Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thập lục

Nói thì nói thế, ngày hôm đó cũng cứ thế trôi qua, nhưng hôm sau Thẩm Gia Hành mới nhớ tới một chuyện khác, theo đạo lý mà nói, cha mẹ Hạ Hành Thù cũng không ở trong nước, tới chúc mừng sinh nhật anh cũng chỉ có bạn bè thân thiết , bất quá đối với người đã có tình nhân mà nói, bạn bè theo lẽ thường đều sẽ thực thức thời mà không nhúng chân tham gia vào cái ngày gọi là sinh nhật mới phải , cho dù muốn đúng ngày chúc mừng, hẳn cũng sẽ không chọn buổi tối đi?

Bởi vậy cứ nghĩ hoài nghĩ hoài, Thẩm Gia Hành mới ý thức được một chuyện so với chuyện này còn trọng yếu hơn.

Cậu cùng Hạ Hành Thù cũng đã kết giao hơn ba tháng , thế mà đến bây giờ còn chưa từng lên giường !

Nếu đổi lại là cậu ngày trước, có thể vì một người mà chống đỡ một tuần không tìm người khác cũng đã là kỳ tích , nhưng hiện tại thế nhưng bất tri bất giác liền thoảng qua ba tháng, lại không có gì không tình nguyện?

Cái loại tâm tính vi diệu này cậu cũng liền thông, càng làm cậu để ý , ngược lại là thái độ Hạ Hành Thù.

Cậu không tin Hạ Hành Thù đối cậu không có dục vọng, đối mị lực bản thân cậu cũng sẽ không mất đi tin tưởng, nhưng bọn cậu vẫn không có tiến triển gì hơn cái hôn môi, rốt cuộc đây là tình trạng gì nha ?

Cố gắng tỉnh lại kiêm nhớ lại quá trình kết giao trong ba tháng vừa qua , Thẩm Gia Hành tự hỏi rõ ràng không có vấn đề gì, thể xác và tinh thần đều tốt, hai người chung một chỗ có đôi khi sẽ động tình, Hạ Hành Thù nếu đưa ra yêu cầu thì cậu khẳng định sẽ không cự tuyệt, dù sao bọn họ sơ ngộ cũng từ một đêm tình [ tuy rằng không có thành công ], cố tình Hạ Hành Thù này mỗi lần đều giống như đang tu hành khổ hạnh cố gắng khắc chế dục vọng của mình, sau đó lại giả như không có việc gì đưa cậu trở về nhà, nửa điểm cũng không mở miệng nói chuyện lên giường, Thẩm Gia Hành quả thực không thể hiểu được anh rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Hạ Hành Thù không phải không muốn, chẳng qua là bởi vì một nguyên nhân nào đó mà cố gắng lảng tránh.

Thẩm Gia Hành cho ra kết luận như trên.

Ngày hôm đó Hạ Hành Thù lại đón Thẩm Gia Hành tan tầm về nhà, trùng hợp sao , lúc làm việc ban ngày Thẩm Gia Hành bởi vì đưa ra nghi ngờ đối với một bản kế hoạch kinh doanh trong nội bộ, kết quả là bị giám đốc kế hoạch nói mỉa vua vơ, bởi vậy không thoải mái tích đầy trong lòng, khó khăn lắm mới rời công ty, miệng liền bắt đầu chửi mắng lão ông chủ cá mực ( Hãy liên tưởng tới con cá mực và ta k có giải thích gì thêm đâu =)) ).

Nói tới nói lui, nhưng đương nhiên là không dám thực làm như vậy , cho nên Hạ Hành Thù cũng chỉ ở một bên nghe, thường thường hưởng ứng một hai câu, lựa lời an ủi để làm dịu oán hận của mỗ Thẩm .

Thẩm Gia Hành lẩm nhẩm chửi chán, đột nhiên không nói nữa, quay đầu hướng Hạ Hành Thù hỏi:"Anh trước kia từng nói nếu em không muốn làm nữa thì anh sẽ cầm hợp đồng đứng ở cửa lớn chờ em, có phải thật sự hay không?"

Hạ Hành Thù sờ sờ đầu cậu "Những lời anh từng nói qua với em đều là thật, bất quá Gia Gia à , chẳng lẽ lần này em dự định sẽ suy nghĩ nghiêm túc sao ?"

Thẩm Gia Hành cũng không để ý đến câu hỏi của anh , tiếp tục hỏi:"Vậy nếu em không muốn đi làm nữa, muốn ở nhà ăn không ngồi rồi thì sao ?"

Hạ Hành Thù có điểm không biết nên khóc hay cười mà nhìn cậu, đáp:"Anh đương nhiên là cầu còn không được a, em nguyện ý dựa vào anh, anh cao hứng còn không kịp đâu, không phải đã nói sẽ cho em gối ốm cùng phiếu cơm cả đời sao ? Ai, lời anh nói không có độ tin cậy lớn thế sao, vậy nếu em có tin diêm vương, anh sẽ đem kiếp sau hứa cùng em làm cam đoan nhé."

Trong lòng một trận nhiệt ý nảy lên, nếu nói không bị lời nói ngọt ngào thường ngày của Hạ Hành Thù làm cảm động thì là gạt người , Thẩm Gia Hành ôm lấy bờ vai Hạ Hành Thù, tiến đến bên tai anh thổi nhiệt khí rồi nói :"Vậy hôm nay em muốn tới nhà anh , nghiệm chứng chất lượng gối ôm ."

Hạ Hành Thù lúc này mới rốt cục run tay một cái, suýt nữa thì cọ vào cái xe Toyota bên cạnh, ổn định tay lái sau, đem người trong lòng mình kéo lên cao hơn bình thường, đè thấp thanh âm cảnh cáo:"Gia Gia, anh đang lái xe , đừng đùa như thế ."

Thẩm Gia Hành lại lập tức gạt tay anh ra , đoan đoan chính chính ngồi trở lại trên ghế phụ lái , còn không cố ý rời đi cửa sổ bên một chút, đột nhiên khoanh tay lạnh lùng nói:"Em ngược lại rất thích đùa giỡn với anh đó , nếu anh không chịu phụng bồi , chẳng lẽ còn muốn em cầu xin sao ? Trước thì nói thiệt dễ nghe, sau đó lại biến sắc mặt, bức nóng nảy quá thì em đi quán bar tìm người tiết hỏa, xem có ai muốn chịu đựng giống anh ."

Hạ Hành Thù không dự đoán được thái độ cậu đột nhiên trở nên như vậy, cắn chặt răng nói:"Em dám!"

Thẩm Gia Hành lại càng không yếu thế :"Em có cái gì không dám ? Tình nhân của em không muốn chạm , chẳng lẽ không cho em tìm người tình nguyện ?"

"Tốt, đây là do em nói !"

Hạ Hành Thù thấp giọng nói một tiếng, lập tức dừng đầu xe lại ở một ngã giao lộ, khiến cả một loạt xe đi sau đều đồng loạt nhấn còi inh ỏi , anh cũng không chút nào để ý tới, đạp chân ga hướng về phía con đường dẫn tới biệt thự gần nhất của mình.

Nhìn Hạ Hành Thù đem xe chạy như bay , Thẩm Gia Hành ở bên cạnh mặt mày thỏa mãn, vì được như nguyện mà cười tựa mèo trộm thịt. Cậu hôm nay chỉ thử một tý mà đã nhận được phản ứng của Hạ Hành Thù , xem ra anh cũng chẳng phải người khó đối phó , cũng không hiểu được đến tột cùng anh đang băn khoăn cái gì, nếu cậu không nhân cơ hội mà kích thêm một kích, còn chưa biết ngày nào mới có thể chân chính "làm" thành đâu.

Cũng chỉ có ở loại thời điểm này, mới cảm nhận được cảm giác được đem anh đùa trong lòng bàn tay , đương nhiên còn phải dựa vào sức chống đỡ của anh với cậu cũng quá kém .

Ngẫu nhiên đạt tới mức này, thật đúng là trong lòng thống khoái vô cùng, khó trách anh thích đùa cậu như đùa mèo .

Tới gần khu biệt thự vùng ngoại thành, Hạ Hành Thù phát huy kĩ thuật lái xe cao siêu, dùng động tác siêu ngắn gọn đem xe lái vào trong ga-ra, ôm lấy Thẩm Gia Hành liền một mạch đi vào phòng khách.

Lại nói tiếp , Thẩm Gia Hành là lần đầu tiên đến nhà của anh, bất quá lại tới lúc như thế này, đương nhiên ngay cả sàn nhà gỗ của anh màu gì cũng không thèm nhìn, tiến vào gian giữa, hai người liền hôn đến hừng hực khí thế, từ lầu một phòng khách đi thẳng tới lầu hai phòng ngủ, đến lúc trèo lên được giường thì quần áo hai người cũng đã lột đi gần hết , một bên tiếp tục nhiệt liệt hôn môi, một bên âu yếm cho nhau.

Ngay tại khi tay Hạ Hành Thù dọc theo thắt lưng Thẩm Gia Hành chuyển đến bụng, đang muốn đụng vào bộ vị đầy nóng bỏng của cậu, Thẩm Gia Hành bỗng nhiên bật thắt lưng ngồi dậy, cả kinh nói:"Không tốt, đã quên chuẩn bị đồ vậy này nọ rồi !"

Lúc này nếu muốn phanh lại sao có thể còn dễ dàng, Hạ Hành Thù ôm thắt lưng cậu, môi ở trước ngực trơn loáng của cậu không ngừng liếm hôn, một bàn tay vươn tới tủ đầu giường , từ trong ngăn kéo lấy ra một lọ dầu bôi trơn.

"Anh ở đây cũng có......" Nói xong mở nắp ra , đổ ra một chút chất lỏng vào bàn tay, sau đó hướng hạ thân đang trần trùi trụi của Thẩm Gia Hành dò xét.

Thẩm Gia Hành ôm cổ anh , phối hợp mà đem thắt lưng tận lực nâng lên, thanh âm nói chuyện đã muốn đứt quãng "Hừ...... Anh chuẩn bị thật đầy đủ, nguyên lai sớm tồn tâm tư này, mà do không có lá gan nói ra......"

Hạ Hành Thù cười hôn môi cậu "Anh không phải không có lá gan...... Mỹ vị đặt ở trước mắt mà phải chịu đựng không ăn, em nghĩ rằng anh dễ chịu sao ? Còn không phải là vì em, tiểu không lương tâm, sợ làm xong em sẽ hối hận, nếu thời điểm ôm em em lại khóc với anh, vậy thì anh phải đi dội nước lạnh rồi."

Tuy rằng Hạ Hành Thù nói rất ngắn gọn, nhưng ý tứ cũng không khó để hiểu rõ, loại thời điểm này vốn đã là tâm tình kích động, nghe được lời anh nói , Thẩm Gia Hành thế nhưng thiếu chút nữa rơi lệ .

Chưa từng có một người nào vì cậu suy nghĩ qua như vậy, biết rõ cậu từng cùng nhiều người ở chung , lại vẫn tôn trọng lựa chọn của cậu , băn khoăn cảm thụ của cậu , đem cậu tựa như bảo bối mà phủng ở lòng bàn tay để che chở .

"Anh cũng coi em quá kém cỏi rồi ...... Ân......" Thẩm Gia Hành áp chế cảm giác xon xót ở mũi , cố gắng thả lỏng thân thể, tiếp nhận ngón tay đưa vào trong cơ thể "Người nào hiện tại mới là tình nhân của em, a...... Em biết rất rõ, sẽ tuyệt không ở trước mặt anh nghĩ tới người khác ......"

"Ai, em nha, đây không phải cố ý làm cho anh cảm động sao......" Hạ Hành Thù vì lời cậu nói mà thân thể nóng lên ba phần, không ngừng cọ xát thân thể mẫn cảm dưới thân, nhẫn nại vì cậu chuẩn bị công tác sẵn sàng, mặc kệ muốn làm như thế nào, anh tuyệt đối không muốn làm Thẩm Gia Hành bị thương dù chỉ là một tý tẹo .

Đợi cho chân chính thả lỏng đủ , Hạ Hành Thù mới thật cẩn thận mà đem lửa nóng của chính mình mai nhập trong cơ thể khít chặt của Thẩm Gia Hành, nhìn cậu ở trong tình dục mà ngửa đầu rên rỉ ra tiếng, mị nhãn như tơ lại phong tình vạn chủng, thân thể anh càng khó dằn rục rịch , xác định cậu không có gì không khỏe sau, mới đánh bạo đẩy một cái, va chạm kia đánh thẳng vào thâm huyệt, đưa tới Thẩm Gia Hành kêu càng lớn hơn .

Hai người cũng không là lính mới trong ái tình , phối hợp cũng ít đi nhiều vấn đề, nhất nghênh nhất đưa , không cần nói cũng có thể câu thông sinh ra ăn ý, tuy rằng là lần đầu tiên, lại như đã cùng bầu bạn một chỗ nhiều năm, đối với phản ứng đối phương cùng chỗ mẫn cảm nắm giữ cực kì chuẩn, bởi vậy lần làm tình này cũng liền tiến hành đến cực kỳ nhẹ nhàng vui vẻ, song phương đều rất hưởng thụ.

Khi buông xuống cao trào, Hạ Hành Thù một mặt trừu đưa , một mặt gần sát vành tai nhuận hồng tinh tế của Thẩm Gia Hành , khẽ nói :"Gia Gia...... Gọi tên anh đi , được không......Anh muốn em gọi tên anh ra......"

"Anh sẽ không chịu, cho em một thống khoái...... Ân a!" Thẩm Gia Hành bị anh đỉnh đến eo nhỏ nhắn cũng run lên, nhiệt ý trong thân thể càng thêm long trời lở đất, đầu ngón tay không khỏi ở trên lưng Hạ Hành Thù véo một cái "Sợ em gọi tên sai sao...... A...... Anh, Hạ Hành Thù...... Mơ tưởng rằng em nhận sai......"

Nghe trong miệng kiều diễm của cậu gọi lên tên mình , Hạ Hành Thù động tình như nước, động tác càng thêm kịch liệt "Gia Gia, Gia Gia...... Thật là bị em hấp dẫn muốn chết......"

"A! A...... Hành Thù...... Mau nữa...... Hành Thù......"

Ở trong tiếng thúc giục ngày một lớn hơn , chung cực rung động đã đến, dục vọng phun ra như muốn lấp đầy cơ thế , thân hình giao triền cơ hồ đồng thời đạt lên đỉnh cực lạc.

Mười bảy

Lúc sáng sớm , Thẩm Gia Hành tỉnh lại từ sớm , giật giật thân thể, không có cảm giác đau nhức, cũng không có cảm giác dính nhớp không dễ chịu, biết là Hạ Hành Thù thay cậu rửa sạch qua, nguyên bản thân thể đã chiếm được đầy đủ thỏa mãn, cái này lại là càng thêm khoái trá từ trong lòng, vì thế đem ngón chân áp gần tới lòng bàn chân của Hạ Hành Thù , đùa nghịch trái cọ phải cọ .

Ngay từ đầu Hạ Hành Thù không có phản ứng gì, chỉ giật giật chân, Thẩm Gia Hành bĩu môi, cậu nâng chân lên cao hướng bên trong sườn chân của anh trượt xuống, hai tay ôm thắt lưng anh của cậu cũng không nhàn rỗi, lấy móng tay nhòn nhọn khẽ vuốt lên chỗ mẫn cảm của anh, chọc ghẹo như thế người không tỉnh dậy mới là lạ.

