AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
người cứ thế dung dăng dung dẻ lên phòng nhạc, với RyeoWook lầm lũi bước ở phía sau.

………….

Cánh cửa mở ra…

Và trong ấy là các thành viên của SM Host Club.

………….

RyeoWook lại há hốc mồm vì choáng váng.

Cậu biết là các thành viên Host Club ai cũng rất đẹp.

Và cậu cũng biết là họ ai cũng rất giàu.

Nhưng cậu không nghĩ là họ lại có cái đầu nhiều ý tưởng quái dị như vậy.

Trước mắt RyeoWook lúc này hiện ra… 7 chàng trai trong trang phục… Hawaii !!! Đứng giữa là anh chàng tóc đen ngắn với giọng nói trầm ấm. Anh mặc cái áo sơ mi rực rỡ như nắng mặt trời, với đầy đủ các thể loại hoa lá trên đó, cái quần ngố, à, đúng hơn là cái quần đùi dài tới đầu gối, cũng màu sáng lóa, và đội một cái mũ rơm xòe xoẹt che gần hết khuôn mặt. Anh ta giơ một tay ra phía trước chào đón :

- Chào mừng đến với SM Host Club !!!

Bên cạnh anh, những thành viên xinh đẹp khác cũng mặc những bộ cánh tương tự, nhưng có chút biến hóa về màu sắc, cá biệt thì có Eunhuyk … không mặc áo, Donghae đeo thêm cái phao hình con cá ở hông, và Sungmin thì thay vì đội mũ lại cài một đống hoa lên tóc. Tất cả đều hướng mắt về cánh cửa chờ đợi. Rồi khi thấy RyeoWook xuất hiện, bọn họ lại đồng thanh « ôi » lên thất vọng.

- Lại là cậu…

KangIn thở dài, nghe não nùng đến nỗi RyeoWook chợt cảm thấy mình có lỗi.

- Phư phư phư… cậu ấy là người nhà mà, không tính, không tính…

EeTeuk vẫn tiếp tục điệu cười quái gở của anh. RyeoWook thấy hơi chột dạ, cậu lí nhí :

- Bởi vì em đã làm vỡ cái bình nên…

- Vậy thì nhanh vào đi.

RyeoWook ngay lập tức chú ý đến giọng nói đó, chất giọng hơi khàn quyến rũ, và đó chính là người mặc áo trắng chơi piano hôm trước. Cậu gượng nở nụ cười và dè dặt bước vào trong.

Căn phòng trông rộng hơn một phòng nhạc bình thường, và nó chẳng có vẻ gì là phòng nhạc cả. RyeoWook ngạc nhiên nhìn xung quanh, không thấy nhạc cụ nào cả, cả căn phòng bây giờ trông không khác gì… bãi biển Hawaii, với những bức tranh xanh mướt màu biển, những chùm đèn rọi ánh sáng như ánh nắng, những cây dừa trĩu quả (mà lúc đầu RyeoWook tưởng là đồ thật), thậm chí còn có một đàn khỉ (lần này thì cậu biết là giả) đang đánh đu nữa !

- Đây là… đây không phải phòng nhạc sao ạ ? – RyeoWook tròn mắt hỏi

- Là phòng nhạc cũ, bây giờ đã là đại bản doanh của Host Club.

Eunhyuk hí hửng quảng cáo, cậu ta nhanh nhảu kéo tay RyeoWook vào trong, làm cậu hơi ngượng khi nhìn thấy phần- trên- không-mặc- áo của cậu ta. Donghae hơi nhíu mày khi thấy RyeoWook đỏ mặt, cậu quay bước vào trong.

- RyeoWook, đi cùng tớ vào đây lấy bánh ra. Họ sắp đến rồi đó.

- Họ.. họ… là ai ???

- Những khách hàng của Host Club.

- Khách hàng ???

- Là những nữ sinh thừa tiền và thừa thời gian. Họ không biết làm gì nên chúng tôi chỉ cho họ cách thức tiêu tiền hiệu quả thôi mà.

