Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chuyện gì đang xảy đột nhiên la hoảng: "Tiểu thư, tiểu thư không có chuyện gì chứ?" Hai người nhanh chóng đẩy cửa mạnh xông vào. Bất quá xuất hiện trước mặt hai người là khung cảnh không thể tưởng tượng được: tiểu thư nhà mình đang lõa lồ, một thanh niên với bộ ngực lực lưỡng đang cởi trần mặc một cái quần mau đen con rách bươm. Người nhìn vào hẳn thể nào cũng biết chuyện gì xảy ra. Hai thiếu nữ đỏ mặt: "A..." lên một tiếng rôi quay mặt đi.

Nhã Phi lúc này hoảng hồn dùng chắn cuốn khắp cơ thể mình khuôn mặt tái mét quát: "Hai ngươi cút ra ngoài cho ta, không có lệnh của ta cấm không ai được vào"

"Vâng, vâng tiểu thư" Hai thị nữ run lên gật đầu lia lịa. Khi đi ra họ khép cửa lại còn trước khi đi liếc nhìn bộ ngực săn chắc của Tiêu Kiếm một cái. Tiêu Kiếm thở dài một hơi.

"Ô, ô..." Nhã Phi lúc này đột nhiên khóc lên. Tiêu Kiếm càng nhìn càng đau lòng không biết làm sao. Hắn tiến đến ôm bả vai của nàng định giọng an ủi bất quá hắn chưa kịp lên tiếng thì Nhã Phi đã cướp lời: "ngươi, ngươi là ai, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vây?" Nói đến đây nàng lại tiếp tục khóc: "Trinh tiết của cả dời ta, Ô..ô.."

Tiêu Kiếm thở dài sao hôm qua không khóc hôm nay lại ăn và rồi. Chán! Tiêu Kiếm thở dài: "Được rồi nàng đi tắm trước đi đã rồi chúng ta cùng nói chuyện được không?"

Nhớ đến điều này Nhã Phi nhớ đến ngày hôm qua hắn bắn đầy tinh nguyên vào trong người nàng hơn nữa còn bắn đầy cả lên người nàng nghĩ đến đây nàng tức giận lườm hắn một cái: "Hỗn trướng, sắc lang, cầm thú..."

Ai! Tiêu Kiếm thở dài hôm qua còn chưa chửi đủ sao. Nói xong mấy câu này Nhã Phi mới quát: "Ngươi đi ra ta muốn đi tắm!"

"Dù gì toàn bộ cơ thể nàng ta đã nhìn khắp rồi, sờ đã sờ rồi nàng còn ngại sao?"

"Hỗn đản, sắc lang ngươi câm miệng cho ta" Hai hàm răng Nhã Phi cắn chặt vào nhau.


Tiêu Kiếm thở dài, mạnh mẹ dùng tay kéo lấy tay của nàng. Nhã Phi hoảng sợ hét lên: "Sắc lang, cầm thú ngươi muốn làm gì?"

Mặc kệ cho nàng kháng cự hắn bế nàng vào trong. Trong phòng sau bình chướng vẫn đặt một cái thùng nước khá là to có vẻ như chuẩn bị sẵn cho tối hôm qua nàng đi tắm nhưng ai ngờ chưa tắm thì đã bị tên sắc lang Tiêu Kiếm chiếm đoạt thân thể.
"A, ui..." Tiêu Kiếm bị Nhã Phi cắn mạnh vào tai, mặt hắn nhăn nhó: "Nàng là chó sao mà còn biết cắn người?"

Nhã Phi đôi mắt đỏ bừng: "Ta không những căn ngươi còn muốn cắn chết ngươi?"

"Được rồi nàng muốn sao đây?"

"ngươi đã chiếm đoạt thân thể ta giờ ngươi nói ta phải làm sao đây? Ô... ô..."

Tiêu Kiếm thở dài im lặng từ trong tay hắn xuất hiện một ngọn lửa màu vàng tiến thẳng về phía thùng nước. Nhã Phi ngơ ngác nhìn về hành động này: "ngươi, ngươi là luyện dược sư"

"Có thể coi là như vậy đi!" Theo tay Tiêu Kiếm vũ động chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thùng nước bắt đầu nóng lên.

"Nga, Ngươi ra đi ta muốn đi tắm!"

Tiêu Kiếm thở dài hắn bước ra ngoài. Trước khi hắn bước ra Nhã Phi để cho hắn một câu: "Nếu như ngươi dám chạy trốn ta Nhã Phi cả đời này sẽ không tha thứ cho ngươi..."

"Haizzzz"


15.10.2013

Chương 15
Thái Âm Huyền kinh


Nội dung thu gọn


Thái Âm Huyền kinh
Thanh niên lúc này đang mặc một chiếc quần còn sót lại đang ngồi trên bàn nhãn nhã uống trà. Thi thoảng hắn mỉm cười quay lại nhìn về phía tấm bình phong có một mỹ nữ đang tắm.

Thiếu nữ lúc này lòng đây nghi hoặc. Tại sao hắn làm vậy với mình? Tại sao hắn làm việc đó xong những lại vẫn dám ở lại? Hắn là ai?... Lại nghĩ đến hành động điên cuồng hôm qua của hắc bào thanh niên nàng lại cáu giận cắn chặt hàm răng: "Đồ cầm thú..."

Nghe thấy vậy thì hắn chỉ mỉm cười. Lúc này hắn đi về phía một góc của căn phòng. Cầm lấy lọ mực cùng một chiếc bút lông và vài mảnh giấy. Ở thế giới đại lục này họ dùng một loại phẩm màu đen làm mực để viết còn bút thì dùng một loại lông vũ của một chim cấp một. Cầm những những thứ này Tiêu Kiếm nhẹ nhàng bước về phía chiếc bàn uống trà. Hắn đặt mọi thứ lên bàn rồi lại quay sang nhìn về phía bình phong nở một nụ cười nhẹ nhàng.

Cầm lấy bút lông khẽ chấm lên lộ mực đặt lên trang giấy trắng. Lúc này Tiêu Kiếm đột nhiên ngừng lại, khóe mắt hắn có chút đỏ lên. Nhã Phi lúc này đã bước ra khỏi phòng tắm. Nàng đang quấn một chiếc khắn tắm quanh mình quay sang nhìn thiếu niên người mà đã cướp đi lần đầu tiên của mình cùng với mang cho bản thân nàng bao nhiêu cảm giác kỳ lạ. Khi thấy đôi mắt hắn đỏ lên đang tập trung vào trang giấy thì nàng đột nhiên có chút cảm giác kỳ lạ trong lòng: "Ngươi làm gì vậy? Ngươi khóc?"

Từ trong im lặng Tiêu Kiếm tỉnh lại quay sang nhìn về phía Nhã Phi thì mỉm cười: "Ha, nàng nghĩ cầm thú biết khóc sao?"

"Ngươi" Nhã Phi cắn chặt răng: "Ngươi đồ vô sỉ!"

Đưa hàm răng trắng hếu lên Tiêu Kiếm đưa tay chỉ vào chúng mỉm cười: "Răng ta rất trắng đẹp mà hôm qua nàng cũng được thưởng thức nó rồi mà không phải nàng đã quên đấy chứ, cái lần đầu tiên của nàng...?" Tiêu Kiếm còn cố nhấn mạnh kéo dài chữ lần đầu tiên Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Ngươi..." Nhã Phi lúc này khuôn mặt trở lên đỏ bừng, hai hàm răng nghiến vào nhau ken két: "Nói đi ngươi là ai?"

"Sword"

"Sword, Sword..." Nhã Phi lẩm bẩm cái tên này vài câu: "Ta chưa từng nghe thấy ở đâu có một cái tên như vậy?"

"không phải nàng định nói cái tên đó thật khó nghe đấy chứ?"

"..."

Tiêu Kiếm nhìn Nhã Phi, đôi mắt hắn đầy dâm tà quét tất cả người Nhã Phi từ trên xuống dưới rồi lại từ dưới lên trên giọng thấp nhỏ lẩm bẩm: "Quả là tuyệt phẩm!"

"Ngươi..."

"Ha" Tiêu Kiêm cười một tiếng: "Không đùa bỡn với nàng nữa, chúng ta vào việc chính nhé. Nàng hẳn phái biết nàng không thể tu luyện đấu khí đi!"

"ngươi..." Lúc này Nhã Phi đôi mắt mở lớn nhìn chăm chú hắn. Từ nhỏ nàng đã không thể tu luyện đấu khí vì thế nàng mới hết sức tập trung vào làm quản lý nhân sự cho Mễ Đặc Nhĩ gia tộc hy vọng thông qua nó mà nàng và mẫu thân có thể được Mễ Đặc Nhĩ gia tộc công nhận. Nàng với ánh mắt nghi hoặc nhìn vào hắn: "Làm sao ngươi biết!"

"Well, hôm qua sờ khắp thân thể lão bà của ta ta mới phát hiện ra đấy!"

"Ngươi..." Nàng đỏ bừng mặt chỉ ngón tay về phía hắn: "ta lúc nào đã là lão bà của ngươi?"

Mặc kệ những lời này Tiêu Kiếm vẫn tiếp tục mở miệng nói: "Nàng có nghe nói đến Thần Âm thân thể?"

"Nga" Nghe thấy thế thì Nhã Phi khẽ lắc đầu. Nàng quả thực chưa nghe thấy cái tên này bao giơ.

"Ân" Thấy thế thì Tiêu Kiếm khẽ gật đầu: "Nàng chưa nghe thấy cũng không có lý gì. Vì Thần Âm thân thế hơn nghìn năm mới xuất hiện một lần. Hơn nữa thân thể này chỉ xuất hiện ở nữ giới cực kỳ hiếm thấy. Người xuất hiện này khi tu luyện một số công pháp sẽ không thể tu luyện được tỉ như đấu khí công pháp vậy?"

"Nga" Nghe thấy thế Nhã Phi tự nhiên giật mình.

Tiêu Kiếm lại tiếp tục nói: "Với công pháp của thế giới này nàng đừng hy vọng có thể trở thành cao thủ. Nhưng với ta thì lại khác ta có thể cho nàng thành cao thủ đỉnh cấp trên cái đại lục này hơn nữa nàng còn thành cao cấp luyện dược sư?"

"Nga" Nghe thấy thế thì Nhã Phi cực kỳ nghi hoặc há hốc mồm nhìn về phía Tiêu Kiếm với ánh mắt đầy ngờ vực. Trên đại lục này ai mà không muốn trở thành luyện dược sư. Luyện dược sư trên đại lục này không khác gì phượng mao lân giác vì ngoài yêu cầu cơ thể có hai thuộc tính hỏa mộc ra còn cần linh hồn cực kỳ cường đại. Nhã Phi lắp bắp: "Ngươi, ngươi thật có thể..."

Tiêu Kiếm nhìn về phía Nhã Phi: "Tất nhiên, nhưng ta muốn một thứ của nàng..." Tiêu Kiếm bắt đầu nhẹ nhàng đi về phía Nhã Phi. Kéo mạnh lấy tay nàng, Nhã Phi lúc này có chút kháng cự, Tiêu Kiếm nhàn nhạt mỉm cười hôn lên môi nàng: "Đó là trái tim của nàng..."

"Ưm" Nhã Phi khẽ rên lên một tiếng. Tiêu Kiếm lúc này bế nàng lên đi về phía giường. Nhã Phi nhìn về phía đôi mắt tự tin của thanh niên không hiểu sao nàng có cực kỳ tự tin thanh niên này không có nói dối nàng. Nhã Phi khẽ nói nhỏ giọng khuôn mặt đỏ bừng: "Ta, hôm qua ta vẫn còn đau..."

Tiêu Kiếm cười cười lắc lắc đầu: "Hahaha, ta chỉ muốn dùng đấu khí giúp nàng tẩy kinh phạt tủy thôi, chứ nàng nghĩ gì hả?" Tiêu Kiếm dùng đấu khí thay cho từ chân nguyên để cho Nhã Phi dễ hiểu là hắn không muốn nàng hiểu lầm.

"Ngươi..." Khuôn mặt Nhã Phi đỏ bừng nhìn với ánh mắt trách móc.