Đột nhiên trước mắt vựng huyễn một cái, thân thể liền thay đổi vị trí, biến thành nằm ngửa ở trên giường, tay chân bị Hạ Hành Thù đè ép thật chặt, rốt cuộc cậu cũng không có cách nào làm mưa làm gió với người khác , Thẩm Gia Hành ngược lại mở miệng, khanh khách cười rộ lên.

Hạ Hành Thù bày ra biểu tình nóng nảy nói với cậu "Tiểu bại hoại không lương tâm, mới rạng sáng đã trêu ghẹo anh ." Ghìm lại eo nhỏ của cậu mà hôn dần xuống phía dưới .

Thẩm Gia Hành vừa cười vừa trốn "Đừng náo loạn, ôi, ít nhất anh cũng được la em một xíu rồi mà, nắm thế em đau chết."

Đau cũng chỉ vài phần bé tý , nhưng thực ra thì ngứa hơn, bất quá Hạ Hành Thù coi cậu như bảo bối , vừa nghe cậu nói đau, lập tức liền nới lỏng, nửa ôm nửa kéo mà kéo cậu ngồi xuống.

Vừa thấy đồng hồ báo thức đầu giường, đang chỉ nghiêm chỉnh vào 7h, Hạ Hành Thù đem cậu ôm vào trong ngực hỏi:"Trên người em có chỗ nào không thoải mái không ? Hôm nay muốn xin nghỉ phép hay không?"

Thẩm Gia Hành có phần cảm động vì anh quan tâm , lại có phần muốn cười, sẳng giọng:"Anh cho em là lần đầu tiên à, còn kêu xin nghỉ phép nghiêm trọng như vậy, mau rửa mặt đánh răng thay quần áo, chốc lát đưa em tới công ty." Nói xong lại nghĩ tới gì đó , nói tiếp "Anh phải cho em mượn bộ quần áo để mặc rồi, chỗ này xa chỗ em ở quá , không kịp trở về đổi."

"Đừng nói là một bộ , mười bộ hai mươi bộ cũng tùy tiện em lấy, vậy em đi rửa mặt trước đi, anh đi tìm quần áo cỡ nhỏ hơn cỡ anh cho em , miễn cho em mặc không thích hợp."

Thẩm Gia Hành y theo lời anh mà tụt xuống giường, đi vào trong phòng vệ sinh , cũng không khách khí cầm lấy bàn chải đánh răng cùng khăn mặt của anh mà dùng, đánh răng nửa đường còn chạy đến cùng Hạ Hành Thù cọ xát cọ xát , kéo dài tới tận bảy giờ rưỡi có hơn mới nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh gọn gàng, mặc vào tây trang mùa hạ hiệu Hermes do Hạ Hành Thù cung cấp, ngồi trên xe chuyên dùng đặc biệt độc nhất của Hạ thị.

Hôm nay ở trong công ty, Thẩm Gia Hành tựa như cùng bình thường thay đổi thành người khác , vô luận đối ai đều là thân thiết phi thường, liền ngay cả khi ngồi một mình trên bàn công tác cũng cười tủm tỉm một mình, khiến một phòng đồng sự đều âm thầm kinh ngạc, đặc biệt là nhóm nữ nhân viên bị nụ cười của cậu hút hồn , các cô không khỏi mặt đỏ tim đập loạn , lại hoài nghi hôm nay vị Thẩm mỹ nhân này có cái gì không bình thường a.

Giữa trưa ăn cơm , rốt cục có người lấy dũng khí hỏi ra:"Tiểu Thẩm à, cậu gặp được chuyện tốt chi mà tâm tình tốt thế."

Lập tức có người nói chen vô :"Có phải trúng xổ số hay không?"

Bị bọn họ hỏi như vậy , Thẩm Gia Hành mới phát giác bản thân hôm nay thật là tâm tình siêu khoái trá, lập tức hỏi lại bọn họ:"Nhìn tôi rất giống gặp chuyện tốt á ?"

Một đồng sự nữ tầm hơn ba mươi đã kết hôn , cười ha hả nói :"Chị xem là biết cậu gặp được cái gì liên quan tới số đào hoa rồi , viết sạch lên mặt rồi kia kìa ."

Bên cạnh có một cô út mới tốt nghiệp đại học không lâu vừa vào phòng cũng liên tục gật đầu "Thẩm trưởng phòng à, anh nhìn thế nào cũng là kẻ đang lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, tưởng tượng đến người ta trong lòng sẽ lộ ra cái loại tươi cười siêu hạnh phúc này, thật ngọt ngào nga......"

Thẩm Gia Hành nghe xong , trong lòng không khỏi khẽ động, ngoài miệng đánh cái ha ha, tùy tiện tìm cớ trả lời qua loa cho đám người , co cẳng trốn khỏi văn phòng .

Trốn vào trong phòng vệ sinh, Thẩm Gia Hành vươn tay sờ sờ miệng mình, phát hiện quả thật là hơi hơi cong lên nhé , không khỏi ghé vào bồn rửa tay mà thở dài.

Cậu cũng không phải lần đầu tiên cùng người thượng giường , nhưng thượng giường xong mà ngày hôm sau cư nhiên lại cao hứng như vậy, trước kia cho tới bây giờ là không có, nếu nói bởi vì Hạ Hành Thù khiến cậu rất thư thái, vậy thật sự là ngay cả quỷ cũng sẽ không tin.

Lý do duy nhất, cậu hẳn là đã có như vậy...... Được rồi, là có một ít, thích Hạ Hành Thù , cho nên mới vì kết hợp tối hôm qua của bọn họ mà có loại phản ứng khoa trương này.

Ai, này thật không biết nên tính là chuyện tốt hay là chuyện xấu, theo đạo lý mà nói, Hạ Hành Thù là tình nhân đương nhiệm của cậu, lại đối cậu tốt như vậy, chính mình cũng thích anh, hẳn nên thuận lý thành chương, là giai đại vui mừng mới đúng, nếu nói cho Hạ Hành Thù, phỏng chừng anh sẽ phi thường mừng rỡ mà nhảy múa vài vòng, chỉ là ...... Không nghĩ tới lúc trước bản thân cậu chỉ tâm tâm niệm niệm mình Hà Qúy, vì hắn rời đi còn suýt nữa đi học người ta nghênh phong sái lệ , nguyên lai cũng bất quá là nồng nhiệt nhất thời, còn chưa đủ vài ngày đã có tân hoan khác.

Khiến cậu nhanh như vậy liền đối Hạ Hành Thù sinh ra cảm tình, cậu thật sự là...... Không có chuẩn bị tâm lý gì a a......

Hiện tại nên làm cái gì bây giờ nhỉ ? Nói cùng Hạ Hành Thù , hay là không nói với anh ? Không nói với anh...... Tựa như không có tý nhân phẩm nào a , hơn nữa cũng không phải là việc nên làm của một tình nhân , chỉ là , muốn cậu hướng Hạ Hành Thù thổ lộ...... Cậu sao cũng không hạ mặt xuống được !

Quên đi, dùng hành động bày tỏ là được nha, đến lúc đó có thể lĩnh ngộ hay không là nhờ vào thông minh của anh , lĩnh ngộ không được cũng chỉ có thể trách chính anh, cổ nhân người ta không phải cũng có nói "Tâm hữu linh tê "(1) đó sao, chuyện này đại khái chỉ khảo nghiệm hai người bọn họ có linh tê hay không.

Chú thích : Tâm hữu linh tê : Trong tâm có linh tê. Ý nói hai người thông suốt lẫn nhau.

* Linh tê: một loài tê, cũng gọi là tê thông thiên; sừng bên ngoài có vệt trắng như tơ, bên trong có lỗ nhỏ thông suốt từ gốc đến mũi ...

Cứ như vậy mà quyết định thái độ của mình, Thẩm Gia Hành thở phào nhẹ nhõm, nửa điểm áy náy cũng không có , chỉ hướng về phía gương mà trái chiếu phải coi , đối với chính mình trong gương bày ra một cái tươi cười vô cùng quyến rũ, sau đó từ buồng vệ sinh đi ra ngoài.

Kỳ thật lưỡng tình tương duyệt thật sự là một chuyện thật tốt dù là gì đi nữa a, so với tương tư đơn phương thì quả thực như là ở thiên đường vậy đấy , Thẩm Gia Hành một bên cảm khái , một bên nghĩ đến khuôn mặt Hạ Hành Thù, trong miệng cũng khe khẽ cất lên một điệu hát dân gian

Mười tám

Thật sự thì đầu óc Nhật bây giờ đang 1 ông sao sáng hai ông sáng sao . Ong ong từ đầu tuần tới giờ. ~ ~ Chắc tại không ngủ đủ giấc. Aa a a a . Kiểm tra thật đáng sợ.

Nên mấy ngày kế tiếp có thể là ta 2 ngày /c hoặc 3 ngày/c . Mọi người thông cảm nhé .

Vì thế từ ngay sau ngày đó, Hạ Hành Thù bắt đầu cảm thấy Thẩm Gia Hành có chỗ không quá thích hợp , mới đầu còn không để ý, sau lại càng thấy kỳ quái, khi hai người nói chuyện xong Thẩm Gia Hành sẽ đột nhiên tiến lên hôn anh, nếu ở lúc anh ngẫu nhiên ngẩng đầu lên khi vội vàng xử lý công chuyện, thường thường có thể chợt thấy Thẩm Gia Hành ở một bên cười đến quỷ dị, làm cho anh cơ hồ có hoài nghi rằng cậu không bình thường hoặc là chính mình không bình thường , nhịn không được kéo người tới , hỏi trong đầu cậu đang chứa cái gì vậy , nhưng tên tiểu không lương tâm kia miệng đóng thực chặt , nửa chữ cũng không chịu lộ ra, còn dậm chân vung tay nói em có cổ quái cái gì nào có mà anh cổ quái , cho nên Hạ Hành Thù cũng không có cách gì mà tra được cậu .

Ngày hôm đó , Thẩm Gia Hành đi liên hoan cùng nhóm đồng nghiệp trong phòng, cả nhóm chọn một quán cơm Chiết Giang được đám đồng nghiệp mạnh mẽ đề cử, hương vị cũng không làm cho người ta thất vọng, một đám người ăn đến mỹ mãn, hơn nữa còn có điểm tâm sau bữa ăn , là món bánh được phủ một lớp bột mỏng trắng như tuyết cùng đường trắng rải ở trên mặt, bên trong là một lớp sữa tươi thơm lành, trước khi bưng lên đã được ướp lạnh qua , ăn vào miệng vừa mát lại ngọt. Thẩm Gia Hành đặc biệt thích thứ này , vừa bưng lên mười mấy cái đã bị cậu giành mất bốn. Ăn uống no say xong lại có người đề nghị đi KTV , phần lớn đám người đều là những kẻ trẻ tuổi nhiệt huyết mới hơn hai mươi mấy , bởi vậy đều nhao nhao hưởng ứng. Thẩm Gia Hành bình thường sẽ không thích cùng đám đồng nghiệp chơi đùa quá mức nhiệt tình , đầu tiên là để bảo trì hình tượng, thứ hai là miễn cho thân phận đồng chí (chỉ những người đồng tính ) của mình bị bại lộ , hôm nay lại đột nhiên nhớ tới đã gần ba – bốn ngày không gặp mặt Hạ Hành Thù , vì thế kiên quyết tìm lấy cái cớ chối từ lời mời của mọi người, cố ý đợi cho nhóm đồng nghiệp rời đi hết mới tìm chủ quán mua thêm hai phần bánh lúc nãy , bỏ bịch tự tay mang đi , sau đó liền gọi xe tới thẳng tổng bộ Hoya .

Mấy ngày gần đây cậu mới biết được rằng , mỗi lần Hạ Hành Thù cùng cậu hẹn hò đều là mang công việc về nhà làm trước để tan tầm trước giờ , chỉ vì tìm cách cùng cậu ở chung lâu hơn , phàm là những ngày mà hai người không gặp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#đammỹ