RyeoWook dần dần thích nghi với âm điệu cao của thiên thần. Cậu quay sang hỏi anh mà không còn run rẩy nữa :

- Như thế nào ạ ?

- Host Club mang đến cho họ những giây phút thoải mái bên cạnh những anh chàng đẹp trai, và họ phải trả tiền. – EeTeuk trả lời, và anh bỏ cái mũ rơm ra để kéo cặp kính đen to sụ xuống.

- Thu … tiền sao ?

- Tất nhiên, không ai cho không ai cái gì bao giờ.

- Nhưng.. nhưng.. các anh đâu có thiếu tiền.

- Tiền không bao giờ là đủ cả cậu bé ạ, phư phư phư… Còn bây giờ, nhanh chân mang bánh ra mấy cái bàn đằng kia, và lau chỗ nước dừa mà con khỉ vừa làm đổ ra nữa. Đừng quên cậu là người hầu ở đây nhá !!!

Thái độ thân mật được anh ta nhanh chóng quay ngoắt chuyển sang sự « đanh đá » làm RyeoWook lại run lên cầm cập. Cậu líu ríu làm theo và mang bánh đến chỗ cái bàn màu hồng, nơi Sungmin và Kyuhyun đang ngồi ăn bánh kem (ah, Kyuhyun thì không ăn).

- Sungmin hyung, em đã dặn hyung là không được ăn trước khi có khách mà !

KangIn rên rỉ cốc đầu Sungmin, anh cười bẽn lẽn vẻ biết lỗi.

- Anh xin lỗi, Innie. Tại bé thỏ đòi ăn mà …

- Được rồi, lại lấy bé thỏ của anh ra làm lá chắn đấy, anh giúp RyeoWook thay đồ đi.

- Thay đồ ? – Hai cái miệng cùng ngoác ra thắc mắc, của RyeoWook và Sungmin ạ.

- Uhm… chẳng lẽ để cậu ta mặc cái bộ đồ xấu xí này phục vụ các tiểu thư xinh đẹp à ?

- Đúng, đúng. – Eunhyuk nhìn RyeoWook, đồng tình.

- Việc này để em !

Donghae nói và kéo RyeoWook vào căn phòng phía trong.

- Yah… Haenime, đợi anh !

Sungmin kêu lên và vội chạy vào theo, không quên bé thỏ hồng của anh. Kyuhyun giơ tay đỡ như sợ anh vấp ngã.

Yesung – người chơi đàn piano – mỉm cười.

- Rơi vào tay nhà thiết kế Donghae và biểu tượng dễ thương Sungmin rồi.

(cont)

10 phút sau…

RyeoWook nhìn trân trân vào mình trong gương. Đây không phải là cậu…

Người đang đứng bên đó… mái tóc nâu mềm được chải gọn gàng theo kiểu mới nhất, khuôn mặt trắng trẻo với đôi mắt trong veo, cặp kính đen to xụ được thay bằng cặp kính sáp tròng màu nâu sáng, đôi môi mềm thoang thoảng hương thơm.

Sẽ rất tuyệt, nếu như đi kèm với một bộ cánh tử tế. Còn… bộ trang phục cậu đang khoác trên mình… ôi trời.. một bộ lông vàng vàng… cái đuôi cong cong.. .một con khỉ !!!

- Dễ thương quá !!!

Eunhyuk hú hét ầm ĩ khi cậu len lét bước ra, cậu ta nhảy chồm chồm lên ôm lấy RyeoWook làm Donghae phải e hèm rồi kéo tay thì cậu ta mới chịu buông. RyeoWook đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

- Được rồi, vị khách đầu tiên !!!

KangIn hô to, mọi người nhanh chóng xếp hàng vào vị trí như RyeoWook thấy lúc đầu, không quên để lại cho cậu cái nhìn ý nhị và những nụ cười nhếch mép không kìm nén. RyeoWook đang luống cuống không biết làm gì thì Yesung kéo cậu lại gần anh, thì thầm :

- Đừng sợ, không sao đâu.