Nhã Phi lúc này ngồi khoanh chân trên giường, Tiêu Kiếm đặt hai tay lên người nàng. Hắn vận khởi Cửu Dương Thần Long quyết bắt đầu len lỏi vào từng kinh mạch thớ thịt tiến tới giúp nàng tẩy kinh phạt tủy mở rộng kinh mạch. Qua một canh giờ, thu công lại Tiêu Kiếm thở ra một hơi. Nhã Phi lúc này mở đôi mắt ra nhìn thì thấy nàng hơi cau mày. Xuất hiện trước mắt nàng là từng thứ cặn ghét, tảng màu đen kẹt bốc mùi đang bám chung quanh mình, nàng khẽ cau mày. Tiêu Kiếm mỉm cười: "Đừng lo cơ thể nàng tiết ra cặn bã sau khi tẩy kinh phạt tủy xong nên chuyện này không phải lạ!"

"Hừ, đáng ghét ta vừa tắm xong" Nói đến đây nàng lại cầm chiếc khăn tiếp tục bước vào phòng tắm. Thấy thế thì Tiêu Kiếm kéo nàng lại, bế nàng kiểu công chúa. Nhã Phi lúc này dãy dụa hoảng sợ: "Ngươi, ngươi muốn làm gì..."

Hắc, hắc cười lớn, Tiêu Kiếm nói: "Chỉ là thử chút tắm uyên ương mà thôi?"

"Ngươi..."

Không ngờ sau khi tắm xong Nhã Phi da dẻ càng trắng hơn, làn da của nàng không những trắng mà còn trở lên hồng hào trông cực kỳ mê người làm cho Tiêu Kiếm không khỏi phát hỏa trong bụng nhưng hắn biết thời gian còn dài cần gì phải quá gấp gáp. Tiêu Kiếm cùng Nhã Phi lúc này đang ngồi trên bàn còn hắn đã mặc một bộ quần áo mà Nhã Phi sai người hầu đem đến cho hắn.

Tiêu Kiếm đưa bút lên hắn ngập ngừng một chút viết lên mấy chứ trên trang đầu: "Thái Âm Huyền Kinh". Thái Âm thân thể vốn là thần thể chỉ xuất hiện ở phái nữ. Thân thể này cực kỳ thích hợp với tu chân loại chí nhu chí âm giống như một số bí kỹ của gia tộc tuyết nữ hay băng nữ. Trong đó "Thái Âm Huyền kinh" cũng là cực phẩm tu chân đứng ngang hàng với Tuyết Yêu Tu Ma cực phẩm tu ma của phái nữ có chí âm thân thể. Ngoài ra Thái Âm Huyền Kinh khi luyện sẽ luyện ra Thái Âm chân hỏa cực kỳ thích hợp với luyện đan. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Thái Âm Huyền Kinh cũng chia làm cửu tầng nếu tính cả tầng hướng dẫn nhập môn là có mười tầng. Mỗi một tầng đều có công pháp khác nhau hướng dẫn chi tiết đảm bảo tu chân tiến từ luyện khí tiến trúc cơ cho đến độ kiếp kỳ. Tiêu Kiếm sau khi ghi chép xong cũng cặn khẽ giải thích tỉ mỉ cho Nhã Phi nghe.


Nhã Phi ngồi khoanh chân trên giường bắt đầu tu luyện. Trong thâm tâm nàng lúc này không hiểu sao lại cực kỳ tin tưởng người nam nhân ngồi trên bàn uống nước kia. Lúc này thanh niên đang ngồi cầm lên bút mực loay hoay viết vài dòng chữ gì đó.

Nhã Phi lúc này bắt đầu điều động linh khí tiến vào cơ thể nàng. Linh khí chúng quanh liên tục tiến vào cơ thể Nhã Phi làm nàng tiến tốc cực nhanh. Tiêu Kiếm nhìn Nhã Phi há hốc miệng: "Tiến nhập trúc cơ kỳ, ta fuck đúng là Thần Âm thân thể nga..." Nói đến đây Tiêu Kiếm đúng là khóc ra nước mắt không ngờ trong thời gian chưa đầy nửa tiếng tiến vào trúc cơ kỳ đây, đây đúng là... Tiêu Kiếm thở dài một hơi.

Nhã Phi lúc này hai mắt từ từ mở ra, trong mắt nàng lóe sáng một chút kim quang. Thiếu nữ thở ra một đám trọc khí. Lúc này đôi tay nàng bắt đầu biến áo một ngọn lửa trắng xuất hiện trong ngón tay của nàng. Nhã Phi mừng giờ hét lớn: "A, a... không ngờ ta lại nhanh chóng tiến vào trúc cơ kỳ như vậy, giờ ta đã tương đương với tam tinh đấu giả a..."

Tiêu Kiếm đúng là méo mặt nhìn về phía Nhã Phi thở dài một hơi. Thế này chẳng bao lâu nữa chắc chưa đầy trăm năm nàng sẽ phi thăng tiên giới quá. Tiêu Kiếm cảm thán. Dù sao không sao dù gì nàng cũng là lão bà của mình, nàng mạnh lên mình cũng khá là vui mừng. Tiêu Kiếm lúc này mới lấy lại tự tin nhìn về phía Nhã Phi: "Ít gì cũng thưởng công cho ta một chút chứ...?" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

"Ngươi..." Nhã Phi lúc này đỏ mặt: "ngươi muốn ta thưởng gì cho ngươi nữa chẳng phải tất cả ta cũng cho ngươi rồi sao, cả... cả thân thể của ta..."

"Hắc, lấy chút lợi tức mà thôi!" Nói đến đây Tiêu Kiếm khẽ hôn lên đôi môi nàng một cái. Nhã Phi chỉ khẽ phát ra một tiếng: "Ưm..."

"Nhã Phi, Nhã Phi..." Đột nhiên trong có một người đập cửa.

"Nga" nghe thấy thế Nhã Phi đẩy Tiêu Kiếm ra, nàng đột nhiên nói: "Là Cốc Ni thúc thúc"

"Cốc Ni" Tiêu Kiếm lẩm bẩm: "Là một nhị phẩm luyện dược sư? Cũng được ta đang cần gặp lão đây!"
...
"Cốc Ni thúc thúc, thúc vào đi" Nhã Phi lúc này hô lên.

Nghe thấy thế thì Cốc Ni đẩy cửa tiến vào. Xuất hiện trước mặt hắn là một thanh niên tầm ngoài hai mươi cực kỳ đẹp trai đang mặc một bộ quần áo màu trắng. Hắn đang ngồi nhàn nhã uống trà. Mà xuất hiện trước mắt Tiêu Kiếm là một trung niên ngoài bốn mươi gần năm mươi tuổi. Ăn mặc một bộ y bào luyện dược sư trên đó gắn hai sao chứng cho thân phận nhị phẩm luyện dược sư.

"Chẳng lẽ mấy người hầu nói là thật" Cốc Ni lẩm bẩm lúc này hắn nhìn về phía thanh niên này với con mắt đầy nghi hoặc: "Vị công tử đây là?" Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Nhã Phi đang định trả lời thì Tiêu Kiếm cướp lời: "Ta là Sword phu quân của Nhã Phi!"

"Cái gì" Cốc Ni há hốc miệng quay sang nhìn về phía Nhã Phi cũng đang ngây mắt nhìn thanh niên: "Nhã Phi ngươi đây là..."

"Ta, ta..." Nhã Phi lại quay sang nhìn Tiêu Kiếm với con mắt hình viên đạn mang theo sự trách cứ.

Tiêu Kiếm đột nhiên ngắt lời: "Cốc Ni ngươi hẳn là một nhị phẩm luyện dược sư, ngươi có muốn lên tam phẩm luyện dược sư?"

