Chương năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi chân họ vừa chạm đất thì cô rất bất ngờ khi thấy người nối người thay nhau chạy qua chạy lại, ai nấy đều hối hả, nhìn qua có vẻ rất vội.
- Hạ Hạ, chuyện này là sao? - Cô liền quay qua hỏi Hạ Hạ.
- Bẩm công chúa, nô tì cũng không rõ. Nhưng theo nô tì được biết thì Hồ Đế có vẻ rất coi trọng người này. Nếu công chúa muốn biết, chi bằng hãy hỏi một tì nữ xem sao.
Được gợi ý, cô liền " tóm " đại một tì nữ chuẩn bị mang trái cây vào điện và tra hỏi. Theo những gì tì nữ đó biết thì vị hôn phu lần này là Thủy Quân mới nhậm chức, cũng không thể gọi là hôn phu vì hai người chưa có hôn ước, lần này chỉ là đưa công chúa ra gặp mặt thôi, một kiểu xã giao. Hồ Nguyệt nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, cô tưởng đâu sắp phải đi " hầu hạ người khác " rồi chứ. Sẵn dịp, cô cũng nghe ngóng được từ các tì nữ khác nào là Thủy Quân lần này đúng là đại mỹ nam tuyệt sắc, dáng vẻ ngời ngời, nếu đúng là như vậy, gặp gỡ một lần cũng đáng. Cô liền kéo Hạ Hạ vào điện.
- Hồ Nguyệt bái kiến phụ thân.
Mở đầu bằng một câu chào, ngay sau đó cô liền nhìn sang xung quanh, Thủy Quân đâu? Sao không thấy ? Chỉ còn một mình phụ thân cô ngồi đằng kia, thế là sao? Bao nhiêu câu hỏi trong đầu đang dồn dập cô.
- Con về rồi à. Thủy Quân vừa rời đi rồi, nếu con về nhanh hơn chút nữa thì tốt.
Không sao, cô rất mạnh mẽ, chỉ là một mỹ nam thôi mà, có gì đâu mà tiếc. Đúng thế, phải mạnh mẽ, phải kiên cường. Nhưng sao cô nghe tiếng của Hạ Hạ...
- Công chúa! Người làm sao vậy? Sao lại ngã rồi? Công chúa!

Tại kinh đô, phàm trần.
Nơi náo nhiệt nhất chính là kinh đô, có một quán cơm nho nhỏ rất đông khách. Nghe đồn quán cơm đó rất ngon, người tới một lần nhất định sẽ tới lần thứ hai , nếu không tới lần thứ hai thì coi như ta chưa nói gì. Trong gian bếp nhỏ của quán cơm đó có hai chàng trai trẻ đang chạy qua chạy lại nấu nướng , bỗng nhiên có một người lên tiếng.
- Thiện Ngôn, ta nghe người ngoài chợ nói sắp tới kì thi rồi, đệ đã chuẩn bị chưa?
- Đa tạ sư huynh đã quan tâm, đê đã chuẩn bị xong hết rồi, giờ chỉ còn chờ tới ngày thôi.
- Vậy thì tốt. Nếu như đệ đỗ kì thi này thì các nữ tử trong kinh thành này sẽ tự nguyện đi theo đệ gần hết.
- Đệ không hiểu ý huynh lắm .
- Đệ đệ của ta, đệ vốn là con nhà quyền quý, việc đệ làm trong quán cơn này là do đệ chung tình, đó là một điểm khiến các cô nương si mê rồi. Vậy mà đệ còn có nhan sắc hơn cả nữ nhân thế kia.
Mặt Thiện Ngôn đỏ như trái cà chua. Vốn dĩ sư huynh hắn nói không sai, hắn xinh đẹp còn hơn cả nữ nhân nhưng lại đẹp theo kiểu thư sinh yếu đuối nên hắn rất ghét ai nói hắn xinh đẹp. Nam nhân như hắn nếu mặc trang phục nữ nhân thì cũng chẳng ai nhận ra, thật là một điều đáng buồn cho một gia tộc lớn của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC