2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Thiếu Thương thức dậy từ rất sớm.Cô đứng trước gương chọn quần áo một lúc lâu rồi mới bước ra

Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy trắng, phong cách hôm này của cô thật ngọt ngào . Cô cười lên rất đẹp, tựa như mặt trời toả nắng, đem lại cho người ta cảm giác cực kỳ dễ chịu

Sau khi ra khỏi phòng, xuống nhà, cô nhìn thấy Trình Thiếu Cung đang ăn cơm.

Trình Thiếu Cung cũng nhìn lại cô.

Anh vốn định chào hỏi cô, đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua hai người vừa cãi nhau một trận nảy lửa, lời chào liền nghẹn trong cổ họng, anh quay đầu đi

"Anh ba, sao anh vẫn còn mặt ủ mày chau vậy?" Trình Thiếu Thương cất lên giọng nói ngọt ngào

Trình Thiếu Thương điềm nhiên hỏi hắn như chưa có chuyện gì xảy ra, Trình Thiếu Cung càng không vui.

- Còn không phải là tại em à

"Em tưởng anh không giận."

"Niệu Niệu, em có thể nghe anh một lần không, Tiêu Nguyên Y thật sự không đáng tin

"Này, Niệu Niệu, em đang làm gì thế

"Em có việc cần đi, anh ăn một mình đi

Trình Thiếu Cung cực kì sốt ruột, nhưng cũng không thể làm gì hơn. Trình Thiếu Thương đi theo địa chỉ Tiêu Nguyên Y đưa cho cô, đến công ty thiết kế nổi tiếng nhất Bắc Kinh.

Trình Thiếu Thương ăn mặc đơn giản, nhưng mỗi món đồ mặc trên người đều có giá trị không nhỏ, người có kinh nghiệm nhìn thấy cô cũng không dám khinh thường

"Thiếu Thương, ở đây."

Tiêu Nguyên Y đang nói chuyện với nhà thiết kế, thấy cô tiến vào liền vẫy tay với cô

Hôm nay cô ấy cũng mặc váy trắng. Nhưng so với Trình Thiếu Thương, cô nhìn thấy trưởng thành hơn, tao nhã hơn.

"Chị."

"Ăn sáng chưa?"

"Ăn rồi ạ. Em cũng mua cà phê cho chị rồi. Em đã hỏi ba em, ba em nói chị thích uống latte"

Tiêu Nguyên Y nhìn Trình Thiếu Thương, cảm thấy thích cô bé này

Ngoại trừ bản thân cô và trợ lý của cô, chưa có ai từng mua cà phê cho cô

"Thân thiết quá"

"Cô bé này chắc là con gái thứ 4 nhà họ Trình nhỉ"

Giọng nói của nhà thiết kế cất lên.

Trình Thiếu Thương nhìn cô ấy hỏi:

"Chị biết em ạ?"

"Đồng nghiệp của tôi đều nói cô bé nhà họ Trình vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, giống như thiên sứ nhỏ vậy. Hôm nay được gặp, quả là danh xứng với thực

Trình Thiếu Thương được khen có chút thẹn thùng, khiêm tốn nói:

"Mọi người quá khen rồi

Tiêu Nguyên Y thấy vậy, trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái, lông mày cô bất giác hơi nhíu lại

Là bởi vì Trình Thiếu Thương vừa mới thân mật với cô, sau đó lại thân thiết cùng với người khác, cho nên cô liền lên cơn ghen sao? Không, hẳn là bởi vì Trình Thiếu Thương thật sự quá ngây thơ, cô

cảm thấy thế này thật không nên

Tiêu Nguyên Y gọi Trình Thiếu Thương.

"Ừm?"

"Thiếu Thương, em cảm thấy thiết kế nào đẹp?"

Trình Thiếu Thương mượn đồ, tìm chỗ ngồi xuống, nghiêm túc quan sát một lượt

"Chị ơi, em có thể nói được không?"

"Em nói đi."

"Em thấy chị mặc gì lên cũng đẹp"

Trình Thiếu Thương nói rất thật thà, Tiêu Nguyên Y cúi người, tò mò hỏi:

"Em còn chưa xem chị mặc, làm sao biết là rất đẹp?"

Trình Thiếu Thương thấy Tiêu Nguyên Y đưa mặt đến gần mình, má cô liền nóng lên, cô cảm thán

"Chị là người đẹp nhất em từng gặp"

Tiêu Nguyên Y lấy tay cạo mũi cô, cười nói:

"Miệng ngọt thật đấy"

Đùa giỡn xong, Tiêu Nguyên Y đứng lên đi thử váy cưới.

Trình Thiếu Thương chờ cô.

Hơi lâu một chút, nhưng kết quả rất mãn nhãn

Thời khắc Tiêu Nguyên Y đi ra, ánh mắt Trình Thiếu Thương dán chặt trên người cô

"Chị đẹp thật đó." Trình Thiếu Thương bất giác thốt lên

Tiêu Nguyên Y nắm tay cô, để cho cô tiến gần mình hơn một chút.

"Đẹp đến đâu?" Tiêu Nguyên Y hỏi cô.

Tiêu Nguyên Y rõ ràng không phải là một người ham hư vinh, nhưng cô lại rất muốn nghe Trình Thiếu Thương khen ngợi cô.

Có lẽ bởi vì lời nói của Trình Thiếu Thương đều là thật, không một chút giả dối

"Chị, đừng lại gần em như vậy.

"Sao thế?"

" Chị ở gần như vậy....em không thể nghĩ được"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net