RyeoWook không hiểu sao tim mình lại đập thình thịch khi đứng gần anh đến thế.

Cánh cửa bật mở…

Và hai cô gái xinh xắn mặc váy đầm đồng phục bước vào.

- Chào mừng các tiểu thư xinh đẹp đến với SM Host Club !!! Chủ đề của chúng ta hôm nay là : Hawaii, nắng vàng, biển xanh và những chàng trai của Host Club !

Hai cô gái gần như hét lên vì sung sướng trước nụ cười hoàn hảo của 7 chàng hoàng tử, cộng thêm một con khỉ (RyeoWook đấy ạ !).

Một lát sau thì có thêm một vài.. à… rất nhiều các cô gái đến.

Và RyeoWook dần dần hiểu ra cái Host Club này là cái gì. Cậu loăng quăng chạy đi chạy lại bưng bê trà, bánh, hoa quả, nước dừa… cho các cô gái ngồi đầy các bàn, vây quanh các chàng trai của Host Club.

Sungmin và Kyuhyun ngồi ở cái bàn màu hồng, ngay bên dưới một cây dừa. Sungmin vừa ăn bánh vừa uống nước cam vừa thao thao bất tuyệt kể chuyện bé thỏ của anh (RyeoWook không hiểu được tại sao con người bé nhỏ ấy lại lấy ra nhiều năng lượng như vậy ?). Kyuhyun ngồi bên cạnh, lau những vụ bánh trên mép anh, và ôm bé thỏ cho anh khi cả hai tay anh đều bận ăn uống. Các cô gái không ngừng xuýt xoa « dễ thương quá ! » và luôn tay bấm máy ảnh chụp nhất cử nhất động của anh.

Cách đó không xa, Eunhyuk đang tranh cái phao hình con cá với Donghae, rồi cả hai ngã tùm xuống hồ (bây giờ RyeoWook mới thấy, ở góc phòng còn có 1 cái hồ nhân tạo nhỏ). Eunhyuk vội đỡ lấy Donghae, xoa xoa mái tóc ướt nhẹp của cậu và rối rít xin lỗi. Các tiểu thư lại hú hét ầm cả lên vì cảnh này.

RyeoWook tảng lờ và bê trà đến cái bàn ở giữa phòng. KangIn đang cầm một bó hoa rực rỡ trao cho một cô gái tóc nâu, mắt lim dim và thốt lên những lời êm ái :

- Thưa công chúa, xin cho phép KangIn được dâng lên công chúa bó hoa tươi đẹp này để bày tỏ lòng ngưỡng mộ.

Khỏi phải nói, cô nàng đỏ bừng mặt và hãnh diện thế nào khi KangIn nhẹ nâng tay cô lên và đặt lên đó một nụ hôn phớt. Anh ta kín đáo nháy mắt với EeTeuk, đang ghi chép gần đó.

RyeoWook đến gần Yesung, anh đang dạo đàn ở ghế bên cạnh, và đặt bình trà trước mặt anh.

- Xin mời. – Cậu nói nhỏ.

Yesung ngẩng lên mỉm cười tỏ ý cảm ơn, nụ cười hiền và đẹp đến nỗi RyeoWook phải ngây người ra một lúc.

- Cậu ấy là ai vậy ?

Một cô gái thắc mắc chỉ vào RyeoWook.

- Là thành viên tập sự của Host Club. – Yesung đáp trước khi RyeoWook kịp lên tiếng.

- Cậu ấy dễ thương quá.

Cô gái mỉm cười với RyeoWook, cậu nghĩ « Không phải cô tiểu thư điệu đà nào cũng là người xấu. »

- Em biết cậu ta !