"A" Nghe thấy điều này đột nhiên Cốc Ni há hốc miệng nghi hoặc nhìn về phía thanh niên ngẫm nghĩ chẳng lẽ mình nghe nhầm điều gì đây? "Ngươi, ngươi có thể giúp ta trở thành tam phẩm luyện dược sư"

Tiêu Kiếm cầm mấy tờ giấy đẩy về phía trước Cốc Ni nói: "Cầm lấy, nhớ nó xong rồi đốt đi"

"Đây là?" Cốc Ni đưa tay cầm lấy mấy tờ giấy thì trên đó hàng loạt các chữ viết của một loại công pháp kỳ lạ. Chỉ trong một lúc Cốc Ni há hốc mồm như không tin đây là sự thật, con mắt nhìn về thanh niên: "Không biết tiền bối có gì sai bao, ta Cốc Ni dù hy sinh cả tính mạng cũng nhất định sẽ báo đền ân đức của đại nhân..."

"Nga" Nhã Phi há hốc mồm nhìn về phía Tiêu Kiếm. Nàng giờ này nghi hoặc nhìn hắn không ngờ hắn còn có thể nàng hết từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.

Tiêu Kiếm mỉm cười. Thật ra chỉ là một bộ công pháp nâng cấp linh hồn thứ phẩm, không quá đáng giá. Nếu nói để cho Cốc Ni cố gắng cả đời có lẽ hắn sẽ tiến nhập được thất phẩm luyện dược sư. Tiêu Kiếm thờ dài một hơi quay sang nhìn Nhã Phi: "Ta vì nàng bỏ ra nhiều thứ như vậy không biết nàng thưởng cho ta thứ gì đây?" Tiêu Kiếm quăng cho Nhã Phi con mắt đầy dâm tà.

Nhã Phi đỏ mặt, thể nào tên này cũng không có ý gì tốt lành. Nàng cắn răng: "ngươi, ngươi muốn ta làm cái gì..."

Tiêu Kiếm gãi gãi cằm thở thẻ vào tai. Nghe xong Nhã Phi mặt đỏ bừng: "Đáng ghét..."

Thấy hành động này Cốc Ni chỉ biết ho khan một cái. Hai người lcus này mới chịu tách nhau ra. Tiêu Kiếm đưa cho Nhã Phi mấy tờ giất. Nhã Phi cầm lên:

"thạch Anh, hoàng thạch, hỏa thiết, kim ti tằm... hoàng tam thảo, lam diệp anh quả... "

Nhã Phi nghi hoặc quay sang nhìn về phía Tiêu Kiếm: "ngươi, ngươi cần những thứ này làm gì?"

"Đại nhân hẳn là một vị luyện dược sư đi" Cốc Ni lên tiếng nghe thấy thế thì Tiêu Kiếm khẽ gật đầu. Nhã Phi thấy vậy cũng không ngạc nhiên lắm. Cốc Ni lại tiếp tục lên tiếng: "Nhưng những thứ khoáng thạch này không biết đại nhân..."

Nghe thấy thế thì Tiêu Kiếm khẽ cau mày: "Cốc Ni ngươi không nên hỏi quá nhiều biết nhiều không tốt đâu?"

"A, xin lỗi đại nhân Cốc Ni thất lễ" Cốc Ni lúc này cả người đầy mồ hôi lạnh. Nhã Phi cau mày ném cho Tiêu Kiếm một ánh mắt trách mắng. Tiêu Kiếm thở dài một hơi: "Dạo này không biết Dược Chiến đại sư có hay ghé qua đây?"

"A" Nhã Phi quay sang nhìn Tiêu Kiếm: "Dược Chiến, chàng quen biết với vị luyện dược sư thần bí này sao?"

"Quen..." Tiêu Kiếm cười nhạt: "Dược Chiến ông ấy là phụ thân của ta..."

"Nga" Nghe thấy thế thì Nhã Phi cùng Cốc Ni há hốc mồm. Mấy năm gần đây Mễ Đặc Nhĩ gia tộc luôn nhận được một mối làm ăn lớn từ một luyện dược sư tên là Dược Chiên, cả người thần bì không ai biết là mấy phẩm chỉ biết rằng người này ngoài tứ phẩm luyện dược sư có lẽ là ngũ phẩm hoặc lục phẩm luyện dược sư hơn nữa lại tinh thông luyện khí sư rất nhiều gia tộc đều cho người tìm hiểu về vị thần bí nhân này nhưng đều không có kết quả.

"Lạ lắm sao?"

Hai người lúc này quay sang nhìn nhau thảo nào có thể dạy ra một tên quái thai như thế này. Nhã Phi lúc này quay sang nhìn Tiêu Kiếm: "Chàng lúc này đã là mấy phẩm luyện dược sư?"

Tiêu Kiếm mỉm cười: "Tính là ngũ phẩm đi" Thật ra thì Tiêu Kiếm hắn có phải là luyện dược sư cái quái gì đâu. Lần này hắn mua những thứ này để luyện dược tề cùng với luyện khí đấy chứ.

"A" Nghe thấy hai người hít vào lấy một hơi khí lạnh. Truyện "Đấu Phá Thương Khung Chi Tối Loạn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Tiêu Kiếm quay sang nhìn Cốc Ni: "Ta có việc yêu cầu mong Cốc Ni đại sư có thể đáp ứng!"

"không biết ta có thể giúp gì đại nhân" Cốc Ni giọng đầy kính trọng

"Ta muốn đại sư nhận Nhã Phi làm học trò dạy cho nàng luyện dược"

"A" Cốc Ni kinh hãi: "không phải Nhã Phi không thể luyện ra đấu khí sao?"

Tiêu Kiếm thấy vậy thì đáng mắt về phía Nhã Phi. Nhã Phi mỉm cười như hiểu ý lúc này nàng giơ tay lên trong bàn tay xuất hiện một ngọn lửa màu trắng sáng hơn nữa có chút lành lạnh.
Cốc Ni há hốc mồm: "Đây là chỉ có tứ phẩm luyện dược sư mới làm được, từ khi nào mà Nhã Phi con..." Cốc Ni lắp bắp nói không lên lời.

Thấy vậy thì Nhã Phi mỉm cười quay sang nhìn về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm cũng quay sang đưa cho nàng ánh mắt đầy yêu mếm. Lúc này hắn quay sàng nhìn Cốc Ni: "yên tâm đi, Nhã Phi chắc chắn có đủ điều kiện để trở thành luyện dược sư"
...
Sau khi bàn giao xong mọi thứ Tiêu Kiếm bước ra cửa, trước khí đi hắn không ngại giữa chốn đông người hôn lên môi Nhã Phi một lần giọng nói nhỏ nhẹ vào tai nàng: "Ta sẽ sớm trở lại". Trước khi đi hắn còn hôn gió nàng một cái. Hành động này làm nàng đỏ bừng mặt. Thiếu nữ ném cho hắn ánh mắt trách mắng nhưng trong lòng không khỏi mỉm cười.

"A" Cốc Ni há hốc mồm phát ra một tiếng: "Ngự không phi hành đấu tông cường giả"

"nga" mọi người hít một hơi lạnh nhìn về phía thanh niên đang bay trong không trung mà trên vai không có cánh chim. Thật ra thì là một bộ phi hành thuật của Tiêu Kiếm giúp hắn không cần đấu khí hóa dực mới phi hành được. Nhã Phi lúc này cũng ngước nhìn về phía thanh niên đã cướp đi lần đầu của nàng hay đúng hơn là người đàn ông duy nhất của đời nàng đang phi hành trong không trung. Lúc này trong lòng nàng không biết ngổn ngang bao nhiêu cảm xúc.


15.10.2013

Chương 17
Luyện phân thân


Nội dung thu gọn


Từ chiều cho đến nhá nhem tối, một thiếu niên đang quỳ xuống. Trước mặt hắn là hai trung niên nhân. Một thiếu phụ đang cầm khắn trắng ngồi đó nhìn hắn. Một trung niên nhân khác thì đi đi lại lại, tay liên tục chỉ vào hắn miệng liên tục chửi mắng quát tháo.

"Phu quân dù gì Kiếm Nhi cũng biết lỗi rồi ông tha cho nó đi!"

"Bà thì biết cái gì hừ đời nào có con cái đi ra ngoài mà không biết xin phép phụ mẫu lấy một câu..."

"Phụ thân, mẫu thân hài nhi biết lỗi rồi!"

"#$%^&*(^&*(...."

"Vâng hài nhi nhận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net