1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến rồi...

" bà xem, bà đẻ ra cái gì! "

Bố lắc đầu ngán ngẫm, mẹ bực dọc. Ai chẳng ai dập mạnh bát đĩa không nhún nhường, ngay lập tức có thái độ đáp trả dữ dội.

" ông quát tháo cái gì? Phải là cái thứ ông dạy nên thì chớ "

" tôi mà lại dạy ra cái ngữ đần độn đó à? "

" lại chẳng ông? "

Rồi họ to tiếng với nhau, phần tôi bỏ vào phòng. Tấm chăn kia chiếc gối kia, tôi bổ nhào lên giường.

Mắt ướt nhắm khẽ, lắng tai nghe tiếng bát đĩa vỡ choang.

Trong cơn buồn bã cùng những tiếng nấc đè nặng nơi cuống họng, tôi run rẩy gọi một cuộc điện thoại cho anh...

Chuông trong đêm nghe trùng dài đằng đẵng

Gió ngoài hiên đu đưa cánh tường vi bay hư không vô định, đêm đã đen như mực hay do mắt tôi khi này chẳng còn nhìn được những tia sáng? Đông đã về hay do chính con người đơn độc lạnh như băng?

" bé con! "

Anh chậm rãi gọi, tôi không vội trả lời, nhìn anh một đỗi... đôi mắt ấy có chút thấm mệt.

" Mẫn Mẫn, gia đình em vừa dùng cơm... vui vẻ lắm! "

Tôi cười khàn, trông gương mặt anh phúc hậu qua màn hình điện thoại sáng nửa vời.

" tốt quá! Em nhớ phải giữ gìn sức khoẻ "

" đừng ngủ muộn đó "

" anh yêu em! "

___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jimin