Một cô chợt la to. RyeoWook nhận ra cô ta học cùng lớp với cậu. Cô ta đang đứng gần hồ bơi- nơi có Donghae và Eunhyuk- không hiểu sao lại rỗi hơi đưa mắt về phía này cơ chứ !

- Cậu ta là « bình dân » đấy !

- Đúng, vào SM nhờ học bổng !

Những lời xì xào chợt vang lên làm RyeoWook thấy nhột nhạt và hơi khó chịu. Yesung khẽ liếc nhìn gương mặt ửng đỏ trong bộ trong phục khỉ, mỉm cười :

- Uhm không sao, vì Host Club không có thành viên « bình dân » nào cả, nên bọn anh mới chọn cậu ấy !

- Đúng vậy.. phư phư phư… một thành viên bình dân.. quả là rất thú vị.

Chưa bao giờ RyeoWook lại thấy tiếng cười ấy dễ thương đến vậy.

Rồi cậu thấy Sungmin đi lại phía mình. Kyuhyun nhấc bổng cậu lên và Sungmin chạy lon ton phía sau.

Một lúc sau, cậu thấy mình trong trang phục Hawaii giống những người còn lại, riêng mái tóc thì cài hoa giống Sungmin.

- Đây là Wookie, thành viên mới nhất của Host Club, các em làm quen nhé. – Sungmin cười toe toét nắm tay RyeoWook đi khắp phòng.

KangIn nhíu mày tiến đến gần.

- Hyung định vượt mặt em đấy à ? Em mới là người đứng đầu ở đây, là King của Host Club. Nào. – Anh hắng giọng, ánh mắt nhìn thẳng vào RyeoWook- Giới thiệu với các tiểu thư xinh đẹp, đây là Kim RyeoWook, cậu ấy học cùng lớp với Eunhuyk và Donghae, hai cậu ấy thì chắc các tiểu thư biết rồi. Riêng RyeoWook là thành viên đặc biệt, thuộc tầng lớp bình dân, không thể tìm được một người bình dân nào như cậu ta được đâu. Xin các tiểu thư chiếu cố cho người bình dân RyeoWook của Host Club nhé.

RyeoWook hơi khó chịu khi KangIn cứ nhắc đi nhắc lại từ « bình dân » với vẻ thích thú, nhưng cậu cảm thấy thật biết ơn bọn họ đã đối xử tốt với cậu, mặc dù cậu chính thức là « người hầu » của Host Club.

Vì được các thành viên Host Club giới thiệu, nên RyeoWook nhanh chóng nhận được sự quan tâm đặc biệt của các vị tiểu thư khuê các. Họ thậm chí còn hỏi han cậu không ngớt về « thế giới những người bình dân »

- Có thật là nhà cậu chỉ có một phòng ?

- Người ta ăn và ngủ cùng một chỗ á ?

- Cái thứ mì chỉ cần đổ nước sôi vào là ăn được gọi là cái gì ???

RyeoWook quay mòng mòng trước những câu hỏi hết sức… ngây thơ ấy, cậu chưa hết choáng thì thấy các thành viên khác của Host Club cũng đang vây lấy mình với con mắt tò mò.

- Tớ muốn ăn món mì ăn liền !

Eunhyuk giãy đành đạch, tay chân đập loạn xạ (cậu ta đã thay cái quần đùi khác).

- Hyung muốn ăn kem giảm giá ở siêu thị.

Sungmin mút ngón tay vẻ thèm thuồng.

- Quyết định vậy đi, chủ nhật này chúng ta đến nhà RyeoWook để khám phá « thế giới bình dân ».

Câu nói chắc nịch của KangIn làm RyeoWook hoảng hồn. Cậu quay phắt lại.

- Cái gì ???

- Cậu không quên khoản nợ $#^&#@^8 đấy chứ ???

Lời nói của EeTeuk lại sát bên tai làm RyeoWook không dám phản ứng gì. Đã nói anh ta là ác quỷ có gương mặt thiên thần mà.

