Chương bốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Xin... Xin chào.
Nữ nhân bé nhỏ ấy lí nhí nói.
Bốp!!!
- Cô làm cái gì vậy hả Liên Liên?
Hồ Nguyệt vừa ôm đầu vừa trừng mắt nhìn Liên Liên .
- Đừng có há miệng ra như vậy. Đây là lần đầu tiên cô thấy nguyên thần của hoa à? - Liên Liên nói .
Lúc hai người vẫn đang cãi nhau, Thụ Tinh đã ra giữa hồ đưa nữ nhân ấy vào bờ. Vậy là hai người im bặt, không còn để ý đến việc cãi nhau mà chỉ quan tâm nữ nhân này.
Hồ Nguyệt tỏ ra rất thích thú, Liên Liên thấy như vậy cũng không nỡ nói cho cô biết rằng " nữ nhân " này chỉ tồn tại trong vòng bảy ngày, sau đó là sẽ tan biến. Nếu như có triệu hồi nguyên thần lần nữa thì hình dáng vẫn sẽ không khác nhưng kí ức đã không còn.
- Cô tên là gì?  - Hồ Nguyệt hỏi.
- Tôi... Tôi không có tên.
- Vậy tôi đặt tên cho cô nhé.
- Được.
- Gọi cô là Băng Liên đi. Vì cô là hóa thân từ hoa sen tuyết mà.

- Ta thấy tên đó được đấy. - Liên Liên xen vào.
Khi được nghe tên của mình, Băng Liên cảm thấy rất vui , nụ cười của cô ngày hôm đó khiến Hồ Nguyệt không thể nào quên.
Bỗng nhiên từ trên trời xuất hiện một con chim màu đen như quạ nhưng lại to hơn, vừa nhìn Liên Liên đã biết ngay đây là quân lính của Điểu tộc,  cô liền cho gọi hắn xuống.
- Bẩm công chúa, có người của Hồ tộc đến tìm Hồ Nguyệt công chúa ạ.
Khi nghe tin,  Hồ Nguyệt không khỏi lo lắng. Bình thường cho dù cô có trốn thì Hồ Đế cũng sẽ cho qua,  sao hôm nay lại cử người đi tìm cô? Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì? Cô ngay lập tức đi ra.
Là Hạ Hạ, cô tì nữ đã chăm sóc cô từ khi cô sinh ra.
- Hạ Hạ, cô tới tìm ta có việc gì? 
- Công chúa, Hồ Đế ra lệnh cho người ngay lập tức về Hồ Ly động đón tiếp vị hôn phu này.
- Sao cơ?!!! Phụ thân biết rõ tính khí của ta,  sao lại bắt ta về đón tiếp hắn?
- Nô tì cũng không rõ nhưng lần này nhìn Hồ Đế đã ra lệnh nếu người không về thì sẽ phái quân đến bắt người. Công chúa,  người đừng như vậy nữa,  theo nô tì về đi.
- Có vẻ lần này vị hôn phu này không tầm thường mới có thể khiến Hồ Đế lo lắng như vậy.  Hồ Nguyệt, cô theo Hạ Hạ về đi thì hơn,  tránh phiền phức. - Liên Liên lên tiếng.
- Đành nghe cô vậy.
- Đa tạ Liên Liên công chúa đã khuyên bảo, Hạ Hạ xin cáo từ. 
Hai người về Hồ Ly động nhưng Hồ Nguyệt cứ cảm thấy không yên tâm và có cả tò mò. Trong thoáng chốc,  họ đã tới Hồ Ly động.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC