Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khụ, khụ..." thiếu nữ nghe vậy khẽ gật đầu. Thanh niên lại tiếp tục ho khan mở miệng nói: "Nói với cha mẹ ta là ta có lỗi với họ!" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Nhất định, nhất định rồi!" Thiếu nữ nghe vậy thì gật gật đầu.

"Còn một việc nữa..." Thanh niên cố dằn ra từng hơi tàn: "Điều còn nuối tiếc duy nhất trên đời này của ta là... " Thiếu niên nhìn chằm chằm vào con ngươi của thiếu nữ: "bí mật ta không dám nói với ngưới là từ lâu ta đã yêu người rồi, ta chỉ muốn nói với ngươi là ta... ta rất... yêu người. Nếu có kiếp sau, có kiếp sau ta nhất định sẽ không giữ kín bí mật này... " Nói đến đây tay thiếu niên thả lỏng hai mắt nhắm nghiền lại.

"Ô, ô..." Thiếu nữ khóc lớn: "Ta cũng yêu người Văn Kiệt, ô, ô... ta không cho ngươi chết ngươi nghe thấy không Văn Kiệt, Văn Kiệt, ô, ô... ta không cho ngươi chết" Thiếu nữ lắc lắc thiếu niên lúc này cô mới ôm chặt đầu thanh niên vào trong ngực mình mà khóc một trận thảm thiết.
...
Tại một phòng sáng đèn tại một hoa viên. Trung niên nhân đi đi lại lại trước của phòng vẻ mặt cực kỳ lo lắng. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Oa, oa, oa..." Thanh âm tiếng trẻ con vang lên, một bà già tầm bốn mươi đến năm mươi tuổi chạy ra mở miệng cười lớn: "Nga chúc mừng lão gia, chúc mừng lão gia"

"Sinh rồi sao?" Hai mắt trung niên nhân sáng lên hai tay nâng lên cánh tay của bà mụ.

"Ân, còn là hại vị công tử, một cặp song sinh" Bà mụ mỉm cười.

"A, Hahahaha, Tiêu Chiến ta lại được làm cha rồi hơn nữa còn là con trai a" Trung niên nam tử mừng như điên chạy về phía bên trong gian phòng hét lớn: "Tiêu Chiến ta được làm cha rồi!" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Thiếu phụ lúc này trên giường hai tay đang ôm một đứa trẻ cho nó bú còn một bà mụ khác thì đang ôm đứa trẻ kia. Bà mụ tiến đến cúi chào trung niên nam tử. Thấy vẻ mặt vui mừng của trung niên nhân, thiếu phụ mặt nhợt nhạt có chút mím miệng cười mắng: "Xem phu quân kìa từng ấy tuổi rồi mà cứ như trẻ con ấy?"

"Mẫn Lan cho ta xem mặt mũi chúng ta nào"

"Chàng phải cận thận nga!"

Nam tử trong tay ôm vào đứa nhỏ mỉm cười đung đưa mỉm cười: "Nhất định sau này con ta tiêu chiến sẽ là một cường giả trên đại lục, a, a..."

"Đúng rồi chúng ta nên đặt tên cho nó nữa nhỉ" Trung niên nam nhân gãi đầu: "Nàng đã đặt tên cho nó chưa?"

"AA, dù sao thiếp đã chuẩn bị rất nhiều cái tên rồi nhưng vẫn chưa thấy cải nào hay cả" Thiếu phụ gật gật đầu. Trung niên nhân nói: "Theo ta tên một đưa lên lấy chữ Viêm làm tự còn đứa kia thì..."

"Không ổn không ôn có chuyện rồi gia chủ" một trung niên nhân tầm năm mươi tuổi lao thẳng vào phía bên trong phòng.

"Có chuyện gì vậy Mặc quản gia?"

"Có, có người đuổi giết đến Tiêu gia ta"

"Cái gì?"

Nằm trong bụng Tiêu Mẫn Nhi, Sword tập trung tinh thần huy động thiên địa linh khí cải tạo thân thể của Tiêu Mẫn Nhi cùng với cái bào thai cũng là khối thân thể mới này. Thời gian này hắn biết thế giới này cũng giống như trong tiểu thuyết "Đấu phá thương khung" của một người tên Khoai Tây đại thần viết ra. Điều này làm hắn khá ngạc nhiên. Hắn nhận thấy không gian này thực sự là một không gian thực sự tồn tại, trường hợp này gần giống nhứ một người viết lên tác phẩm Titano, trong đó một chuyện xảy ra trong tác phẩm giống như chuyện xảy ra với con thuyền Titanic vậy.