———————–

Một ngày khám phá thế giới bình dân !!!

————————

Chủ nhật.

RyeoWook ngáp dài rồi lê bước ra phòng ăn. Ba đã đi làm từ sớm, ông luôn bận làm việc vào những lúc RyeoWook được nghỉ, và ở nhà ngủ khi mà RyeoWook phải đến trường. Điều này làm hai cha con ở cùng trong một căn hộ đi thuê chặt chội mà chẳng mấy khi đụng mặt nhau. Nói thật thì RyeoWook cũng không thấy buồn lắm, cậu thấy thoải mái khi không phải nhìn thấy gương mặt đầy phấn và mái tóc xoăn dài của ông.

- RyeoWook !!!

- Người bình dân !!!

- Wookie !!!

Những tiếng hò hét huyên náo bên ngoài làm RyeoWook nhảy dựng lên. Cái quái gì vậy ? Nhóm người quái đản ấy không buông tha cho cả ngày nghỉ của cậu thật à ???

RyeoWook nhòm qua ban công và thấy 7 chàng trai của Host Club đang túm tụm trước cửa nhà trọ của cậu. Trông họ càng nổi bật hơn khi ở trường nữa. KangIn khoác một cái áo thể thao sọc xanh trắng, mặc quần jeans xanh, đầu đội một chiếc mũ trắng lệch, trông anh ta không khác gì một ngôi sao thể thao cả. Bên cạnh là EeTeuk với nụ cười lúm đồng tiền quen thuộc, anh đang mặc một bộ đồ trắng toàn tập, nó hợp với anh đến độ trông anh không khác gì một thiên thần vừa giáng thế. Donghae và Eunhyuk ăn mặc gần giống nhau, đều là áo sát nách màu đen và quần thể thao, hơi khác một chút khi quần của Donghae màu xanh trong khi Eunhyuk mặc quần trắng. Sungmin vẫn trông cực kỳ đáng yêu với cái áo thun màu hồng và quần ngố màu trắng, trên đầu anh là một cái… tai thỏ màu hồng cực dễ thương. Và Kyuhyun đang cố gắng che nắng cho anh bằng cái ô màu xám ở phía sau. Kyuhyun, như các bạn có thể hình dung, anh ta mặc áo sơ mi trắng đơn giản và quần jeans màu tối. Người cuối cùng là Yesung, anh khoác áo đồng phục của SM bên ngoài cái áo sơ mi xanh cài cúc trễ nải và cái quần jeans cũng màu xanh nhưng tối hơn.

RyeoWook dụi mắt :

- Các hyung đến đây làm gì ?

- Khám phá thế giới bình dân, con quên rồi sao, hôm qua appa đã dặn con mà !

- Cái quái gì ??? … Mà ai là con của anh hả ??? Tôi có 1 appa là quá đủ rồi !

- Sao con nỡ phũ phàng với appa vậy.

KangIn nhe răng cười, trông anh ta có vẻ trẻ con hơn rất nhiều so với cái thái độ trịnh thượng ở trường.

- Wookie ơi mở cửa cho bọn hyung vào, hyung mỏi chân quá !!!

Sungmin phụng phịu, và Kyuhyun nhanh chóng đưa cho anh một cái bánh kem, anh ngay lập tức cười toe toét, nhưng mắt vẫn hướng lên phía RyeoWook chờ đợi.

RyeoWook thở dài, rồi đi xuống mở cửa và dẫn họ lên căn hộ của mình.

- Woah.. chặt quá… quả nhiên là người bình dân…

- Có bao nhiêu người sống ở đây ?- Yesung hỏi

- Huhm… em không rõ… khoảng 10 căn hộ, mỗi căn hộ có một gia đình khoảng 3,4 người.

- Như vậy là có khoảng 30-40 người trong cái chỗ chặt chội này á ?- Donghae khẽ so vai.

- Siêu thị ở đâu hả RyeoWook ?- Eunhyuk tò mò.

