24. Nụ hôn buổi sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ae bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của mình. Anh nhận ra thiên sứ của anh vẫn rúc vào anh ngủ ngon lành. Vì không muốn khiến người nằm cạnh thức giấc, Ae nhanh chóng đưa tay ấn trả lời điện thoại. Anh đủ hiểu rằng những cuộc gọi sớm như thế này thường là những cuộc gọi quan trọng và liên quan đến công việc.

"Xin chào, tôi là Ae." Giọng anh còn khàn khàn ngái ngủ.

"Chào buổi sáng, Ae. Xin lỗi vì sớm thế này đã gọi cho cậu, hôm nay còn là ngày nghỉ nữa chứ nhưng mà đây là việc quan trọng." Người ở phía đầu dây bên kia lên tiếng xin lỗi.

"Em hiểu, P'Top. Có chuyện gì thế ạ?" Ae trả lời.

"Chúng ta cần tham dự Hội Nghị Kỹ Thuật vào tuần tới ở Chiang Mai, khoảng 4 ngày. Anh cần cậu và Pond đi cùng. Hơi gấp một tí nhưng hẹn gặp vào ngày mai nhé. Máy bay cất cánh vào lúc 1h chiều. Chúng ta sẽ gặp ở văn phòng, chuẩn bị đồ đạc cẩn thận cho kịp giờ nhé."

"Okay, P'Top."

"Cám ơn, Ae."

Top Sivakorn. Anh ấy là đàn anh của Ae ở trường đại học và là chủ tịch, CEO của công ty nơi Ae làm việc. Đối với Ae Top như là một người anh trai và là một người hướng dẫn, đây cũng là lý do chính khi Top mời Ae về làm việc cho mình Ae đã lập tức đồng ý.

Ae đặt lại điện thoại lên bàn rồi quay vào ôm thiên thần của mình. Anh vùi mặt mình vào tóc cậu, ghi nhớ hương thơm của Pete thật kỹ vì sắp tới anh chắc sẽ nhớ cậu nhiều lắm. Ae nhận ra Pete đang rúc gần hơn vào lồng ngực anh, hơi thở ấm áp như luồng điện kích thích mọi khao khát bị dồn nén trong lòng. Ae nghiến chặt hàm, hít thở thật sâu để kiềm chế bản thân.

"P'Top gọi đi công tác đúng lúc ghê! Pete chỉ vừa mới chính thức cho phép mình có cơ hội  tiếp cận với em ấy thì lại phải đi suốt mấy ngày liền. À đấy, sự kiện couple cũng bắt đầu vào tuần này luôn rồi."

"Mmm. P'Ae, ai gọi đấy?"

Pete hỏi trong khi mắt vẫn đang nhắm, đầu vẫn rúc vào ngực Ae.

"Anh làm em thức giấc à? Sếp anh vừa gọi, xin lỗi nha."

Ae nhẹ giọng trả lời trong khi vuốt tóc Ae.

"Có chuyện gì mà anh ấy gọi sớm thế ạ?"

"Hôm nay chúng ta phải về rồi vì anh sẽ phải tham gia hội nghị với anh ấy, tầm 4 ngày ở Chiang Mai vào tuần tới."

Pete mở mắt vào nhìn Ae với ánh mắt bất ngờ pha lẫn chút buồn. Thế là cậu sẽ không được nhìn thấy anh trong vài ngày tới, chỉ mới nghĩ vậy thôi đã khiến cậu nhớ anh ngay từ bây giờ rồi.

"Thế nên em sẽ không được gặp anh trong tưng đó ngày, P'Ae?"

"Anh biết, anh xin lỗi, Pete. Nhưng đừng buồn, anh sẽ về sớm thôi và em còn không nhận ra là anh đã đi ấy chứ. Hứa đấy."

Pete biết cậu không thể làm gì. Cậu tựa đầu lên lồng ngực Ae rồi im lặng gật đầu.

"Cám ơn vì đã thông cảm cho anh, Pete."

Ae đặt lên trán Pete mọt nụ hôn khiến chàng trai đang ngái ngủ kia giật mình. Pete nhìn lên Ae và thấy anh mỉm cười. Cậu thấy anh thực sự rất lôi cuốn khi anh mỉm cười như thế này. Cậu mải mê ngắm nhìn gương mặt đẹp trai kia mà không nhận ra rằng khoảng cách giữa hai người đang dần thu hẹp lại cho đến khi Ae lên tiếng.

"Pete, cho anh hôn em nhé?"

Ae biết có lẽ anh hỏi hơi nhiều, có lẽ anh đang hơi gượng ép chàng trai kia nhưng anh thực sự rất muốn hôn cậu, anh không thể chịu đựng thêm nữa. Chẳng có gì là chính thức giữa 2 người họ dù anh cũng cảm nhận được rằng người kia cũng có tình cảm với anh. Anh không muốn hối thúc Pete sớm đưa ra quyết định nhưng anh muốn đánh dấu chàng trai này là của riêng mình trước khi anh lên đường tham gia hội nghị.

"P'Ae, em vừa mới dậy thôi, em còn chưa đánh răng nữa và còn..."

Pete đáp lại trong khi gương mặt đã chuyển sang màu hồng khi nghe thấy câu hỏi. Cậu giấu mặt mình vào bờ ngực Ae.

"Anh không để ý đâu, Pete. Anh hôn em được không?"

Ae mặt dày hỏi lại và anh biết khao khát của mình đã đạt đến giới hạn.

Pete không trả lời mà chỉ từ từ gật đầu, cả khuôn mặt vẫn áp vào vòm ngực vững chãi của Ae để che giấu. Ae mỉm cười rồi nhẹ nhàng nâng mặt Pete lên nhìn mình. Anh khẽ điều chỉnh lại từ thế để có thể nhìn cậu rõ hơn. Pete đỏ mặt ngượng ngùng, không dám nhìn vào P'Ae của cậu.

"Em thật sự rất đẹp, Pete. Nhìn anh đi."

Pete làm theo. Cậu nhìn vào con ngươi đen láy chất chưa bao nhiêu tình cảm của anh. Pete cảm thấy mình như đang chìm vào bể tình dữ dội trong mắt Ae, khiến cậu ngây ra với đôi môi hé mở như mời gọi.

Ae chạm nhẹ vào môi Pete rồi hôn chậm rãi. Anh nhớ đôi môi đầy đặn này của cậu. Anh hôn sâu hơn, nhấm nháp môi trên của Pete. Hơi thở của Ae bắt đầu trở nên nặng nhọc, nhịp tim cũng tăng dần. Khát vọng trong anh càng lớn dần khi nghe thấy tiếng rên của Pete trong khi anh vẫn đang mút mát môi dưới của cậu. Ae cảm thấy cổ mình bị khóa bởi vòng tay của Pete, cậu kéo anh vào một cái ôm thật chặt.

"Pete, mở miệng ra."

Ae ra lệnh bằng chất giọng quyến rũ. Pete để thoát ra một tiếng rên khi làm theo lời anh, cố gắng hớp lấy từng ngụm khí.

Ae thành công trong việc thâm nhập vào bên trong miệng Pete. Nụ hôn chậm rãi trở nên đầy đam mê khi Ae đưa lưỡi vào khoang miệng cậu, lục lọi tìm kiếm lưỡi của người kia. Pete đánh mất hết lý trí khi cảm nhận được đầu lưỡi trơn trượt của Ae đang làm loạn trong khoang miệng mình, cậu buông xuôi tất cả, để mặc cho bản thân cuốn theo sự dẫn dắt của Ae. Pete nghe thấy tiếng Ae hơi rít lên như gió thoảng, như đánh thức cậu trở nên quyết liệt hơn trong trận đấu nóng bỏng này.

Trong khi môi lưỡi vẫn còn đang dây dưa, tay Ae bắt đầu di rời xuống phần lưng của Pete, sau đó trượt dần xuống vùng eo hoàn hảo rồi xâm nhập vào bên trong áo cậu để cảm nhận làn da mềm mại ở vùng bụng của Pete. Cậu bị giật mình bởi cái chạm kia, khiến cậu cong lưng chống đỡ bởi xúc cảm từ ngón tay của Ae mang lại. Ae mỉm cười khi vẫn đang chìm trong nụ hôn cùng với cậu. Anh rất vui vì phản ứng mà anh nhận được nhưng điều anh muốn còn lớn hơn thế. Cảm thấy phần thân dưới bắt đầu có phản ứng, Ae nhận ra mình cần dừng lại.

Anh rời khỏi môi Pete, một sợi chỉ bạc đẹp mắt nối liền đôi môi hai người họ. Cả hai cùng thở dốc. Khi Pete vẫn đang cố gắng lấy lại nhịp thở thì Ae đã cúi xuống phía sau tai Pete và rất chậm rãi cắn mút lên đó, tạo ra một vết đỏ chói mắt. Pete thở hổn hển rồi khẽ rên lên khi thấy nhói một cái, Ae nhẹ nhàng hôn lên vết đỏ hết lần này đến lần khác cho tới khi cơn đau biến mất dần.

Ae ôm chặt lấy Pete để trấn tĩnh bản thân. Đến khi hơi thở của cả hai trở lại bình thường Ae mới bắt đầu lên tiếng.

"Pete, đôi môi em quá đỗi ngọt ngào. Hãy để anh được là người duy nhất được biết vị ngọt của nó."

"P'Ae, chúng ta vừa hôn xong, đừng trêu em như thế."

Pete bĩu môi. Ae mỉm cười nhìn đôi môi đang hơi chu lên bởi vì anh mà có chút sưng tấy.

"Anh không có trêu em, Pete. Và xin lỗi vì vết cắn, anh có làm em đau không?"

"Bây giờ thì đỡ hơn rồi, P'Ae nhưng em chắc chắn nó sẽ để lại vết."

"Pete, anh xin một việc được không?"

Pete chăm chú nhìn P'Ae của cậu rồi gật đầu.

"Xin em đừng để người khác có thể gần gũi với em, giống như anh, cho tới khi em cho anh câu trả lời, được không?"

Pete mỉm cười rồi ôm lấy gương mặt P'Ae của cậu bằng cả hai tay.

"Đối với một người muốn chứng tỏ tình cảm của mình thì anh hơi đòi hỏi đấy, P'Ae."

"Nhưng anh không nghĩ anh có thể chịu được khi nghĩ đến việc người khác gần gũi với em."

"Đừng lo lắng vô lý nữa P'Ae. Chúng ta đi ăn sáng thôi."

Pete đứng dậy và chìa tay ra để Ae nắm lấy. Họ tay trong tay cùng nhau đi xuống bếp.

---

Can ngồi ở ghế sau trong cuộc hành trình quay trở về Bangkok, quan sát hai người ngồi trước mặt mình. Ae trở nên khó chịu với đôi mắt tò mò của Can. Anh lên tiếng phá vỡ im lặng.

"Can, anh sẽ đi công tác 4 ngày với P'Top và Pond vào tuần này nên mày tự chuẩn bị đồ ăn đi nhé."

"Ổn thôi, tuần này em cũng bận. Noh đã gửi lịch trình tuần này cho em rồi và nó tất bật thực sự. Pete, làm sao cậu có thể bận rộn tới mức đó chứ hả?!"

Can có vẻ bực tức.

"Hả? Sao Noh lại gửi cậu lịch trình của mình, Can?"

Pete khá bối rối, nhìn vào gương chiếu hậu để nhìn thấy mặt Can.

"Ohhhh, phải rồi. Cậu vẫn chưa nghe chuyện đó. Mình sẽ là stylist của cậu và Tin trong vòng một năm. Vừa mới ký hợp đồng hôm qua."

"À hiểu rồi. Rất mong được làm việc cùng cậu, Can."

"Ừ đó! Mình sẽ biến cậu trở thành chàng diễn viên xinh đẹp nhất thế nên là P'Ae ngu ngốc kia của mình sẽ phải làm gì đó hoặc không thì anh sẽ phải xếp hàng!"

Can người lăn lộn, nhìn thấy tai Ae dần dần chuyển đó. Pete chỉ mỉm cười.

"Im đi Can!"

"Không, em không im vì anh đang khiến ngày đầu đi làm của em trở nên khó khăn hơn đấy!"

"Anh làm gì?"

Ae lườm Can qua gương chiếu hậu. Nhưng Can lườm lại khi di chuyển sát về phía Pete.

"Nhìn xem anh làm gì khách hàng của em? Em đã phải vắt óc suy nghĩ từ lúc ăn sáng đến giờ xem làm thế nào để che được cái vết này. P'Ae là đồ ngu ngốc!"

Can chỉ vào dấu hôn phía sau tai Pete.

Pete đỏ mặt hết nấc khiến cậu phải che mặt trong khi tai Ae còn đỏ hơn cả lúc nãy.

"Làm gì thì làm nhưng mà mày cũng im đi nhé. Mày làm Pete xấu hổ đó."

Ae rít lên còn Can chỉ nhếch mép rồi quay về chỗ ngồi cũ.

"Bọn họ vẫn chưa chính thức nhưng P'Ae đã đánh 'dấu chủ quyền' Pete rồi. Mình tự hỏi P'Ae sẽ còn làm gì để biến cậu trở thành của anh ấy ch."

"À mà nhân tiện, P'Ae. Mẹ có gửi lời đến anh."

"Gì?"

"Me bảo là nếu Pete không trở thành một 'Intouch' thì cả nhà sẽ từ mặt anh."

"Can!!!"

Pete giật mình bởi những gì cậu vừa nghe được. Ae suýt đạp nhầm chân ga vì sốc. Em họ của anh, cái tên nhóc bật cười vì phản ứng của họ, thực sự là một thằng nhóc rất khùng mà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net