cho hắn, quần áo tốt nhất cũng để cho hắn mặc, gặp phải kẻ xấu cũng sẽ bất chấp an toàn của bản thân mà đứng trước mặt bảo vệ hắn...

Sự ngưỡng mộ của Hà Ngưu Ngưu dành cho hắn cũng rất đơn thuần, từ nhỏ đã lớn lên trong một thành phố hỗn tạp, hắn từ lâu đã nhìn quen bản chất xấu xí ghê tởm của con người, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy một tình cảm đơn giản và rõ ràng như vậy, không đòi hỏi đáp trả bất cứ thứ gì, chỉ cần hắn vui vẻ là tốt rồi, khi ở trên giường cũng vậy, có đôi khi hắn cố ý làm hung ác một chút, cậu nhóc ngốc nghếch đó rõ ràng là đau tới mức run rẩy, nhưng vẫn luôn chỉ kéo căng cơ thể lên chịu đựng, vẻ mặt ngốc ngốc "Chỉ cần anh vui thì bất luận đau thế nào em cũng đều có thể chịu đựng" bộ dáng đó thực sự làm cho người ta đau lòng, vô thức sẽ trở nên dịu dàng với cậu...

Nghĩ đến vẻ mặt ngây thơ, bộ dáng cười toe toét mỗi khi nhìn mình của cậu nhóc, không biết tại sao trong lòng không nỡ để cậu chịu khổ, nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy vẫn là thôi đi, dù sao từ lâu đã nhìn ra được cậu nhóc là thích mình thật lòng, mình ôm tiền bỏ trốn, cậu ở nhà chắc hẳn cũng đã rất đau lòng rồi, nỗi đau tinh thần có đôi khi còn sâu sắc và đau đớn hơn so với nỗi đau thể xác một chút...

Chi bằng xem như hai người bọn họ đã hòa nhau, sau này không thiếu nợ nhau nữa, không còn gặp gỡ cũng tốt...

Cứ như vậy, hắn trở lại trạng thái sinh hoạt giống như trước kia, tìm kiếm vui vẻ, ca múa hàng đêm, mỗi ngày đều có bạn đồng hành khác nhau, đủ thứ kích thích đủ loại đam mê mãnh liệt, quả nhiên cuộc sống như vậy mới thích hợp với bản thân, khi đó trải qua sinh hoạt khổ hạnh ở trong thôn, tuy rằng mới lạ, cũng đủ nhàn nhã, nhưng thực sự rất nhạt nhẽo và vô vị, nhất thời nếm thử còn tốt, nếu như thời gian dài, sẽ cảm thấy nhàm chán...

Còn với cậu nhóc ngây thơ đó... Mang đến cho hắn cảm giác không tệ lắm, rời đi lâu như vậy rồi, chắc chắn sẽ có chút nhớ tới hương vị của cậu, chỉ có điều cảm giác đối với người con trai bình thường ấy, chắc hẳn cũng giống như cuộc sống ở thôn núi, mặc dù rất mới mẻ, nhưng nếu như thời gian dài đoán chừng cũng sẽ phiền chán, kết thúc sớm một chút cũng tốt, nói gì thì nói, cho dù xét theo bất cứ phương diện nào, hai người bọn họ đều cách xa nhau cả thế giới... Nhưng không ngờ rằng có một ngày, cậu nhóc ngây thơ ấy sẽ bán đi tất cả gia sản, mang theo những gì bản thân tự cho là tốt nhất, ngàn dặm xa xôi đến tìm hắn...

Hắn đã sống hai mươi bốn năm, đã tiếp xúc với không biết bao nhiêu người, chỉ là chưa từng có một người như vậy, đơn thuần như vậy, hết lòng yêu thích lấy hắn như vậy, dùng năng lực và thủ đoạn thấp kém nhất để đối xử tốt với hắn, thậm chí không hề đòi hỏi đáp lại bất cứ thứ gì...

Một Hà Ngưu Ngưu như vậy, Khúc Phi sao có thể không thương tiếc được chứ?

Hít một hơi thật sâu, Khúc Phi liền cầm quần áo sạch sẽ đứng lên, ở cửa phòng tắm gọi một tiếng, nhưng chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng nước, đẩy cửa đi vào phòng tắm, giống như trong dự kiến, lập tức nhìn thấy Hà Ngưu Ngưu đang run rẩy đứng tắm gội dưới vòi hoa sen.