- Cuối dãy phố, cách đây khoảng 50m.

- Chúng ta sẽ đi ăn kem giảm giá ở đó chứ ?

Sungmin ngước cặp mắt thỏ non của anh lên dụ dỗ. Nhưng RyeoWook đã quen đến mức không bị mắc bẫy bởi đôi mắt ấy rồi, cậu lắc đầu :

- Hôm nay là chủ nhật, ở đó rất đông…

- Đông thì mới đi xem chứ !

- Đông đến mức không chen vào được ấy !

- Woahh.. Tuyệt quá !

- Em chẳng thấy tuyệt ở chỗ nào cả ?

- Bởi vì bọn tớ chưa bao giờ chen chúc để mua hàng cả.

Donghae lại nhún vai. RyeoWook khó chịu nhìn mấy anh bạn quý tộc, không phải cậu ghét họ nhưng cái thái độ coi thường người nghèo đó của họ làm cậu thấy bực mình.

- Đừng bực, Wookie. Ý họ không phải vậy đâu.

RyeoWook tưởng Sungmin nói với mình, vì chỉ có anh gọi cậu là Wookie, nhưng cậu lại nhận ra là không phải, vì Sungmin đang nhồm nhoàm nhai cái bánh kem. RyeoWook quay lại và thấy EeTeuk đang mỉm cười, nụ cười thiên thần 100% không pha ác quỷ.

- Đối với những cậu công tử sinh ra và lớn lên trong nhung lụa như họ thì thế giới bình dân là một thế giới mới lạ, họ chưa bao giờ nghe thấy những thứ như « mì ăn liền » hay « hàng giảm giá » trước đây, nên rất háo hức. Chứ không phải họ có ý coi thường những người nghèo.

RyeoWook tròn mắt ngạc nhiên. Người như EeTeuk lại phát ngôn ra những câu « hiền hòa » dễ thương như vậy ??? EeTeuk mỉm cười vỗ vai cậu.

- Hôm nay nhờ em làm hướng dẫn viên nhé.

RyeoWook gật đầu đồng ý, trong bụng vẫn chưa hết thắc mắc « Đâu mới là con người thật của anh ta ? »

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

TBC

Chap 4 –

Part 1

Siêu thị ngày chủ nhật, đông đúc và nhốn nháo như nó vốn có.

Donghae và Eunhyuk hò hét ầm ỹ, rối rít chen vào đám người đang xếp hàng mua hàng giảm giá (mặc dù không biết là người ta đang làm gì ?). Sungmin cũng chạy theo họ, nhưng bị Kyuhyun kéo lại. Kyuhyun chỉ cho cậu gian hàng bán kem, và hai người họ tung tăng đi đến đó. RyeoWook thở dài nhìn mấy cậu công tử háo hức như được cho kẹo, quay qua thăm dò thái độ những người còn lại. EeTeuk gian tà và Yesung trầm tĩnh, có thể đoán là họ không muốn tham gia vào cái đám nhí nhố kia. Còn KangIn ? Lúc đầu RyeoWook khá là sợ anh và nghĩ anh ta là người đứng đầu nghiêm khắc và đáng sợ. Nhưng hình ảnh của anh ta sáng nay làm cậu cảm thấy anh ta thực sự là trẻ con hơn cái cách mà mình cố thể hiện.

Quả nhiên KangIn đang nhìn lại cậu bằng cặp mắt long lanh của…một con cún. Anh ta níu tay RyeoWook :

- Wookie à, chúng ta cùng nhau đi mua đồ về nấu ăn nha, appa muốn ăn một bữa bình dân với con.

RyeoWook nhăn mặt, nhưng cậu cũng không phản đối khi anh ta lôi cậu đi vào các gian hàng rau quả. EeTeuk và Yesung đi theo sau, đẩy cái xe hàng chất đầy ụ các thứ đồ do KangIn nhặt. RyeoWook kêu lên :

- Nhiều quá rồi đó, chúng ta không thể ăn hết được ! ………. KangIn hyung, cái đó không phải đồ ăn !