Sword khu động thiên địa linh khí khắp nơi, hắn liên tục dùng thiên địa linh khí cải tạo thân thể chưa sinh cùng với thân thể người phụ nữ này. Sword lần này hắn cần khôi phục linh hồn bị thương cùng với thực lực nhanh chóng để tạo lại thân thể bất diệt thể nên hắn lựa chọn tu luyện tối thượng công pháp tu tiên Cửu Dương Thần Long quyết. Cửu Dương Thần Long quyết chí thượng công pháp bao hàm ngũ hành chi lực lấy hỏa làm chủ. Công pháp tuy vậy có điểm chí nhược điểm là cần thân thể nữ tử song tu để điều hòa âm dương thân thể. Nó cũng là điểm ưu tuyệt đối của công pháp này. Công pháp này tăng lên thực lực cho đối tượng nữ tử song tu với hắn rất nhanh. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Ọe, ọe... " Thiếu phụ liên tục nôn khan. Trung niên lúc này đang bên bàn ăn cơm với hai hài tử nhỏ tuổi tầm bốn tuổi cùng sáu tuổi. Trung niên đột nhiên thấy vậy thì dừng đũa ân cần hỏi thăm: "Phu nhân nàng làm sao vây?"

"Phu quân ta thực sự không biết! ... " Thiếu phụ mặc áo bào lam nên tiếng quay sang nhìn trung niên nhân một cánh ôn nhu: "Mấy bữa này cứ gặp thịt cá là ta có cảm giác buồn nôn... "

"Phu nhân nàng bị bệnh sao?" Trung niên nhân cực kỳ lo lắng mỉm cười nói.

"Mâu thân không sao chứ?" Hài tử sáu tuổi ngừng ăn ngước mắt nhìn lên thiếu phụ hai trong mắt trong suốt ngây thơ.

"Đỉnh Nhi mâu thân không sao?" Thiếu phụ vui vẻ trong lòng có chút ấm ấp đưa tay lên xoa đầu hài tử. Hài tử lại tiếp tục dùng đũa ăn cơm. Trung niên nhân lại lên tiếng an ủi: "Phu nhân hay chốc nữa chúng ta đi y sư kiểm tra thử xem..."

"Nga" Thiếu phụ ngạc nhiên sau đó nhìn về trung niên nhân mỉm cười đầy tình ý: "Phu quân chàng quá lo lắng rồi ta không có gì đâu!" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Phu nhân nàng nói gì vậy, nàng như vậy quả thực ta không an tâm..." Trung niên nhân đưa tay lên vỗ vỗ bàn tay thiếu phụ an ủi: "Nghe ta chốc nữa chúng ta đi y sư xem bệnh xem sao!"

"Ân" Nghe thấy thế thì thiếu phụ khẽ mỉm cười gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
...

"Chúc mừng hai vị" Y sự vuốt vuốt râu ra vẻ tiên cốt đạo mạo: "Chúc mừng, phu nhân hiện tại đã có tin vui..."

Nghe thấy hai người nhìn nhau có chút ngạc nhiên. Trung niên giật mình lên tiếng: " y sư ngài không chẩn đoán nhầm đấy chứ"

"Hừ" Y sư có chút khó chịu nhìn về phía hai người: "Có vẻ như Tiêu gia chủ có vẻ như không tin vào khả năng của ta nắm thì phải"

"Nga" Trung niên nhân hơi cau mày hạ thấp giọng: "Nào dám, nào dám... Nhưng thực sự Trường Y tiên sinh không chuẩn đoán sai?"

"Hừ" Lão già một thân bạch y khẽ vuốt lên cằm của mình chỉ ngón tay về phía trước: "Lão phu dám lấy hơn ba mươi năm kinh nghiệm của lão phu khẳng định tôn phu nhân đã mãng thai"

Hai người lúc này nhìn nhau: "Nga không thể nào vừa mới qua ba tháng a, phu nhân ta vừa mới sinh nhi tử cách đây ba tháng a..." Trung niên nhân tính toán từ thời gian sinh nhi tử Mẫn Lan mới trải qua ba tháng không thể nào có thể mang thái được điều này hết sức vô lý.

"Cái gì ..." Y sư lúc này há hốc mồm ra con mắt mở tròn ngạc nhiên nhìn hai người phía trước mình.

Một người phụ nữ bình thường sau khi sinh ra cần ba tháng để sinh lý trở lại bình thường. Sau khi thụ thai lại cần vài tháng nữa thì thiếu phụ mang thai mới có thể biểu hiện một dạng có thai như nôn khan. Trung niên nhân ngẫm nghĩ thời gian từ lúc phu nhân mình sinh con là cánh đây ba tháng lúc đó hai người phải mất một tháng để trốn chạy kẻ thù để đến Ô Thản thành này định cư. Thời gian gần nhất mà họ ân ái là cách đây hai tháng khi hai người cùng gia tộc đến định cư tại Ô Thản thành này Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Ba năm sau, một thiếu phụ da dẻ trắng hồng xinh đẹp mặc một bộ cẩm bào đang ngồi dưới một mái đình trong một biệt viện. Thiếu phụ tay khẽ đưa lên vuốt vuốt cái bụng đang phình lớn của mình: "Đã ba năm rồi, hài nhi con bao giờ mới ra đời đây?"

Một nam hài bốn tuổi ngồi trên ghế đá nhìn vào trong sân lớn, ngồi bên cạnh hắn là một thiếu phụ bụng khá to. Thiếu phụ lúc này trong tay là một cuộn len đang thêu thùa một chiếc áo cho trẻ sơ sinh. Thiếu phụ hơi cau mày nhìn về phía hài tử mặc y phục xám màu lên tiếng khuyên nhủ: "Viêm nhi sao con không ra chới với ca ca?" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Một thiếu niên tầm tám tuổi mỉm cười vẫy vẫy ty về phía hài tử y phục xám tro: "Tiểu Viêm Tử mau đến đây chơi với chúng ta đi vui lắm a?"

"Đúng đấy Tiểu Viêm Tử mau đến đây đi?" Một hài tử trừng sáu tuổi khác đưa tay lên vẫy vẫy về phía hài tử bốn tuổi chân đang đung đưa ngồi trên ghế. Hài tử lắc lắc đầu tỏ vẻ không muốn. Thiếu phụ thấy vậy chỉ thở dài một hơi. Thực sự nàng không hiểu với đứa con thứ ba này, từ nhỏ hắn đã ít nói sống vô cùng thu liễm, nàng cùng với phu quân mình đã vô cùng cố gắng nhưng cũng không thay đổi được nhiều.

Một trung niên nhân tóc búi ngực về phía sau, trên tóc điểm lên chút tóc bạc khuôn mặt có chút vết tích của thời gian tiến về phía thiếu phụ. Thiếu phụ thấy thế thì mỉm cười định đứng dậy thì trung niên nhân tiến đến đỡ lấy đôi tay của nàng: "Lan Nhi đừng động cận thận động thai..."

"Phu quân" Thiếu phụ cung kính trong mắt có chụt ánh nhạt quang mang của sự ấm áp.

"Phụ thân" mấy thiếu niên tiến đến cung kính.

"Đươc rồi, Đỉnh Nhi, Lệ Nhi các con mau chơi tiếp đi, ta cần nói chuyện với mẫu thân các con... " Nghe thấy những lời này hai thiếu niên mới gật gật đầu lại tiếp tục ra sân chơi.

"Viêm Nhi sao con không ra chơi với hai ca ca con đi" trung niên nhân mỉm cười vỗ vỗ lên đầu hài tử tro y. Tro y hài từ lắc lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.

Hải tử lúc này ngưng mắt nhìn về trung niên nhân trong mắt không biết đang nghĩ ngợi gì. Trung niên nhân đầu biết đứa trẻ này đứng trước mặt hắn là một người xuyên việt đến từ một nơi gọi là địa cầu. Mà người này kiếp trước có một cái tên khác là Trần Văn Kiệt. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Phu quân khuôn mặt có vẻ rất căng thẳng không biết là có chuyện gì?" Thấy sắc mặt Tiêu Chiến lúc này khá căng thẳng thiếu phụ lên tiếng hỏi han một cánh ân cần.

"Hài" Tiêu Chiến khẽ thở dài. Hắn đưa tay lên quét cái trán một cái: "Có người thông báo cho ta nhà ta sẽ có một đại nhân vật đến thăm mà người này quả thực chúng ta không thể đắc tội được"

"Nga" Thiếu phụ khẽ nhíu mày: "Chàng lo là chuyện này sao?"

"Ân" Tiêu Chiên thở dài cầm tay thiếu phụ: "Đúng là vậy, ta là ta sợ chúng ta tiếp đãi khách nhân có chút không chu toàn khiến cho họ có chút bất mãn với gia tộc ta mà nàng lại là người hết sức cẩn trọng đáng tiếc nàng lại đang mang thai a..." Nói đến đây trung niên nhân khẽ thở dài.

"Được rồi, được rồi nhìn chàng kìa!" Thiếu phụ đưa tay lên miệng cười nhẹ: "Hãy đệ cho thiếp lo chuyện này đi"

"Phu nhân nàng đang mang thai a!" Tiêu Chiến không đành lòng nhìn về phía phu nhân của mình. Tiêu Mẫn Nhi thật ra là một người thê tử đảm đang. Từ khi lấy nàng Tiêu Chiến thường hay cùng nàng thảo luận mọi việc. Hơn nữa nàng tỏ ra là một người thê tử khá đảm đang hơn nữa cũng là người mẫu thân tốt điều này làm cho Tiêu Chiến rất là vui mừng.

Một lão già mặc hắc y khá lớn tuổi, da mặt nhăn nheo, hai mắt tỏ ra tinh anh. Trền đầu là một búi tóc trắng xóa, một bộ râu trắng dài giống như tiên nhân đạo cốt một loạt. Trong tay lão nhân đang nắm tay một bé gái nhỏ nhắn tầm ba tuổi. Bé gái khá xinh đẹp, con mắt to tròn ngây thơ mặc một bộ y phục màu đó thắt hai bím ngang vai nhìn cực kỳ dề thương.

Lão già dắt bé gái tiến vào thảo đường thì thấy một đoàn người ra đoán tiếp lão đầu tử. Một trung niên nhân cùng một mỹ phụ bước ra, điều ngạc nhiên là mỹ phụ này lại đang mang bầu. Trung niên nhân cùng với thiếu phụ được tiến cung kính cúi chào: "Đại nhân thật vinh hạnh cho Tiêu gia khi được đón tiếp đại nhân"

Lão già vuốt vuốt râu nhẹ nhàng cười: "A, a ... Tôn phu nhân đang mang thai không cần phải kính cẩn như vậy. Vừa rồi Tiêu tộc trưởng và phu nhân quá lời rồi!" Nói đến đây lão già vẻ mặt đột nhiên hơi cau nhìn về phía chiếc bụng của thiếu phụ như muốn suy ngẫm điều gì rồi đột nhiên mở miệng tiếp tục nói: "Các vị có thể gọi ta là Lăng tiên sinh là được rồi!"

"A,a... " Một lão già tóc trắng có vẻ lớn nhất cúi đến cung kính: "Sao có thể thế được chứ, Tiêu Chiên ngươi đã chuẩn bị tốt cho vị đại nhân đây nghỉ chân chưa?" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Tiêu Chiến thấy mình bị cướp lời có vẻ tỏ mặt khó chịu nhìn sang lão già vừa lên tiếng. Tiêu Mẫn Nhi thấy thế thì hơi nhíu mày nhưng cũng có vẻ bình tĩnh kéo kéo tay áo Tiêu Chiên ra hiệu. Lão già thấy vậy thì hơi cau mày nhìn về phía lão già lên tiếng: "Không biết vị nhân gia đây là?"

"A, a, gặp qua đại nhân ta là Tiêu gia đại trưởng lão Tiêu Quân" Lão già tóc bạc mỉm cười nhìn về phía Lão già áo bào đen.

"Không dám, không dám... " Lão già hắc y tở vẻ khiêm tốn giơ tay về phía bạch phát lão nhân. Lão nhân cùng nữ hài tử và cùng đám người Tiêu Chiến bước vào nội đường.

Trong nội đường đại sảnh cỏ đặt một cái bình hoa lớn. Ở giữa là một chiếc bàn và bốn chiếc ghế vị trí dành cho gia chủ cùng mọi người quan trọng bàn bạc. Hai hàng hai bên được đặt ngang dọc rất nhiều hàng ghế cùng các bàn gỗ nhỏ. Gần vị trí gia chủ thường là các vị trí quan trọng như các đại trưởng lão và những người có danh tiếng trong tộc.

"Lần này không biết Lăng tiên sinh đến Tiêu gia chúng ta, Tiêu gia có thể giúp gì được cho tiên sinh" Tiêu Chiến mỉm cười với nụ cười đầy thân thiện.

"A" Lão già vuốt vuốt vai chỉ vào nữ hài tử: "Đây là Tiêu Huân Nhi tiểu thư, Tiêu Huân Nhi tiểu thư mau ra mắt Tiêu tộc trưởng và các vị trưởng lão"

"Huân Nhi ra mắt Tiêu thúc thúc, Tiêu bá mẫu và các vị đại trưởng lão" Nữ hài nhi tiến đến cúi chào. Hai con mắt to đen nhánh nhìn về mấy người trước mặt nàng.

"A, a, thật là một đứa bé dễ thương nga!" Tiêu Mẫn Nhi nhìn về nữ hài tử: "Huân Nhi mau đến đây cho bá mẫu ngắm kỹ con nào!"

"Vâng thưa bá mẫu" Nữ hài tử tiến đến. Thiếu phụ thấy trước mặt là một nữ hài mặc áo bào đỏ cực kỳ dễ thương với đôi mắt đen nhánh vậy thì vuốt đầu khen: "Thật là ngoan!"

Hắc bào y lão già nâng lên chén trà khẽ ngụm một hớp cảm giác trà thanh thoát đưa lên miệng. Lúc này lão quay sang nhìn về trung niên nhân: "Lần này ta muốn gửi Tiêu thư ở Tiêu gia không biết ý của Tiêu tộc trưởng ra sao?"

"Nga" mọi người nghe thấy thì trợn tròn mắt nhìn về phía lão già hắc bào: "Thực sự Lăng tiên sinh muốn để Huân Nhi tiểu thư để ở lại Tiêu gia sao?"

Nghe thấy vậy thì hắc y lão nhân gật đầu nâng lên một chén trà đưa lên miệng nhấm nháp. Hắn quay sang quan sát mọi người thấy họ có vẻ khá là ngạc nhiên, lão mở miệng nói: "Tiêu gia chủ yên tâm. Tất cả chi phí do tiểu thư chúng ta sẽ chi trả. Hơn nữa... " Nói đến đây lão quay sang nhìn mọi người tiếp tục nói: "Tất nhiên chúng ta sẽ không để cho các vị chịu thiệt thòi!"

Mấy lão nhân nhìn nhau có vẻ trong ánh mắt bọn hắn lóe lên chút kinh hỉ. Bọn họ thoáng lờ mờ biết được nhân vật trước mặt này là ai đấy!? Nếu người nọ đã hứa mang đến cho Tiêu gia chỗ tốt thì hẳn là họ đều được rồi. Mấy lão già nhin nhau đều mỉm cười gật gật đầu.

"A, A..." Thiếu phụ đang vuốt ve tiểu nữ hại đột nhiên kêu lên. Nàng tự nhiên ôm lấy bụng. Trong bụng nàng một sinh linh bé nhỏ đang quẫy đạp. Sinh linh trong đầu ngẫm nghĩ: "Đã đến lúc ra đời rồi đây! Chờ thật là lâu..."

"Phu nhân nàng làm sao vậy?" Tiêu Chiến lúc này cực kỳ lo lắng nhìn về phía thiếu phụ.

"A, a..." Thiếu phụ cắn chặt răng, khuôn mặt nhăn nhó đỏ bừng: "Có vẻ là thiếp muốn... muốn sinh!?"

"Nga" Mọi người thấy thế thì đột nhiên tỉnh đại ngộ. Tiêu Chiến luống cuống: "Mau , mau, người đâu mau mời bà mụ!" Tiêu Chiến quay sang hắc y lão nhân: "Xin lỗi tiên sinh lần này... "

"Haha..." Lão nhân vuốt vuốt râu: "Không sao chuyện phu nhân quan trọng hơn ngài mau đi..."


15.10.2013

Chương 7
Tiêu Kiếm ra đời


Nội dung thu gọn


Một trung niên nam tử đứng trước một gian phòng đi đi lại lại. Khuông mặt hắn lúc này cực kỳ bất an. Trong lòng lúc này cực kỳ bồn chồn. Một lão nhân khác lúc này thì đang ngồi nhàn nhã uống trà khuôn mặt hơi nhăn nhó cau mày. Theo như lão biết được thì Tiêu phu nhân đã mang thai hơn ba năm rồi vậy mà vẫn chưa sinh điều này không biết là thật hay giả. Hơn nữa nghe nói Tiêu phu nhân có bệnh kín trong người khó có thể lại sinh con không ngờ sau khi mang thái bệnh dần hết sắc mặt da dẻ ngày một trắng hồng. Điều này làm cho lão thấy kỳ lạ. Hơn nữa với linh hồn cường đại hắn ẩn ẩn được trung quanh Tiêu phu nhân luôn lượn lờ dày đặc linh khí. Chỉ có linh hồn cường đại như lão mới nhận thấy được. Lão nhân lẩm bẩm: "Truyện này nhất định phải bẩm báo gia chủ mới được..." Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Thật ra thì Sword tu luyện Thái Dược Thần Long quyết liên tục hấp thụ thiên địa linh khí. Nói cánh khác hắn luyện công từ trong bụng mẹ. Điều này nghe có vẻ vô lý đấy nhưng thật sự nó đang diễn ra. Hắn biết thân thể tốt cũng ảnh hướng đến tốc độ hồi phục của linh hồn là như thế nào. Hơn nữa muốn hồi phục bất diệt thể cần khá nhiều năng lượng. Giờ tất cả máu huyết bất diệt chi thể đều bị phong ấn chờ hắn có thực lực đủ mạnh hắn sẽ hiến tế cái thân thể này để hình thành bất diệt thể. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Nằm trong bụng người thiếu phụ Sword cảm giác có phần không đúng. Hắn lẩm bẩm: "Thân thể này quá lớn... " Sword điều động năng lượng trong đan điền. Chân nguyên từ trong đan điền theo các huyệt vị tiến tời cơ bắp xương cốt của hắn. Thân thể hắn bắt đầu co rút lại. Cả người hắn nhỏ lại chỉ bằng đứa trẻ sơ sinh. Đầu hắn theo nước ối trong tử cung dần đưa ra ngoài.

"Phu nhân, phu nhân ra rồi..." Một bà mẫu hét lớn có vẻ khá sung sướng.

Hắn hơi nheo mắt. Đưa vào mắt hắn là một chút ánh sáng chói chang. Thân thế hắn hoạt động dùng chân nguyên chỉ trong một chút thời gian thần hình hắn bắt đầu lớn lên. Mấy bà mụ đặt hắn vào ta thì đột nhiên het lơn buông hắn ra. May mà hắn gần cái giường nằm không thì đã ăn một đòn ngã đau.

"Aa..." Bà mụ hét lớn. Thiếu phụ lúc này cũng lờ mờ nhìn về phía hắn. Trong hai tròng mặt đều ngạc nhiên.

"Rầm" Trung niên nhân hoảng sợ phá cửa lao thẳng vào hét: "Chuyện gì vậy?" Lão nhân ngồi nhàn nhã uống trà thì bật dậy phóng thẳng về phía tiếng hét phát ra.

Xuất hiện trước mặt trung niên nhân là một tiểu hài tầm ba tuổi người dính đầy nước ối. Một mái tóc màu ngân bạc, con mắt tinh anh màu đen nhánh phát ra có thần, cả thân thể trần truồng. Hắn khuôn mặt ngạo nghễ nhìn về phía trung niên nhân mỉm cười: "Phụ thân..." giọng nói còn có chút non nớt phát ra.

"Đây, đây... là chuyện gì xảy ra!?" Trung niên nhân chỉ vào tiểu hài quay sang ngơ ngác nhìn thiếu phụ cùng bà đỡ.

"Tiêu tộc trưởng, ta... ta quả thực không biết!" Bà mụ rung sợ, miện lẩm bẩm tay chỉ về phía tiểu hài tử.

"Ngươi, người... thực sự là do ta sinh?" Thiếu phụ giọng run run, hai môi cắn vào nhau như có chút hoảng hốt trong lời nói.

"Vâng" Tiểu hài tử ngơ ngác nhìn về phía thiếu phụ: "Có gì sai sao? Hài nhi chính là do người sinh ra người không nhận ra sao?" Tiểu hài tử tiến về phía thiếu phụ. Thiếu phụ có chút hoảng sờ sờ trên má tiểu hài tử. Tiểu hài tử lại không có chút phản kháng khẽ mỉm cười. Tiêu Chiên ngơ ngác nhìn về phía trước dường như không hiểu chuyển gì xảy ra lắm. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Tiêu tộc trưởng không biết là đến tột cùng có chuyện gì xảy ra?" Hắc y lão nhân chạy vội đến quay sang nhìn Tiêu Chiến thấy hắn đang ngẩn ngơ. Tiêu Chiến thở dài: "Chuyện này..."

Mấy thiếu niên nhỏ tuổi lúc này cũng chạy tới. Hài tử lớn nhất: "Phụ thân, mẫu thân sinh chưa con muốn nhìn ngũ đệ một chút a?"

"Đúng đó phụ thân, phụ thân để con xem ngũ đệ nga?..."

"A, chuyện này..." Thấy Tiêu Chiến lúc này mặt mày tái mét hắc lão nhân quay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net