Khúc Phi phản ứng rất nhanh, vội vàng kéo cậu ra khỏi nước lạnh, nhìn thấy môi cậu trở nên tím tái vì lạnh, giận không chỗ phát tiết, "Em làm gì thế hả! Trời lạnh như vậy, em không muốn mạng nữa sao?"

Hà Ngưu Ngưu không ngờ là Khúc Phi sẽ đi vào, dáng vẻ không mấy bận tâm, vịn lấy áo hắn rồi run rẩy nở nụ cười, "Không, không sao, em khỏe mà, rất nhanh sẽ tắm xong thôi..."

Hóa ra, Hà Ngưu Ngưu bấm nút vòi hoa sen dựa theo phương pháp trước đó Khúc Phi đã chỉ cậu, nhưng lại phát hiện chỉ có nước lạnh chảy ra, thoạt nhìn nút bấm trong phòng tắm đều rất cao cấp, cậu không dám ấn bừa, nghĩ dù sao mình tắm cũng rất nhanh, nhịn một chút là được rồi, sau đó nghiến răng nghiến lợi mà tắm dưới nước lạnh.

Khúc Phi không nhịn được mắng cậu đồ ngốc, nhìn bộ dáng này của cậu, bả vai rụt lại lưng khom xuống dáng vẻ rõ ràng là đang rất lạnh, cũng không để ý toàn thân mình sẽ bị nước lạnh thấm ướt, đem cậu ôm sát vào trong ngực, giơ tay ấn mở vòi nước bồn tắm, nước ấm lập tức tuôn ra, hắn ôm Hà Ngưu Ngưu ngồi vào trong bồn tắm, sau đó cũng cởi quần áo ẩm ướt trên người mình ra, bước vào.

"Em đồ ngốc ngày...". Khúc Phi vừa dội nước ấm lên trên người Hà Ngưu Ngưu vừa mắng, "Từ giờ trở đi, đây là nhà của em, có chuyện gì thì phải nói cho tôi biết, đừng cảm thấy ngượng ngùng hay gì cả, có nghe thấy không?"

"Ừm ừm...". Hà Ngưu Ngưu bị Khúc Phi ôm từ phía sau, nước ấm nóng hôi hổi, hơn nữa vòng tay của Khúc Phi ấm áp như vậy, cơ thể lạnh lẽo của cậu nhanh chóng ấm áp trở lại.

Dựa vào lồng ngực rắn chắc của Khúc Phi, không biết có phải là do hơi nước khiến hốc mắt của cậu nóng lên hay không, mà khi mở miệng âm thanh cũng mang theo một chút giọng mũi, "Khúc Phi, lúc đó ở cổng công ty anh không để ý tới em, em thật sự cực kỳ sợ hãi... Em nghĩ anh đã quên em thật rồi... Em còn nghĩ những gì anh nói trước đây đều là dối trá..."

"Đồ ngốc...". Khúc Phi không nhịn được liếm lên lỗ tai của Hà Ngưu Ngưu, tay cũng không thành thật xoa nắn lồng ngực trơn trượt của cậu, "Đừng suy nghĩ lung tung nữa, tôi còn trẻ như vậy, sao có thể dễ dàng quên em được chứ..."

"Ừm...". Hà Ngưu Ngưu mím môi, dùng sức gật nhẹ đầu, sau đó quay người lại nhìn Khúc Phi, đôi mắt đen nhánh sáng ngời, cũng không cảm thấy xấu hổ, vươn tay vòng lấy cổ của hắn rồi ôm lấy thật chặt, cười vui vẻ, "Có thể gặp được anh lần nữa, thật tốt..."

Khúc Phi cũng ôm lấy người con trai trong ngực hắn, dùng bàn tay to lớn vuốt ve vòng eo mảnh của cậu và lưng gầy phía sau, khẽ cắn lên lỗ tai non nớt, "Ngưu Ngưu thật xảo quyệt... Em đang muốn dụ dỗ tôi sao?"

Lập tức cảm giác được cơ thể của Hà Ngưu Ngưu đột nhiên nhúc nhích, nhưng cánh tay rắn chắc đang ôm lấy cậu vẫn không buông ra như cũ, từ góc độ của Khúc Phi cũng không nhìn thấy mặt của cậu, nhưng khi cậu quay đầu lại hắn nhìn thấy đôi tai trước mặt đã trở nên đỏ rực...

Khi Hà Ngưu Ngưu được Khúc Phi bế ra khỏi phòng tắm, cậu đã kiệt sức tới mức không đứng dậy nổi, gương mặt đỏ rực, làn da màu lúa mạch trên người cũng đỏ bừng, Khúc Phi thuận tay kéo lấy chăn trên giường, đơn giản lau qua loa cơ thể ướt đẫm của hai người, sau đó lại ấn người đè xuống...

"Ngưu Ngưu ngoan, nâng eo của em lên một chút..."

Lặn lội một quãng đường dài lại đi bộ lâu như vậy, thể lực của Hà Ngưu Ngưu vốn đã gần như bên bờ kiệt sức, vừa rồi ở trong phòng tắm bị Khúc Phi mạnh mẽ làm hai lần, hiện giờ hai mắt của Hà Ngưu Ngưu thậm chí còn không mở ra được, chỉ là người đàn ông ở phía trên vẫn không có một chút ý định muốn chấm dứt việc làm tình lại, tách ra hai chân vừa thẳng vừa dài của cậu đặt chúng lên trên bờ vai của mình, duy trì tư thế mặt đối mặt, lần nữa nặng nề đâm vào.

Đôi môi mỏng bị hắn lấp kín, đầu lưỡi bá đạo xâm nhập vào bên trong khoang miệng của cậu, liếm láp khắp nơi rồi cuối cùng quấn lấy lưỡi nhỏ dây dưa.

"Ưm.... A a..."

Dương vật thô bự hướng vào bên trong lỗ huyệt thọc càng lúc càng sâu, quy đầu sưng lớn thăm dò xung quanh tìm kiếm điểm mẫn cảm quen thuộc của cậu, cảm nhận được cơ thể dưới thân đột nhiên trở nên run rẩy, khóe miệng đẹp đẽ của Khúc Phi cong lên, dùng sức tấn công vào điểm mẫn cảm kia.

"A..."

"Ngưu Ngưu, kêu lớn một chút..."

Tuy rằng vừa rồi đã làm hai lần nhưng quả thực côn thịt của Khúc Phi kích thước quá kinh người, mỗi lần đều khiến hậu huyệt của cậu căng ra đến cực hạn, vẫn luôn mạnh mẽ đâm vào rút ra, từng chút từng chút làm cho cậu cảm thấy khó mà chịu được, điểm mẫn cảm trong cơ thể liên tiếp bị xâm phạm, không biết từ lúc nào tiếng rên rỉ đã biến thành nức nở.

"A... a... Khúc, Khúc Phi... Ưm..."

Khúc Phi cũng biết nên có chừng mực, nhìn cậu nhóc trong ngực hắn dường như đã mệt tới lợi hại, hai mắt nhắm chặt giống như đã ngủ nhưng lại mơ hồ không giống đang ngủ, chỉ khi hắn thọc vào thật mạnh thì cậu mới có thể vô thức phát ra tiếng rên nho nhỏ.

Nghe thấy tiếng rên bất lực chịu đựng của cậu, khiến hắn càng trở nên hưng phấn, chỉ hơi dừng trong giây lát, cúi đầu hôn sâu cùng cậu, sau đó lại tiếp tục đưa đẩy một cách tàn bạo, động tác mãnh liệt như vậy làm cho Hà Ngưu Ngưu khó lòng chịu nổi, kịch liệt phát ra những tiến rên nghẹn ngào.

"Ưm... Khúc, Khúc Phi... Chỗ đó, khó chịu quá..."

Dương vật của Khúc Phi đâm tới rất sâu, lần nào cũng đâm thẳng vào, mỗi lần hắn đều có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể gầy gò dưới thân run lên vì quá sức chịu đựng, đôi chân thẳng tắp trên bả vai của hắn mở ngày càng lớn, khiến cho thân dưới của hai người không gặp bất cứ cản trở gì.

Cuối cùng vẫn là không nhịn được, dùng tư thế mặt đối mặt như vậy làm một lần, sau đó lật cơ thể cậu lại, kê một chiếc gối dưới bụng cậu, đẩy mông cậu lên, cơ thể cường tráng lập tức vây lấy cả người cậu, lần nữa vùi dương vật của chính mình vào thật sâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hahau