Cuối cùng bốn người vật lộn với cái xe hàng và đẩy nó ra quầy thanh toán. Trong khi xếp hàng chờ đến lượt, RyeoWook bắt KangIn bỏ lại vài cây bắp cải và hàng đống đồ hộp.

- Tủ lạnh nhà em không chứa hết chỗ này được.

Và KangIn hờn dỗi đem bỏ lại mấy món đồ, trông anh như đứa trẻ bị giật mất quả bóng bay vậy.

EeTeuk dành phần trả tiền, điều này làm RyeoWook cảm thấy biết ơn anh ta vô hạn. Nhưng đến khi ra ngoài, cậu thấy mình đã hoàn toàn sai lầm khi đánh giá về anh ta quá vội vàng như vậy.

- Ghi thêm vào sổ nợ của Wookie nha.

RyeoWook muốn khóc thét.

- Đây là các hyung mua mà ?

- Đúng, hãy để appa trả số tiền đó.

KangIn lên tiếng, EeTeuk liếc anh, xòe tay ra chờ. KangIn đưa cho anh cái thẻ tín dụng, và anh đút vào túi. RyeoWook không quan tâm những chi tiết nhỏ nhặt đó, hôm nay cậu phát hiện ra rằng « KangIn thật ra rất tốt ! »

- Mọi người đâu hết rồi ? –KangIn hỏi khi không thấy các thành viên thân yêu của mình nhắng nhít xung quanh.

- Lạc hết rồi còn đâu.

Eeteuk ngán ngẩm đưa mắt nhìn đám người ngày càng đông đang đổ xô đến siêu thị. Không có hy vọng gì tìm được họ trong đó cả.

- Mọi người sẽ tự biết mà về thôi.

- Uh, hy vọng là họ còn biết đọc tin nhắn.

EeTeuk nhún vai, sau nỗ lực gọi điện mà không ai nhấc máy.

- Chúng ta về trước, ủa… Yesung đâu ???

- Lúc nãy hyung ấy còn đi với chúng ta mà ?

KangIn xoay một vòng 360 độ nhìn xung quanh. Yesung đã biến mất lúc nào chẳng ai rõ.

- Hai hyung về trước, chìa khóa đây, để em đi tìm hyung ấy.

RyeoWook dúi vào tay KangIn chùm chìa khóa và nhanh chóng chạy ngược trở lại. KangIn và EeTeuk đứng chơ vơ, ngạc nhiên nhìn nhau.

Một lúc sau thì EeTeuk đập tay vào tay KangIn.

- Được rồi, chúng ta về trước vậy.

Và hai người gọi taxi, chất đống đồ ăn lên về nhà RyeoWook. KangIn than thở.

- Nhưng ai sẽ nấu những món ăn bình dân cho chúng ta đây???

—————————

Chap 4 – Part 2

Eunhyuk- Donghae —- Twins ở Siêu thị Bình dân

Eunhyuk và Donghae chen chúc vào đám người mua hàng giảm giá được một lúc lâu. Eunhyuk hết sức khoái trá vì được chơi trò đùn- đẩy- chen một cách nhiệt tình và tự do nhất. Cậu gần như thắng tuyệt đối khi chen được vào trong cùng.

- Cái này giá 10W.

- Wah…

Eunhyuk hí hửng, cậu đút tay vào túi…

- Trả bằng thẻ tín dụng được không ạ?

Đám người phía sau cậu ồ lên cười cợt, một số người la ó “Biến đi”, “Ra đi cho người khác lên!”. Người chủ hàng lắc đầu và Eunhyuk tiu nghỉu đi ra.

Donghae đang ngồi bệt ngay bên ngoài vòng của đám đông, trông cậu như vừa trút hết sức lực vào việc bon chen- và bị đẩy ra khỏi vòng chiến. Eunhyuk ngồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC